Chiến thắng bản thân mình
2025-11-25 19:20:00
Tôi biết tôi là người có năng lực, tôi luôn nói với bản thân như vậy. Tôi tôn trọng bản thân và luôn trân trọng từng sự cố gắng nhỏ của chính mình. Như cái cách tôi đang phải cố gắng đấu tranh với sự hỗn độn những cảm xúc tiêu cực này. Tôi biết là tôi sẽ thắng, tôi luôn thắng.
Tiếng lặng sau rèm ngọc
2025-11-25 16:00:00
Trong một đêm mưa tĩnh lặng nơi hoàng cung xưa, khi những ngọn nến dần tàn và gió khẽ lay khung rèm lạnh, một người phụ nữ khoác tước vị cao sang lặng lẽ đối diện chính mình. Là người vợ của bậc đế vương, nàng từng tin vào tình yêu sắt son giữa hai trái tim đã vượt qua bao khuôn phép, nhưng giờ đây, giữa cung điện mênh mông, nàng bắt đầu nhận ra những đổi thay tinh tế mà chỉ trái tim người phụ nữ mới cảm được. Từ ánh mắt, giọng nói, cho đến những cái chạm tưởng chừng thân thuộc, tất cả bỗng trở nên xa vắng. Trong sự im lặng của đêm, nàng viết ra những dòng như một lời tự nhủ, vừa là tiếng lòng, vừa là nỗ lực giữ lấy niềm tin mong manh vào một tình yêu đang dần phai nhạt.
Con đường về nhà
2025-11-25 14:45:00
Đêm hôm đó, Minh không ngủ được. Nằm nhìn trần nhà, cậu tự hỏi: "Mình đã bỏ lỡ bao nhiêu bữa cơm gia đình? Đã bao lâu rồi chưa được ôm ba, ôm mẹ?" Nước mắt cứ thế chảy dài trên gối.
Có những người chỉ có thể đi cùng chúng ta đến một trạm dừng
2025-11-25 13:00:00
Họ phải đi về phía ngọn núi mà họ khao khát chinh phục. Ta lại phải xuôi về vùng biển bình yên mà ta thuộc về. Hoặc có lẽ, hành lý của họ quá nặng, và họ không thể mang thêm ta. Hoặc hành lý của ta quá nhẹ, không đủ sức níu giữ họ...
Bình thản bước qua câu chuyện tình của hai ta
2025-11-25 10:00:00
Anh đứng đó, là anh của hiện tại, một người xa lạ vừa đủ để không làm em tổn thương, và thân quen vừa đủ để em gật đầu chào...
Tết Độc Lập
2025-11-25 09:00:00
Chiều thu trong nắng Ba Đình Là ngày nước Việt khai sinh ra đời Lòng người hoan hỉ vui tươi Từ nay sẽ được làm người tự do
Hồn quê
2025-11-24 18:05:00
Tôi chỉ biết cảm xúc dâng lên trong tôi lúc đó chính là truyền thống chính là hồn quê của dân tộc mình, và thật vô cùng tự hào hạnh phúc khi những điều đó còn được lưu giữ lại đến hôm nay, và chắc chắn là đến cả mai sau nữa.
Người ở phía bên kia màn hình
2025-11-24 17:05:00
Có lẽ ai đó sẽ cười khi nghe tôi nói mình rung động chỉ qua màn hình. Nhưng tôi biết, cảm xúc không phân biệt khoảng cách. Có những thứ chẳng cần chạm tay, vẫn chạm được đến tim.
Chiếc xe của ông Đình
2025-11-24 09:20:00
Mỗi chiều, sân nhà ông lại rộn rã. Ông Ba, ông Tư, bà Năm, chú Mười… cứ thong dong bước qua cổng tre. Người bưng ấm trà xanh, người đem đĩa bánh, có hôm thêm con cá rô chiên giòn hay mẻ ốc luộc. Họ quây quần quanh bộ bàn ghế cũ, tiếng cười nói vang vọng cả góc trời.
Những mảnh tình vụn vặt
2025-11-23 16:05:00
Mai cũng không thấy nuối tiếc gì, bởi với bất kỳ mảnh tình nào, cô vẫn sống đúng theo phương châm “là của mình thì chắc chắc sẽ là của mình, không phải là của mình thì next một cách dứt khoát cho đỡ lãng phí tuổi xuân của cả hai”.
Giọt nước mắt đã khô
2025-11-22 15:25:00
Bà ôm lá thư của ông, cố gắng cảm nhận chút hơi ấm cuối cùng của người mà bà yêu thương nhất. Ông đi rồi, trái tim của bà cũng nguội lạnh theo. Ông đi rồi, cuộc đời bà rơi vào nốt trầm bi thương nhất.
Như thế nào là thanh xuân rực rỡ?
2025-11-21 18:05:00
Trong một thoáng, tôi có hâm mộ, có tiếc nuối. Nhưng rồi tôi tự hỏi: Nếu được quay lại, liệu tôi có phủ định hết mọi lựa chọn, mọi nỗ lực của chính mình để sống một kiểu thanh xuân khác?




















