Thanh xuân ngắn ngủi và rồi ai cũng phải trưởng thành
2017-08-18 01:30
Tác giả:
Giọng đọc:
Titi

Sẽ có một ngày, cậu đột nhiên muốn trở về, muốn được bước đi trên những hành lang dài từng in dấu chân chơi đùa cùng bè bạn những giờ nghỉ giải lao, muốn được ngồi vào chiếc bàn cũ kỹ, mặc lại bộ đồng phục đã bao lần ao ước được cởi bỏ, muốn được chạm vào từng gốc cây để lật mở từng ký ức thanh xuân ngọt ngào ấy.
Trở về rồi cậu mới nhận ra, bước qua tuổi trưởng thành càng lâu, màu áo mà chúng ta khao khát được khoác lên mình nhất lại là màu áo trắng học trò - màu của một thời từng căm ghét, từng ao ước được vứt bỏ, từng cố gắng làm mọi cách để khiến mình khác biệt. Khi cậu nhận ra điều đó cũng là lúc cậu hiểu, thì ra màu trắng vô tư và trong sáng ấy đã chứa biết bao nhiêu tuyệt vọng và nuối tiếc.
Cậu có biết, quãng thời gian nào chúng mình bỗng nhiên đã trưởng thành rất nhanh không? Dường như chỉ sau một đêm, chàng trai và cô gái năm ấy, tất cả đều chẳng còn nguyên vẹn vẻ ngây ngô trong đáy mắt, dường như tất cả đã lột xác thành người khác.
Thanh xuân đều có kỳ hạn, cậu và mình, ai cũng đều phải lớn lên như thế, có nếm trải nỗi đau chia ly đầu đời mới biết quãng đường phía trước gai góc nhường nào.

Trở về rồi mới biết, chúng ta đã đánh đổi rất nhiều, tuổi xuân, hi vọng, những nụ cười vô tư, tất cả đều trôi tuột lại phía sau, chỉ còn là những hồi ức tươi đẹp, lâu lâu nhớ về lâu lâu thở dài đầy tiếc nuối.
Sau này, dẫu gặp gỡ, dẫu hồi tưởng, cậu cũng sẽ vĩnh viễn không thể tìm lại quãng thời gian tự do và an nhiên ấy, vĩnh viễn không tìm thấy nét vô tư trong đáy mắt của những chàng trai, cô gái đã từng khoác vai cậu năm ấy, từng nắm tay, ôm chặt cậu, khóc gục trên vai cậu, nói với cậu về những điều mãi mãi năm ấy. Ai bảo thanh xuân là trường tồn? Chỉ có ký ức của chúng ta là mãi mãi trẻ mà thôi.
Thanh xuân ấy, chúng ta tất thảy đều chẳng có gì, cậu và mình đều tay trắng, đều ngốc nghếch và khờ dại, duy chỉ có thời gian rộng và dài đã thổi những giấc mơ đi xa, xa mãi.
Thanh xuân ấy cũng giống như pháo hoa đêm Giao Thừa, khoảnh khắc rạng rỡ nhất cũng chính là tạm biệt. Nhưng nếu biết thanh xuân là hữu hạn, thì chúng mình hãy cứ sống cuồng nhiệt nhất để cùng ở lại trong những hồi ức tươi đẹp nhất về nhau, có được không?
Bầu trời sẽ xanh trở lại, nhưng thời gian sẽ không quay trở lại. Nơi ấy sẽ vẫn thế, nhưng tuổi trẻ thì không. Cũng như chúng ta, có thể yêu một người trở lại, nhưng không phải là người của những năm tháng thanh xuân đó.
Theo stthay.net
Giọng đọc: Titi
Thực hiện: Tuấn Anh, Hằng Nga
Minh họa: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.