Thơ Radio: Em mệt rồi, mình buông tay anh nhé!
2019-07-22 01:10
Tác giả:
Lê Thành Ngọc, Vũ Phương Duyên
Giọng đọc:
Vy Cầm
Người ta vẫn nói rằng đừng bao giờ cố gắng giữ lấy điều gì không phải của mình. Đặc biệt là trong tình yêu, càng cố giữ càng khiến bản thân mình đau hơn mà thôi. Đừng chỉ vì thấy bông hồng đẹp mà cứ muốn nó là của riêng mình, bởi vì sẽ có một ngày gai hoa hồng khiến bạn chảy máu đấy.
Tình yêu cũng vậy, nếu hết duyên, cạn tình thì đừng cố gắng níu kéo, đừng cố biến mình thành người thừa trong một cuộc tình, sẽ có ngày sự vô tâm của cả hai khiến trái tim bạn chai sạn và trở thành vết thương khó lành.
Nếu mệt rồi, hãy cứ buông bỏ đi em nhé…
Mình buông tay nhé anh!
Mình buông tay nhau đi anh
Trái tim tự khắc không là của nhau
Từ nay cho mãi về sau
Đôi người đôi hướng lệ sầu không vương.
Em cứ ngỡ người còn thương
Để bàn tay nắm bàn tay không rời
Ngờ đâu cách biển phương trời
Tim em vẫn cứ mong hoài người ơi.
Em chỉ muốn buông tay thôi
Cho tim mình sẽ biết nơi quay về
Ngoài kia gió thổi bốn bề
Còn em chỉ muốn…
Ngược chiều gió thôi.
Thôi mình dừng lại anh ơi
Yêu thương em cất tận nơi thiên đường
Không còn nhắc chuyện ẩm ương
Em về ủ ấm một trời mộng mơ…
© Lê Thị Thuỳ Linh - blogradio.vn
Cô gái à, sao cứ mãi dại khờ tin vào những kỷ niệm? Vốn dĩ kỷ niệm cũng chỉ là quá khứ, vì vậy đừng bao giờ vin vào quá khứ để rồi “cứ ngỡ người còn thương”. Hạnh phúc mong manh lắm, hãy cứ sống ở thực tại thôi…
Em mỏi mệt rồi xin buông tay nhau
Em mỏi mệt rồi anh biết không anh?
Em sẽ buông tay trở về thực tại
Miền yêu thương xưa hóa ra vụng dại
Đơn phương nhạt nhòa em ngỡ đậm sâu.
Em mỏi mệt rồi với những niềm đau
Anh vô tâm hay thật lòng không biết
Sao chỉ riêng em lập lờ da diết
An ủi chính mình rồi sẽ bước qua.
Buông tay nhau rồi sao kỉ niệm hôm qua
Vẫn cứ tìm về những chiều đơn lẻ
Vỡ tan thật rồi tình đầu nhỏ bé
Mưa về con đường nhòa nhạt mắt mi.
Anh có buồn không khi em ra đi?
Hay với anh chỉ như cơn gió lạ
Chợt đến bên đời rồi chợt đi vội vã
Anh vẫn vô tình chẳng day dứt nhớ thương
Nắng mai tìm về tan vỡ giọt sương
Chênh vênh mình em trên con đường vắng
Ngày mới riêng em chỉ là màu trắng
Em quá yếu mềm hay tình quá đậm sâu.
Em mỏi mệt rồi xin buông tay nhau
Anh cứ vô tâm cứ hững hờ bước tới
Phía cuối con đường gió ơi ngừng thổi
Em bớt chạnh lòng khi buông mất yêu thương.
© Lê Thành Ngọc - blogradio.vn
Với bạn tác giả Lê Thành Ngọc, những kỷ niệm của tình yêu, những khoảnh khắc đẹp mang tên hồi ức cũng chẳng thể nào níu kéo một tình yêu đã hết. Khi hết yêu, sớm hay muộn thì người cũng ra đi. Chẳng ai có thể mãi đứng chờ một người vô tâm quay đầu nhìn lại. Bởi sự quan tâm ấy đâu còn dành cho mình. Càng chờ đợi, càng hy vọng lại càng chạnh lòng mà thôi.
Thế nên em à, nếu mệt rồi thì hãy cứ buông tay…
Buông bỏ thôi, em mệt mỏi rồi
Anh nghĩ rằng cô ấy chẳng buồn đâu
Nhưng anh ạ, khóe mi cô ấy ướt
Mới đây thôi chỉ vài giây phút trước
Cô ấy vẫn cười bình thản trước anh.
Anh nghĩ rằng cô ấy chẳng mong manh
Bởi thế nên đâu cần anh che chở,
Mỗi đêm khuya đâu cần anh nhắc nhở
"Ngủ sớm đi, thao thức mãi mệt rồi".
Anh nghĩ rằng cô ấy sẽ ổn thôi
Vì cô ấy luôn tự mình mạnh mẽ.
Nhưng thật ra ai cũng như đứa trẻ
Cũng vỡ òa vì vụn vỡ, tổn thương.
Anh nghĩ rằng cô ấy rất kiên cường
Bao khó khăn cũng không hề gục ngã.
Nhưng thật ra giữa dòng đời hối hả
Vẫn đôi lần cô ấy thấy cô đơn.
Anh nghĩ rằng cô ấy chẳng trách hờn
Những lần anh sai, những lần lỗi hẹn.
Nhưng trái tim cô ấy luôn mỏi mệt
Vì phải gượng cười tha thứ cho anh.
Chưa một lần anh đến cạnh dỗ dành
Chưa một lần anh nói câu "xin lỗi"
Chưa một lần anh liều mình đánh đổi
Buồn về mình, cho cô ấy phần vui.
Đến bây giờ cô ấy phải xa thôi
Chẳng có ai hoài thứ tha, chờ đợi
Tuổi thanh xuân vốn qua đi rất vội
Mãi đợi một người... có chắc an vui?
Buông bỏ thôi, hi vọng mãi, mệt rồi...
© Vũ Phương Duyên - blogradio.vn
Giọng đọc: Vy Cầm
Thiết kế: Cao Vương Nhật
Sản xuất: Nhóm Blog Radio
Mời xem thêm chương trình:
Cho em thêm niềm tin để chờ đợi được không anh?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ngày đẹp trời để cô đơn
Chuyến xe cuối ngày đưa Lam rời thị xã, mưa ướt nhạt nhòa trong đêm. Bên ngoài chắc là lạnh, cô chẳng rõ nữa, chỉ thấy gió ngả nghiêng những ngọn cây như lòng cô đang giông bão. Lam chẳng còn nhớ buổi tối hôm ấy kết thúc thế nào. Cô chỉ biết rằng mình đã bỏ lại tất cả. Lam cất chai nước hoa hồng vào tủ, cất luôn những kỷ niệm cũ vào một góc nhỏ trái tim. Đau nào rồi cũng qua, ngày mai còn phải bước tiếp vì chính mình chứ. Người ta đổi thay thì mình thay đổi, còn cả cuộc đời dài phía trước kia mà.

