Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đã đến lúc thôi chờ đợi rồi phải không em?

2019-07-24 05:10

Tác giả: Lê Yến Ly Giọng đọc: Hà Diễm

Nhiều người vẫn nói rằng trong tình yêu, “chờ đợi không đáng sợ, điều đáng sợ là không biết chờ đến bao giờ”. Bởi vì ai cũng có một giới hạn riêng của bản thân, khi đi qua giới hạn thì mọi hồi đáp đều trở nên vô nghĩa.

Có lẽ sẽ có người ngạc nhiên rằng chẳng lẽ tình cảm lại có thể dễ dàng thay đổi đến thế ư? Tình cảm không dễ dàng thay đổi, chỉ là đã đi đến tận cùng của thất vọng, chẳng ai còn có đủ can đảm để nắm lấy mà thôi…

 ***

Đi qua những chờ đợi, mọi hồi đáp đều trở nên vô nghĩa

Dự tính, mong chờ, hi vọng,... Có lẽ là những điều tất yếu của mỗi người đối với những ước mơ, hoài bão về một câu chuyện, một hành động hay một con người mà bản thân rất quan tâm, và được đặt ở một vị trí nào đó rất quan trọng trong trái tim mình.

Và đồng thời, khi có hi vọng, có ước mơ thì không ai là không muốn biến nó thành hiện thực cả. Nhưng bạn hãy nhớ rằng, có nhiều thứ nó vốn dĩ đã định sẵn như vậy thì không thể thay đổi, dù bạn có cố gắng đến đâu, có bất chấp như thế nào thì đã như vậy là như vậy rồi. Giữa thực tế và hiện thực thì chúng  thực chất cách nhau rất xa, rất mơ hồ và cũng rất mỏng manh.

Khi đạt tới giới hạn của bản thân, đi qua những chờ đợi ngày nào, thì mọi hồi đáp đều trở nên vô nghĩa. Không phải là chúng ta không cần nữa, không phải chỉ là ham thích nhất thời nên chán rồi thôi, mà đó là biểu hiện của sự thất vọng đạt đến tột cùng, là cảm giác buông bỏ thứ từng được xem là quan trọng của bản thân.

Tôi từng nghe rất nhiều người nói rằng: "Ông trời rất công bằng, mọi thứ đều có cái giá của nó cả, những thứ bạn từng mất đi rồi một ngày sẽ được đền đáp bằng một thứ xứng đáng hơn rất nhiều". Đúng vậy, có rất nhiều thực tế đã chứng minh điều đó, nhưng bạn có biết rằng đồng thời cũng có những thứ là duy nhất, là đặc biệt nên đến khi đã mất đi rồi thì mọi hồi đáp đều trở nên vô nghĩa, đã không còn quan trọng nữa vì dù có gì bù đắp cũng không thể thay thế được rồi.

Nhưng dù sao, có thể những sự mất đi đó cũng là những bài học mà ông trời rèn luyện, là số phận định sẵn mà bạn nhất định phải chấp nhận. Chúng giúp bạn mạnh mẽ, giúp bạn biết trân trọng hiện tại đang có, giúp bạn nhìn nhận cuộc sống thêm màu sắc cũng như nhiều khía cạnh khác nhau, giúp bạn học cách từ bỏ và nhìn về phía trước.

Vì những thứ đã là vô nghĩa, thì cũng đã không còn quan trọng nữa. Hãy tự đặt mọi hi vọng, chờ đợi lên chính bản thân bạn, sẽ khiến mình bớt tổn thương hơn là đặt vào bất kì điều gì khác, rồi những điều vốn dĩ của bạn thì ông trời đã có sắp đặt sẵn hết rồi. Đừng chờ đợi điều vô nghĩa nữa...

© Tuệ Lâm - blogradio.vn

Nếu như với bạn tác giả Tuệ Lâm, khi đi qua giới hạn của đợi chờ, mọi hồi đáp đều vô nghĩa thì bạn tác giả Lê Yến Vy lại nhắn nhủ đến những cô gái rằng đừng mãi chờ đợi một tình yêu không phải của mình, đã đến lúc cần vứt bỏ cô đơn, mỏi mệt để nắm lấy hạnh phúc mới rồi.

Điều quan trọng chính là chúng ta có đủ can đảm để hồi đáp lại những lần gõ cửa hay không? Khi một cánh cửa này đóng lại sẽ có một cánh cửa khác mở ra, đã đến lúc sẵn sàng và cho bản thân mình một cơ hội rồi cô gái ạ.

 

Thay đổi đi em còn chờ đợi ai

 

Quanh đi quanh lại, chỉ thấy cô đơn

Vai phản diện, phải diễn đến bao giờ?

Em là cô gái cô đơn đến mỏi mệt.

Em tình nguyện vứt bỏ mọi thứ làm tổn thương đến mình.

Em chỉ muốn giữ lại lớp vỏ bọc kiên cường, nhưng thật ra đó chỉ là chút ngoan cố còn sót lại.

Em biết không, thật ra cái em cần vứt bỏ, chính là lớp vỏ bọc mà em cứ kiên cường giữ lấy đó. Nó biến em trở thành vai phản diện. Em tin vào lời nói dối của chính mình để không nghĩ rằng bản thân vô trách nhiệm. Em không chấp nhận lời chỉ trích của người khác và co vào vỏ ốc của riêng mình.

