Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có những ngày con chỉ muốn về nhà bên mẹ

2017-08-27 01:53

Tác giả: Giọng đọc: Lan Phương

Những ngày thu, nằm nghĩ về những người thân yêu mà se thắt trái tim!

***

Có những ngày con chỉ muốn về nhà bên mẹ

Những ngày cuối thu,vào những hôm mà Đà Nẵng lạnh tê bởi những cơn mưa cuối mùa, con sẽ lại bắt gặp đâu đó trên đường, những người già, mình co ro trong chiếc áo mưa mỏng manh năm, mười ngàn. Đầu đội chiếc nón rách mà hứng trọn vẹn cơn mưa. Đôi vai gầy xanh run run khe khẽ, cố chống chọi với những đợt gió tàn nhẫn đến buốt cả tim... Chợt chạnh lòng nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn, ở nơi đó, có những người thân thương vẫn từng ngày làm lụng vất vả, "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” chỉ cốt cóp nhặt từng đồng tiền lẻ chờ đến tháng gửi vào cho con! Chỉ để cố giấu giếm đi bao nỗi nhọc nhằn đeo bám trên vai cho đứa con thơ ngây nụ cười!

Những ngày cuối thu, ngồi ngắm những chiếc lá vàng còn sót lại trên cây, thấy vương trong sắc vàng buồn đến lạ lùng kia có chút màu tiếc nuối pha trộn chút níu kéo… Và dường như nhận ra quy luật muôn đời của tạo hóa, những chiếc lá cứ thế nhẹ nhàng dứt bỏ cành, thả mình rơi theo gió, nhưng hình như có chút ngại ngần bâng quơ, nó không rơi xuống ngay mà chao qua chao lại trong không trung như đang vẫy tay chào tạm biệt mùa thu, như để lần cuối được ngây ngất sống trọn vẹn cho thu…

Những ngày thu, nằm nghĩ về những người thân yêu mà se thắt trái tim!

Có những ngày con chỉ muốn về nhà bên mẹ

Ở mảnh đất thị thành xa xôi, ở cái chốn đất khách quê người, ở cái nơi mà người ta chỉ gửi trao nhau những hẹp hòi hắt hủi… Đã có những lúc dường như con bất lực, con không biết phải làm sao để được lòng thiên hạ, để được người đời đối xử tử tế… Đã có lúc trong cái se se của mùa về chớm lạnh, trong cái ráo riết hối hả của một sớm thu qua, con đi trên phố mà thấy mặn mà những nhớ thương, chân bước chẳng đặng mà dạ muốn ở cũng chẳng đừng, lòng nôn nao một miền thương nhớ đã cũ mà hoài hướng vẫn còn vương… Đã có những lúc con muốn trở về với mẹ, với ba, với mái ấm lúc nào cũng ắp đầy yêu thương, dẫu chẳng nói ra nhưng vẫn âm thầm lặng lẽ, giấc ngủ bình yên khi có mẹ chở che!

Con tưởng như rằng Đà Nẵng cũng điệu đà lắm, nhưng hóa ra nó cũng quê mùa như miền đất cằn cỗi quê mình, một cơn gió thốc qua rồi lá khô cứ bay vèo trong gió sớm, con hít cái nồng đượm mặn mà của những kỷ niệm ngày ấu thơ, điều đó càng làm con nhớ nhà da diết! In về trong tâm trí dáng mẹ hao gầy một sớm tất tưởi việc đồng áng vì con, lảng vảng tiếng gà còn chưa dứt. Ba đi làm thuê làm mướn trang trải nắng mưa cho đời con ngọt lịm phù sa, cái vị nồng nồng nuôi lúa nuôi người, nuôi những tấm lòng son, nuôi những hoài bão lớn, nuôi một mảnh tình cỏn con vẫn đang còn bỏ ngỏ…

Có những lúc vụng dại con đã cho rằng bạn bè mới là điều cần thiết và quan trọng nhất. Vì bạn bè lắng nghe con nói, chơi đùa cùng con, vấp ngã cùng con, thấu hiểu và đồng cảm với con hơn. Nhưng chỉ một thoáng thời gian trôi qua, khi ngậm ngùi cay đắng đủ điều, con mới chợt giật mình nhận ra gia đình mới là nơi quan trọng nhất. Là nơi vỗ về con khi con gục ngã, sẵn lòng ủng hộ bước con đi, cũng không bao giờ quay lưng khi con bỗng dưng kém cỏi.

Có những ngày con chỉ muốn về nhà bên mẹ

Giờ đây, khi đang ngồi trong góc tối phòng trọ, con mới thấm thía nỗi nhớ mẹ, nhớ ba, thấm thía bao nỗi nhọc nhằn, vất vả mà mẹ ba đã tự nguyện chịu đựng để đổi lấy hạnh phúc cho con…

Giữa chốn đông người, con hiểu ra quê nhà dẫu một nắng với mấy sương thì lòng cũng dặn lòng vẹn nghĩa tình xưa, vẹn một lần hướng trông, vẹn một hơi thở còn nghe mùi đất ngọt, vẹn một lần quay đầu trở về đáp đền hương vị phù sa nồng nàn nuôi tình con khôn lớn…

Ba mẹ có biết không, có những ngày con chỉ muốn về quê!

© Mỹ Thiệp – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số

Duyên duyên số số

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

back to top