Sống đơn giản liệu đời có thanh thản?
Dù có sinh ra ở nơi đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ắt hẳn mỗi người đều sẽ chứng kiến muôn vàn thay đổi lớn nhỏ diễn ra xuyên suốt cuộc đời mình.

Blog Radio 793: Em sẽ trở về vào mùa xuân
Khi mùa xuân đến thì chỉ cần lòng người đón nhận thôi thì ở đâu rồi chắc chắn đất trời cũng nở hoa.

Blog Radio 792: Năm nay bạn có về nhà đón Tết sớm?
Vậy là hắn được nghỉ Tết sớm hơn mọi năm rồi. Về nhà vẫn là hơn nhất. Đã bao nhiêu năm hắn chẳng thể về sớm để được ăn cái Tết dài ngày hơn, được ở cạnh gia đình lâu hơn.

Blog Radio 791: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 2 – Hết)
Đừng khóc. Em có anh mà. Ở bên anh nhé, được không? Tôi không đáp, chỉ vùi đầu vào trong ngực Kiên, vòng tay cũng nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng to rộng của anh. Có lẽ, chim sáo đã tìm được bến đậu rồi…

Nỗi buồn mang tên hạnh phúc
Có một buổi sáng nào đó, khi bạn ngước mặt lên nhìn bầu trời vẫn bắt gặp khoảng không màu xanh trong veo ấy, nhưng lòng bạn lại ướt mưa…Bởi lẽ Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó.

Không dám mở lời yêu
Cũng đã lâu rồi con tim này không còn rung động. Có phải nó đã già cõi rồi không? Ai cũng có một thời thanh xuân tươi đẹp còn đối với tôi thanh xuân là một cái gì đó thật xa xỉ, bao nhiêu là lo toan.

Blog Radio 790: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 1)
Người ta thường thích trêu ghẹp những bông hoa dại nhưng rồi vẫn trở về với những đóa hoa có danh, có phận được cắm ở trong bình. Những đóa hoa dại mong manh, không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải trở nên mạnh mẽ, kiên cường.

Khi ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ
Một chuyện tình kết thúc không chỉ đến từ một phía, nếu ta tự buông bỏ với chính tình yêu của mình, nó cũng sẽ quay lưng lại với hạnh phúc của chúng ta. Khi ta không làm gì cả, tiếc nuối vẫn còn đó. Nhưng ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ.

Có lẽ đã đến lúc để quên em
Anh không biết trong lòng mình đang có cảm giác gì nữa, giống như là mất mát lại giống như là nhẹ nhõm. Có lẽ là bởi vì anh biết em vẫn đang sống một cuộc sống rất tốt, cũng có lẽ bởi vì anh nhận ra, anh vốn dĩ không có mặt trong kế hoạch của em, tương lai của em, chúng ta rồi sẽ có cuộc sống của riêng mình mà không có đối phương trong đó.