Tuổi trẻ với bạn là gì?
2021-02-25 09:43
Tác giả: Nguyễn Hà Giọng đọc:
blogradio.vn - Tuổi trẻ là gì? Nếu ai hỏi bạn tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, hãy nhìn xem những điều mình đã trải qua có ý nghĩa như thế nào. Bạn đã mất đi thứ gì và cho đi điều gì để có thể trưởng thành được như ngày hôm nay. Những thứ đó có quý giá không và nếu không cho đi và nhận lại những điều đó thì bạn có thể trưởng thành được không.
Tuổi trẻ với bạn là gì (Nguyễn Hà)
***
Tuổi trẻ là gì? Năm 15 tuổi bạn nhận ra bản thân mình biết thích một ai đó. Thế giới xung quanh bạn đầy sự bối rối và rung động khi bỗng dưng có một người con trai xuất hiện và đến gần bên bạn. Cảm xúc đầu tiên trong cuộc đời khiến trong lòng bạn nôn nao và đặc biệt đến vậy. Đó là biết thích một người.
Lần đầu tiên bạn tò mò về một thứ gì đó mà bố mẹ bạn chưa bao giờ dạy bạn cách hoàn thành tốt nó. Không phải điểm số, không phải môn học nào mà bạn học ở trường lớp. Khoảng thời gian đó, bạn không thể nào xác định được cảm xúc của bản thân mình để có thể biết mình nên làm gì.
Năm 18 tuổi bạn biết theo đuổi tình yêu của mình. Một người con trai mang lại cho bạn sự hạnh phúc và an toàn khiến bạn muốn sống mãi trong thứ cảm xúc đó,thứ cảm xúc khiến bạn vỡ oà và cảm thấy mình thật may mắn, chỗ dựa vững chắc trước mắt mình là một người con trai mạnh mẽ và trân trọng bạn.
Cả hai cùng nhau trải qua những điều tuyệt vời như phim ảnh, những điều lãng mạn nhất và rồi không còn gì để có thể hối tiếc và đó là tình yêu. Tình yêu đến ở cái tuổi bạn phải nhận áp lực thi cử trên vai, có phải gánh nặng bây giờ là tình yêu và bạn đang bị xao lãng đi việc học để thiên vị hơn cho chàng trai mà mình đang yêu. Bạn sợ hãi và tiêu cực nghĩ về mọi thứ đang sắp diễn ra trong cuộc đời mình, nhưng rồi mọi thứ sẽ ổn thôi, bởi vì bạn mạnh mẽ và lạc quan hơn bất kì ai.
Năm 20 tuổi bạn muốn tự do bước ra khỏi vỏ bọc vô hình mà trước giờ bạn luôn nép mình trong nó. Bạn gạt đi những lời dèm pha phán xét của xã hội và coi trọng lập trường của mình hơn, bạn mạnh mẽ hơn bao giờ hết khi dám sống cho sở thích và sự ích kỷ riêng của mình.
Bạn đã không quan tâm điều gì sai trái và điều gì không đúng, bạn làm những điều điên rồ nhưng với tất cả sự nhiệt huyết của bản thân, bạn cảm thấy thật nhẹ nhõm như. Và ngay lúc này đây, bạn tưởng như rằng mình có thể làm được tất cả mọi thứ với niềm đam mê cháy bỏng của mình.
Năm 25 tuổi khi bạn đã đạt được những thứ mình mong muốn, đôi chân bạn không những nhẹ nhõm mà đôi vai bạn dường như còn có thêm đôi cánh sải dài và gian rộng. Bạn có được một tình yêu đúng nghĩa, một công việc hoàn hảo, một chân trời mới với những đam mê mà bạn từng ao ước và giờ đã có thể làm được.
Bạn ngồi trên một chiếc bàn nhỏ trong một tiệm cà phê với ly trà đá đậm vị, đôi chân từng mang biết bao nhiêu đôi giày thể thao mới có thể đủ sức chạy trên con đường của mình giờ đã là đôi giày cao gót mảnh mai, chiếc áo thun ngày nào chạy nhảy thấm đầy mồ hôi mệt nhọc của một đứa trẻ ngây thơ giờ đã là một chiếc váy nữ tính và thanh lịch, đôi mắt từng rất trong veo nhưng giờ đã trầm mặc hơn nhiều cùng với sự điềm đạm của một người phụ nữ. Người con trai cùng bạn đi suốt chặng đường ấy đang ngồi đối diện bạn với sự âu yếm của một người đàn ông trưởng thành dành cho người mà họ yêu thương.
