Chùm thơ: Tết của những đứa con xa
2017-01-26 00:01
Tác giả:
Phương Trâm (Sầu Đông), Rong Rêu
Giọng đọc:
Hằng Nga, Tuấn Anh
Tết đến rồi, hãy về nhà đi thôi! (Nguyễn Thị Phương Thúy)
"Tết này cậu có về nhà không?"
"Tết năm nay tớ không về, cậu ạ!"
Đọc tin nhắn mà sao tôi buồn quá
Nỗi buồn nhẹ, mà thấm mãi vào trong.
"Tết này cậu có về nhà không?"
Tôi lại hỏi một người con xa xứ
"Tết không về thì đi đâu cơ chứ?"
Tôi thấy vui, vui từ tận đáy lòng.

Tết về rồi, nhà nhà vẫn đợi mong
Những đứa con xa quê về đoàn tụ
Xuân năm nay vui hơn xuân năm cũ
Con cháu về là trọn vẹn mùa xuân.
Tết về rồi, nhà mình lại quây quần
Bên mâm cơm cúng ông bà tiên tổ
Bạn bè gặp nhau, ôn lại chuyện ngày cũ
Tiếng trẻ thơ rơi kín những góc sân.
Tết về rồi, hãy về nhà đi thôi!
Rồi sau đó, lại đường đời xuôi ngược
Đường đời thênh thang, ta lại bước
Tết sang năm ta lại trở về nhà!
Tết không ở đâu vui bằng cái Tết quê hương. Với những ai xa quê, hẳn sẽ thấm thía hơn cả nỗi nhớ nhà, nhớ quê mỗi độ Tết đến xuân về.
Đón tết quê như những ngày xưa cũ (Rong Rêu)
Tết lại về rộn ràng khắp nơi nơi
Vậy mà con vẫn còn xa ngàn dặm
Đường dài thật dài con bước trong im lặng
Đón xuân về lạc lõng giữa trời tây
Con ước mình như thủa bé thơ ngây
Chạy loanh quanh đòi quà ngày tết đến
Bên vòng tay những người thân yêu mến
Thức suốt đêm dài trông nồi bánh chưng xanh

Bếp lửa hồng ấm áp suốt năm canh
Còn thơ dại con nào đâu hay biết
Những điều giản đơn mà biết bao tha thiết
Lớn lên rồi ta lại dễ lãng quên
Chắc bây giờ mẹ vẫn trằn trọc từng đêm
Căn nhà trống không, hai bóng người lũi thủi
Cha con chắc còn đang bên bếp củi
Có đôi lần, ánh mắt dõi xa xăm
Mẹ vẫn luôn tay xếp đặt chỗ con nằm
Dẫu chiếc giường từ lâu để trống
Bởi bon chen, bộn bề cuộc sống
Con cũng đành cất bước xa quê
Để giờ đây khi mỗi lúc xuân về
Lòng tái tê dõi mắt xa ngàn dặm
Đâu bánh chưng xanh, đào mai đua thắm
Chỉ một vùng trời tuyết trắng mênh mông
Mẹ ơi đừng dõi mắt ngóng trông
Còn chẳng về đâu lại thêm lần lỗi hẹn
Tha thứ cho con vì đã trưởng thành khôn lớn
Vẫn để mắt mẹ hiền thêm những dấu chân chim...
Đón Tết quê như những ngày xưa cũ và mong một mùa xuân đoàn tụ là mơ ước của biết bao nhiêu người. Mơ ước ấy giản dị thôi nhưng không phải ai cũng có cơ hội làm được điều đó.
Mong xuân đoàn tụ (Rong Rêu)
Năm này con đón tết trời tây
Xuân bên này không đào mai rực rỡ
Lạnh tê người, tuyết bốn bề trắng xóa
Con nhớ nhiều cái tết của làng quê
Thèm lắm bữa cơm lúc ở xa mới về
Cùng gia đình quây quần đoàn tụ
Bên chén rượu thơm, chuyện trò đủ thứ
Chen lẫn tiếng cười của đám trẻ thơ
Con thèm lắm những buổi sáng tinh mơ
Phiên chợ quê lúc mặt trời chưa mọc
Những món hàng, tiếng mời chào mộc mạc
Con ấm lòng hơn cả chốn phồn hoa

Mẹ ơi bên này con ở chốn người ta
Nên tết Việt đâu có gì đặc biệt
Bởi người tây vẫn hăng say công việc
Còn người mình cũng việc nọ việc kia
Bởi thế nên giây phút giao thừa
Đâu đoàn viên, đâu niềm vui sum họp
Người quán hàng, người hành nghề đầu bếp
Sáng tinh mơ tất bật đến tối ngày
Con ước mong đến một ngày mai
Một mùa xuân con trở về đoàn tụ
Đón tết quê như những ngày xưa cũ
Rộn tiếng cười như tiếng pháo khai xuân.
Những ngày giáp Tết, ai cũng thu xếp nhanh chóng hoàn thành công việc để trở về nhà với gia đình. Thấy sắc xuân rộn ràng trên phố, ai cũng thấy bồn chồn, mong ngóng. Bạn đẫ thấy mùa xuân tràn đầy lồng ngực chưa?
Con thấy mùa xuân ngập tràn lồng ngực (Phương Trâm)
Con sẽ về quê mẹ chiều nay
Để đắm mình trong vị say ngày Tết
Chiều hai mươi chín rồi bước chân người mỏi mệt
Kẻ viễn xứ tha hương chỉ mong mỏi trở về
Con thấy vạn thọ khoe hoa trên những nẻo đường quê
Nhà nhà quê mình bỗng đẹp hơn trước đó
Hương bếp lửa quyện đưa vào trong gió
Vương vấn lòng con suốt cả những đêm dài

