Đã từng gọi nhau bằng hai tiếng người thương
2019-07-29 01:10
Tác giả:
Mỹ Nhiên, Tâm Di, Vũ Phương Duyên
Giọng đọc:
Hà Diễm
Đâu đó trong cuộc đời này, chuyện gặp gỡ và chia xa dường như đã chẳng còn xa lạ. Cứ nghĩ rằng mình có duyên nhưng không có nợ, hết duyên rồi mình chẳng còn là của nhau, nên những ngày về sau, mình rẽ về hai ngả, kẻ ngoảnh mặt còn người thì quay lưng, rồi bước đi xa mãi.
Thế nhưng í tai biết rằng bỏ lỡ nhau một khoảnh khắc nhưng lại nuối tiếc cả một đời…
Có lẽ là mình đã bỏ lỡ nhau
Có lẽ là mình đã bỏ lỡ nhau
Ai ngờ đâu ngày sau là tiếc nuối
Vì cứ nghĩ rằng cái gì đến vội
Cũng nhanh đi rồi... bỡ ngỡ một đời.
Cứ ngỡ mình chỉ bỏ lỡ một người
Ai ngờ đâu cả một đời lỡ dở
Cứ tưởng rằng nói ra là lầm lỡ
Nhưng ngờ đâu im lặng cũng dại khờ.
Cứ ngỡ rằng bao tháng đợi năm chờ
Sẽ gặp được người thương mình một chút
Nhưng ngờ đâu chỉ lùi về một bước
Khoảng cách với người cũng hóa mênh mông.
Có lẽ yêu chỉ là thứ viển vông
Khi khiến ta cứ sống trong mộng tưởng
Có lúc ngỡ rằng mình đang có được
Nhưng cuối cùng chỉ nắm được hư vô.
Ngỡ chuyện mình đẹp như một bài thơ
Nhưng đoạn kết ngờ đâu còn dang dở
Viết chưa xong đành... một đời bỏ lỡ
Bỏ lỡ duyên mình, bỏ lỡ cả vần thơ.
Có lẽ chỉ là chút tiếc nuối ngẩn ngơ.
© Vũ Phương Duyên - blogradio.vn
Người cũ từng thương là cả một bầu trời trong tim mình. Người cũ từng thương là cả một câu chuyện, ta từng nói cho nhau nghe, kể cho nhau bao nhiêu chuyện, hẹn thề bao nhiêu lần với biết bao câu chuyện, thoáng chốc trở thành một cái tên “người cũ”.
Cứ ngỡ rằng bản thân có thể bình thản khi nghe đến “người cũ”, thế nhưng không ít người vẫn còn vấn vương để lòng dậy sóng bởi những kỷ niệm đã từng.
Đã từng gọi nhau hai tiếng người thương
Đã từng gọi nhau hai tiếng người thương
Rồi một sớm mai anh và em trở về thành xa lạ
Câu tạ từ chưa thốt ra mà lòng nghe đau quá
Biết ngày xa nhau nắng có trong hay mưa phủ mái đầu?
Đã từng thức cùng nhau suốt những đêm thâu
Cùng kể nhau nghe những chuyện buồn vui, về nỗi niềm, trăn trở
Rồi những ngày mưa đường về xa xôi, chẳng đi cùng nhưng không quên lời nhắc nhở
"Em về nhà đi kẻo ướt mưa chiều..."
Đã từng yêu nhau, rong ruổi những buổi chiều
Hai đứa cùng yêu những ngày bình yên biển dạt dào thương nhớ
Vùng biển xưa từng đi qua, sau này anh có về xin hãy nhớ...
Em đã từng đánh rơi giọt lệ buồn trong một ngày cứ ngỡ sẽ bình yên.
Đã từng chờ nhau trong những đêm dài triền miên
Rồi cơn mưa giữa đêm đã từng nghĩ về nhau mà nhớ
Anh biết không em vốn yêu mưa, nhưng rồi em lại sợ
Sợ cơn mưa chiều ngăn con đường anh về ở nơi nào đó xa xôi.
Đã từng cùng nhau nghĩ đến những mong ước nhỏ nhoi
Rồi dang dở khi cả hai chưa ai vì ai mà bước về phía trước
Con đường anh đi, con đường em về vốn từ đầu đã ngược
Dù em có chờ anh chưa bao giờ một lần ngoảnh lại phía em.
Rồi một ngày thời gian sẽ làm mọi thứ trở nên cũ mèm
Nhưng kí ức về anh em sẽ không bao giờ quên được
Về ngày đầu gặp nhau, về những gì đã qua, về những ngày chung bước
Em sẽ mang theo đến tận cuối cuộc đời!
