Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thơ Radio: Hẹn mẹ cuối năm Tết đến con về

2018-02-14 01:35

Tác giả: Ngô Đăng Khoa, Lê Thành Ngọc, Mộc Hiên Giọng đọc: Titi, Tuấn Anh, Việt Nho

Bạn thân mến, Tết đã về trên khắp những nẻo đường, trong sắc hoa đào ngang phố, trong nồi bánh chưng xanh, trong những tất bật vội vã bán mua, trong cả sự háo hức của đám trẻ con khoe quần áo mới…
Bạn đã trở về quê hương bên những người yêu dấu để chuẩn bị đón giao thừa, hay đang ở nơi đất khách đón Tết xa nhà? Dù bận rộn đến đâu, dù xa cách đến thế nào, hãy gác lại tất cả để trở về, bởi Tết là để ở bên gia đình!

Và hôm nay, Tết cũng đã tràn vào từng vần thơ của chương trình Thơ Radio.

Hẹn mẹ cuối năm Tết đến con về (Ngô Đăng Khoa)

Mẹ của tôi người đàn bà lam lũ
Quanh năm suốt tháng với đồng áng ruộng nương
Mẹ sống đơn giản suy nghĩ cũng bình thường
Ấm êm nhường cho con riêng mình ra sao chẳng nghĩ

Mẹ của tôi người đàn bà nơi miền quê bình dị
Phấn son chẳng để nói chi chuyện làm đẹp cho mình
Mặc gió sương điểm lên khuôn mặt những vết chân chim
Trên tấm lưng còng dần theo năm tháng

Mẹ của tôi nửa đời người hối hả
Làm lụng liền tay chăm lo mái ấm gia đình
Lắm lúc buồn mẹ cũng chỉ lặng thinh
Rồi lại cười với các con kệ chuyện đời gai góc 

Khi xưa bé đôi lần thấy mẹ khóc
Chẳng biết nói gì lòng cảm thấy xót xa
Thấy thương mẹ rồi lại muốn trách cha
Sao rượu say lại rầy la mẹ vậy

Mẹ khẽ bảo cha say mới thế đấy
Lời người say ai để ý làm gì
Mai thức dậy lại chẳng nhớ chuyện chi
Con cái nếu cãi cha là không được

Nay khôn lớn các con đều xuôi ngược
Tự lập thân nơi đất khách quê người
Ngày bên mẹ không còn nhiều như trước
Chỉ hẹn cuối năm Tết đến lại về

Mẹ vẫn vậy tần tảo nơi làng quê
Đợi các con mang về một cái Tết đoàn viên

Thơ Radio: Hẹn mẹ cuối năm Tết đến con về

Một bài thơ cảm động. Đến bây giờ, Tết trong ta có thể đã không còn giống những ngày thơ bé, nhưng mỗi lần Tết đến, lòng ta vẫn cứ xôn xao. Người xa quê thì càng hiểu cái Tết quý giá đến thế nào. Bởi đó là dịp để đoàn viên, để gặp lại những người yêu thương sau một khoảng thời gian dài xa cách. Thật tiếc khi vẫn có những người con phải đón một cái Tết xa nhà. Xin gửi tới các bạn bài thơ của tác giả Trần Thị Luyện.

Xuân xa nhà (Trần Thị Luyện)

Thời gian trôi dần qua từng kẽ tay ai
Con bỗng giật mình nhìn lên chồng lịch cũ
Bạn bè hỏi thăm, nói vài câu nhắn nhủ
"Xuân này về nhé! Chúng mình cùng du xuân"

Con chợt ngỡ ngàng: Xuân đang đến thật gần?
Rồi trả lời bạn, ngại ngần trong câu nói
Với ánh mắt hoen cay như phải khói
Con bỗng vỡ òa trong những nỗi xót xa

Lại một năm nữa con không thể về nhà
Vì những dự định vẫn còn đang bỏ ngỏ
Con nhớ quê hương, nhớ gia đình bé nhỏ
Cha, mẹ thế nào? Bệnh có đỡ hơn không?

Ngoài kia bao người đang từng ngày chờ trông
Được sớm nghỉ Tết để về quê sum họp
Con ở nơi này trái tim đang thoi thóp
Bởi nỗi nhớ nhà quặn thắt từng cơn đau

Con thèm cảm giác được sum vầy bên nhau
Cả nhà quây quần bên mâm cơm ngày Tết
Vào đúng thời điểm năm cũ vừa mới hết
Được lên trần nhà ngắm những đợt pháo hoa

Ba năm xa nhà đã nhanh chóng trôi qua
Nhưng những nỗi nhớ chưa một lần phôi pha trong tiềm thức
Con sẽ cố gắng biến ước mơ thành hiện thực
Năm sau con về, con hứa cả nhà ơi...