Cửa ngõ nhà mình Ba trưng mấy chậu mai
Đã bắt đầu nở một vài bông khoe sắc vàng rực rỡ
Đàn gà vương mình, tỉa lại lông, đã qua rồi gió trở
Mong ước mùa xuân đem nắng ấm chan hòa
Có lẽ đến đây hạnh phúc đã vỡ òa
Con thấy mùa xuân như ngập tràn trong lồng ngực
Ôm lấy mẹ, và nụ cười của Ba thân thương hết mực
Mùa xuân về trong căn nhà nhỏ đoàn viên...
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga, Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Blog Radio 762: Hạnh phúc có mỉm cười lần nữa không anh?
Chỉ biết rằng sau tất cả em vẫn mong một lần được hạnh phúc. Chúng ta liệu có hạnh phúc bên nhau dù thiếu đi tiếng khóc cười của trẻ thơ, tình yêu có bù đắp cho tất cả, hạnh phúc có mỉm cười một lần nữa không anh?

Khi yêu đừng quay đầu nhìn lại
Tình yêu giá như nó chỉ đơn giản là chuyện của hai người, của chỉ hai người thôi mà không chịu ảnh hưởng của một người nào khác. Giá như là như thế thì giờ đây anh và em đã không phải cần cho nhau thêm một chút thời gian.

Replay Blog Radio: Chờ em mỗi sớm mai bên cốc đen đá không đường
Anh thích cà phê không đường nhưng anh lại uống chocolate nóng vì đó là thứ em thích nhất. Anh yêu chiều tối nhưng anh cũng nguyện ngồi chờ em mỗi sáng mai.

Blog Radio 761: Nối lại sợi tơ duyên
Một sợi dây buộc quá căng sẽ dễ đứt, sợi nhân duyên cũng vậy. Có những người, tưởng như duyên phận buộc chặt lấy nhanh, nhưng rồi họ vẫn đánh mất nhau trên con đường trưởng thành. Sợi tơ duyên đứt rồi, liệu có cách nào nối lại được chăng?

Ngày mai mình cưới, anh ở đâu sao vẫn chưa về?
Em sẽ không đau nữa đâu, em sẽ không sợ những cơn mưa nữa, vì trời mưa cũng là trời đang nắng, chỉ là ánh nắng ấy tạm thời ẩn mình dưới những đám mây mà thôi.

Replay Blog Radio: Đợi chờ một tình yêu
Yêu một ai đó, có nghĩa rằng bạn nên chờ đợi. Có thể trái tim của người đó đang bị tổn thương nên nó cần thời gian để lành lại. Đừng nhầm tình yêu với những cơn say nắng, nhưng cùng đừng vì chút rung động đầu đời mà bỏ lỡ mảnh ghép của cuộc đời mình.

Blog Radio 760: Đơn phương cũng có quyền được yêu thương
Vì tình đơn phương không thể nào trải qua những cuộc cãi vã, càng không thể nào nói ra được lời chia tay. Thứ đáng sợ chính là nó giết chết xúc cảm của chúng ta một cách từ từ và dai dẳng theo thời gian.

Đứng trước anh tôi vẫn còn rung động
Đúng với câu người ta hay nói “Có một người tôi không muốn gặp lại, bởi gặp lại tôi sợ mình sẽ rung động”. Và tôi đã như thế, không ngờ lại rung động với một người tưởng chừng rất lạ lại hóa ra quen. Có lẽ dù anh có thay đổi như thế nào thì đứng trước anh tôi vẫn rung động.

Replay Blog Radio: Tình yêu như một hình xăm
Tình yêu giống một hình xăm. Không một ai xóa đi được ký ức, không một ai xóa đi được những yêu thương đã khắc dấu ở trong tim. Xóa nó hoàn toàn, chỉ có thể chấp nhận nỗi đau bung tràn đến không thể thở.

Blog Radio 759: Đôi bàn tay trắng biết lấy gì để yêu em?
Ôm tương tư là thế, ôm hi vọng là thế, dù biết là hão huyền, là viển vông, nhưng ai có thể ngăn cản được thứ thiêng liêng gọi là tình cảm? Cũng chẳng hiểu vì sao cậu thích chị, có lẽ vì chị giàu, chị ngoan, chị dịu dàng,… hay là cả ngàn lí do khác. Thích một người đâu cần lí do đâu.