© Mỹ Nhiên - blogrdio.vn
Từ người lạ thành người thương rồi lại thành người lạ. Vòng xoay đó khiến người ta thấy bản thân mình trưởng thành hơn hay sẽ mơ hồ hơn trong tình yêu. Sẽ chẳng ai trả lời được câu hỏi ấy. Bởi vốn dĩ với người từng thương, đâu phải nói quên là sẽ quên ngay được.
Có những lần đi trên phố, bắt gặp một bóng hình quen mà cứ ngỡ là người. Thế nhưng rồi đến khi thật sự gặp lại, có ai đủ can đảm để chào nhau một tiếng ‘người cũ từng thương”
Ngày gặp lại nhau sao chẳng nói lời chào?
Ngày gặp lại
sao chẳng nói lời chào?
Mình đã chọn cho mình một lối đi thật riêng
Bỏ những chân tình ngày hôm qua ở lại
Bỏ tất thảy những điều từng ngỡ là mãi mãi
Bỏ lại ánh mắt ngỡ ngàng chỉ sau một đêm say.
Mình như một kẻ hèn chẳng nói cho người hay
Lí do mình rời đi, lời tạ từ cho cuộc tình chóng vánh
Người ngỡ mình chân thành cho đến khi chỉ thấy những cô quạnh
Mình ngỡ chẳng lạc đường cho đến lúc mình chợt ngộ ra...
Mình mặc kệ người ở lại cùng với những xót xa
Mình mặc kệ nỗi đau người nhận về sau những nhiệt thành người trao đi nhầm chỗ
Mình mặc kệ mình khóc thầm vì một tâm hồn loang lổ
Giữa dối trá và thật lòng, mình nửa vời,.. người đau.
Mình vẫn chẳng an lòng sau ngần ấy tháng năm
Khi chạm ánh mắt quen từng thân thương biết mấy
Mình né tránh người đi để không ai nhìn thấy
Một vùng trời bình yên trong kí ức xa rồi.
Tình cờ gặp lại nhau
mình né tránh câu chào...
© Tâm Di - blogradio.vn
Chúng ta vẫn thường có thừa kiêu hãnh nhưng lại thiếu can đảm. Thế nên khi gặp lại người cũ, mấy ai đủ tự tin để chào nhau một đôi tiếng hay mỉm cười như những người từng quen.
Người ta thường chọn cách lướt qua nhau như những người không quen biết để rồi người cũ cứ mãi là người cũ…
Cứ gọi nhau bằng 'người cũ'
Cứ gọi nhau bằng "người cũ" rồi thôi
Quá khứ kia nên đem cất đi rồi.
Đâu phải ai đã từng đi chung lối
Đều sẽ cạnh bên mà hạnh phúc trọn đời.
Cứ ngỡ gặp đây là cả cuộc đời,
Nhưng ngờ đâu gặp nhau rồi bỏ lỡ.
Đâu ai bắt đầu mà mong cầu dang dở
Vậy rồi cũng đành chọn rẽ lối chia hai.
Vốn chẳng ai biết trước được ngày mai
Người quay mặt, ta bỗng thành kẻ lạ.
Thế giới ngoài kia trăm nghìn hối hả
Không ai bận lòng dừng lại thấy em đau
Từng hẹn thề trọn kiếp ở bên nhau
Nhưng trọn kiếp là bao lâu người nhỉ?
Chợt nhận ra em vẫn luôn ích kỉ
Dành giữ riêng mình một kí ức trong tim.
Từng nắm tay nhau mải miết đi tìm
Tìm hạnh phúc, tìm bình yên riêng trọn,
Đến hôm nay chỉ mình em lựa chọn
Đoạn đường dài, mình em bước, nghen anh!
Em gọi chuyện mình bằng "chuyện cũ" nghen anh!
© Vũ Phương Duyên - blogradio.vn
Giọng đọc: Hà Diễm
Thiết kế: Cao Vương Nhật
Sản xuất: Nhóm Blog Radio
Mời xem thêm chương trình:
Duyên phận nào cho ta được bên nhau?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Bình yên ai mua mà bán, ai thừa mà xin
Bạn thân mến đừng cố tìm kiếm sự bình yên vì vốn dĩ bình yên ở rất gần với chúng ta ngay từ những điều đơn giản nhất. Bình yên giống như một luồng gió mát thổi vào tâm hồn của bạn, xua tan đi nỗi lo toan mệt mỏi đang phải gồng mình gánh chịu để có thể thả hồn vào những điều mình đang có và cảm thấy hạnh phúc.

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)
Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay
Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)
Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)
Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương
Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)
Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ
Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)
Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ
Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.