Xa nhà ngày Tết, phong cảnh xứ người dẫu đẹp, chẳng thể làm khuây nỗi nhớ; đồ ngon dẫu ê hề, chẳng thể đánh đổi nổi bánh chưng, hũ dưa hành của mẹ; và trên hết, chẳng có gì so sánh dược với việc gặp lại những người thân yêu, đoàn tụ với gia đình. Mộc Hiên trong bài thơ “Mẹ ơi con sắp về rồi” cũng cất lên những lời như vậy.

Thơ Radio: Hẹn mẹ cuối năm Tết đến con về

Mẹ ơi con sắp về rồi (Mộc Hiên)

Rồi con sẽ được trở về thôi
Về với gia đình, với mái nhà thân thuộc
Về với những y êu thương không cần cầu đoạt được
Những mong mỏi tầm thường của người mẹ dành cho con

Đông dần tàn, cái lạnh cũng dần héo hon
Và mùa xuân cứ thế chạm vào ngay trước cửa
Con hân hoan nghe lòng mình vui sướng thế
Năm mới lại đến rồi, con sắp được về quê

Suốt một thời gian dài con rược đuổi đam mê
Tất bật học hành, cùng vô vàn những công việc khác
Đất Sài Thành xa hoa nhưng lòng người lạnh bạc
Không phải lúc nào con cũng được vui vẻ, vô lo

Con nhớ lắm tiếng hát ru ầu ơ
Nhớ vần thơ mẹ hay làm dang dở
Chiếc võng vắt ngang làn khói chiều trăn trở
Gió đồng nhẹ nhàng lùa kẽ tóc, con mơ

Con gối đầu mẹ, hỏi mấy câu vu vơ
"Con ở nhà luôn, không đi nữa, được không ạ?
Ngoài kia bão bùng, con mệt mỏi, sợ hãi quá!
Chỉ muốn ở nhà nằm ngoan trong lòng mẹ, ngủ thôi"

Chờ bão giông trôi
Đợi bình yên đến
"Mẹ ơi, con sắp trở về rồi!"

Thơ Radio: Hẹn mẹ cuối năm Tết đến con về

Về với mái nhà bình yên, nghỉ ngơi sau một năm bon chen mệt nhoài, ta thấy mùa xuân không chỉ là mùa cho hoa cỏ hồi sinh, tươi tắn, mà cũng chính là mùa cho tâm hồn ta xanh lại, rung cảm những nhịp yêu thương. Lê Thành Ngọc qua bài thơ Xuân về ấm áp yêu thương đã vẽ nên bức tranh mùa xuân thật rực rỡ và đầy sức sống 

Xuân về ấm áp yêu thương (Lê Thành Ngọc)

Xuân đang về, ta nghe những lộc non
Thì thầm gọi nhau bừng xanh hi vọng.
Gọi nắng ấm cho trời cao rộng
Gọi én về vui hót líu lo.

Xuân đang về, ta nghe những yêu thương
Trong tin nhắn đêm giao thừa ai gởi.
Chốn quê xưa có ai đang mong đợi
Người phương xa về sum họp gia đình.

Xuân đang về, có những phút bên nhau
Quanh bếp lửa nấu bánh chưng mẹ gói
Đêm giao thừa hái lộc mừng năm mới
Tặng cho nhau những lời chúc an lành.

Xuân đã về, trong veo những giọt sương
Vương cành mai, nở vàng đầu ngõ
Sớm tỉnh giấc hương mai lan trong gió
Thơm nhẹ nhàng ấm áp bâng khuâng.

Xuân đã về, ta đi lễ đầu năm
Nhẹ bước chân, phiêu du trên thềm đá.
Hai bên đường sương đọng trên cành lá
Hương trầm bay hòa quy ện tiếng chuông ngân.

Xuân đã về, ta đi lễ đầu năm
Khẽ nhắm mắt, lòng thành cầu chúc
Nhiều sức khỏe, bình an và hạnh phúc
Nhiều niềm vui sẽ đến với muôn người.

Xuân đã về, bối rối những yêu thương
Người năm xưa có về cùng xuân mới
Gió lao xao những lời muốn nói
Nói điều gì, xuân có biết không xuân?

Giọng đọc: Titi, Việt Nho, Tuấn Anh
Thực hiện: Tuấn Anh
Ảnh: Trí thức trẻ

Thơ Radio: Hẹn mẹ cuối năm Tết đến con về

Ngô Đăng Khoa

Có những nỗi niềm không thể nào nói ra. Nên dùng cây bút để gói lại cất giữ

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

back to top