Em lại còn hay chỉ trích người khác.

Cô gái à, em có thừa nhận không?

Em chính là người cần chỉ trích nhất hơn bất kì ai.

Thay đổi đi em, đừng nói suông nữa. Em định như thế đến bao giờ?

Thời gian không chờ đợi ai, em đã chạm ngưỡng 20 rồi, một phần ba cuộc đời, chưa đủ để em thức tỉnh hay sao? Nhìn vào gương kìa, em gái. Em tự dối lòng, hay biện hộ, hay thay đổi, ba phải, mông lung, luôn mơ cao nhưng không chịu cố gắng, hay đổ thừa cho mọi thứ xung quanh, dù thật ra em hiểu rõ lỗi của mình hơn hết thảy, chỉ là em sẽ không chịu đựng nổi nếu ôm hết tất cả vào bản thân mình.

Em tự ti, hay ghen tị, em không xác định rõ đâu là đâu, đâu quan trọng và đâu mới có thể lười, vì thế em đánh mất rất nhiều cơ hội rồi, em có biết không?

Em từ bỏ rất nhiều mối quan hệ, em cho đó là mạnh mẽ. Nhưng em ơi, có những điều xảy ra là do lỗi của em. Em không thể sửa được những lỗi đó và em chọn cách vứt bỏ nó.

Như thế là hèn nhát, em biết chưa?

Em lại còn vô cùng yếu đuối. Tự lúc nào em không còn có thể khóc. Em nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, tìm đến những cuộc vui khác để quên đi và vùi dập những giọt nước mắt đó. Em cho đó là một cách mạnh mẽ ư?

Không em ơi, mạnh mẽ là khi người ta bật khóc khi đau và gượng dậy đứng lên khi cần. Không phải là sợ hãi đối mặt đến mức không thể nào rơi nước mắt. Em cho rằng khóc là nhận thua, em sợ rằng khóc rồi sẽ không thể đứng lên được nữa, em sợ hãi chính những giọt nước mắt của bản thân mình.

Có đôi khi, người con gái dám khóc mới chính là người con gái mạnh mẽ.

Em như thế, chỉ là trốn chạy mà thôi.

Đó là lý do em cảm thấy cô đơn, em biết chưa.

Bởi vì em bướng bỉnh, không thể từ bỏ những điều đã bao lâu nắm giữ.

Và bởi vì em quá khờ khạo, nỡ buông đi những gì yêu thương em nhất.

Những gì em nghĩ về bản thân mình, rằng em mạnh mẽ khi dám từ bỏ, dám thương dám hận, rằng em nói dối nhưng em không vô trách nhiệm, rằng em rồi sẽ vươn lên với cách sống của riêng mình.

Đó không phải là em đâu, cô gái.

Đừng như vậy nữa, em mãi sẽ tự tổn thương bản thân mình thôi.

Em định diễn vai phản diện đến bao giờ?

Và em định sẽ chênh vênh đến bao giờ?

Sống thật lòng đi em! Bỏ đi những toan tính em đã học được, trở về với em chất phác của ngày xưa, em sẽ được nhiều hơn mất.

Lặng im đi em! Em nói đã đủ rồi, ai hiểu sẽ hiểu, ai cần em sẽ cần.

Đừng đổ lỗi cho nghịch cảnh, bởi chọn lựa là ở em cơ mà.

Trở thành người vươn lên, hay là kẻ cam chịu? Chỉ có em là người lựa chọn.

Đừng thả trôi, xuôi dòng hay ngược dòng, hãy suy nghĩ kĩ. Tuổi 20 có thể chênh vênh, nhưng không thể thả trôi, vì em sẽ hối hận.

Thay đổi đi em, vai phản diện, có diễn tiếp hay không, cho em lựa chọn!

© Lê Yến Ly – blogradio.vn

Giọng đọc: Hà Diễm

Thiết kế: Cao Vương Nhật

Sản xuất: Nhóm Blog Radio

Mời xem thêm chương trình:

Nhân khi chưa có người yêu, hãy cứ tận hưởng cuộc sống đi

Lê Yến Ly

Hãy nghĩ khác những gì người khác nghĩ

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Xin cho tôi về lại thủa hoang sơ, lúc mà tâm hồn vẫn còn đang lớn, khi mà bản thân còn chưa gai góc, nhuốm màu cuộc sống. Xin hãy cho tôi trở lại những ngày hồn nhiên, trong trẻo, được sống với ước mơ thủa nhỏ, sống với con đường mà mình chọn lựa.

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Cô chợt nhớ đến đã đọc ở đâu đó một dòng như thế này: “Người cũ vừa khóc, người hiện tại liền thua”. Người cũ của anh khóc rồi.

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trăng dưới nước là trăng trên trời, cậu trước mắt là người trong tim. Tưởng chừng như ánh diệu kỳ ấy với tay là có thể ôm trọn trong lòng, nhưng cuối cùng lại đem bản thân ngã nhào vào ao sâu lạnh lẽo từng tấc. Chuyện tình của cậu cũng không mấy vui, tôi đoán thế, chuyện tình của tôi chỉ cần thích cậu là đủ rồi.

back to top