Tuổi trẻ là gì? Nếu ai hỏi bạn tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, hãy nhìn xem những điều mình đã trải qua có ý nghĩa như thế nào. Bạn đã mất đi thứ gì và cho đi điều gì để có thể trưởng thành được như ngày hôm nay. Những thứ đó có quý giá không và nếu không cho đi và nhận lại những điều đó thì bạn có thể trưởng thành được không.
Bạn thân mến! Suy cho cùng thì mỗi người đi qua đời ta đều để lại cho ta những bài học quý giá, cho dù là họ có tốt hay không tốt thì ta vẫn phải mỉm cười mà cảm ơn họ.
Sau đây mời bạn lắng nghe dòng tâm sự: Viết cho những tháng ngày tuổi trẻ chông chênh của tác giả Cỏ
Tôi đã từng nghe đâu đó có câu nói rằng: “Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào cho dù bạn đã từng bị cảm lạnh vì tắm mưa nhưng bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy một lần nữa”. Và tuổi trẻ của tôi cũng như vậy đó, cũng đã từng bị cảm lạnh không chỉ bởi những cơn mưa mà còn bởi lòng người bởi những chông chênh vô định của cuộc sống.
Tôi - một cô gái tỉnh lẻ quanh năm suốt tháng gắn liền với lũy tre làng, tiếng gà gáy buổi trưa quen thuộc và mùi lúa mỗi độ thu hoạch. Một làng quê yên ả, bình lặng đến lạ thường. Cũng chính vì sự yên bình đó đã luôn thôi thúc tôi phải cố gắng, cố gắng thật nhiều để đỗ đại học để được xuống Hà Nội nơi phồn hoa náo nhiệt, được ngắm nhìn dòng xe tấp nhập, những ngôi nhà cao tầng và được gặp những người bạn mới.
Sau bao nhiêu nỗ lực cuối cùng tôi cũng đã đỗ vào một trường đại học. Kể từ thời khắc đặt chân lên mảnh đất ngàn năm văn hiến này, cuộc sống của tôi như bước sang một trang mới vậy.
Tôi còn nhớ ngày đầu tiên đi nhập học, người ba mà tôi yêu quý đã chở tôi đi, giữa ánh nắng chói chang, giữa những dòng người tấp nập nhìn ba chạy ngược xuôi lấy giấy nhập học còn đeo chiếc ba lô quần áo nặng trĩu trên vai mà sống mũi tôi lại thấy cay cay. Tự nhủ với lòng mình rằng phải thành công để ba mẹ tự hào về tôi. Vốn dĩ là đứa con gái duy nhất nên tôi được ba mẹ cưng chiều, điều đó khiến tôi phụ thuộc vào ba mẹ rất nhiều. Có những lúc sự quan tâm, bao bọc của ba mẹ khiến tôi cảm thấy mình vô dụng làm sao.
Cứ như vậy cho đến năm cuối đại học, tôi đã gặp rất nhiều bạn mới, có người chỉ là lướt qua cũng có người ở lại bên cạnh tôi cho đến tận bây giờ. Có người mang đến cho tôi sự chân thành, vui vẻ nhưng cũng có người khiến tôi tổn thương mà không thể nào hàn gắn được. Suy cho cùng thì mỗi người đi qua đời ta đều để lại cho ta những bài học quý giá, cho dù là họ có tốt hay không tốt thì ta vẫn phải mỉm cười mà cảm ơn họ.
Cuối cùng, cái ngày mà tôi sợ nhất nó cũng đã đến đó là ngày mà tôi rời khỏi giảng đường đại học để bước sang một môi trường lớn đó là “Trường đời”. Trong đầu có biết bao suy nghĩ hỗn loạn rồi mình sẽ đi đâu về đâu sẽ làm công việc gì để nuôi sống bản thân khi không có sự trợ giúp của ba mẹ nữa.
Vì không muốn con mình vất vả nên ba mẹ muốn tôi về quê làm việc, tôi đã phải đấu tranh rất nhiều giữa ở và về. Nếu như về tôi sẽ không phát triển được, sẽ vẫn là cô gái yếu đuối được ba mẹ chở che không phải lo lắng cơm áo gạo tiền. Quyết định ở lại Hà Nội có lẽ tôi sẽ phải đương đầu với những khó khăn, thử thách nhưng nó làm tôi trưởng thành hơn. Xin ba cho một năm ở Hà Nội để chứng minh bản thân, nói với ba rằng khi nào mệt mỏi quá con sẽ về và ba tôi đã đồng ý.
Ấy vậy mà khi ngồi đây gõ những dòng chữ này tôi cũng đã ra trường được một năm rồi. Thời gian một năm không quá ngắn nhưng cũng không quá dài đủ để tôi cảm nhận được sự xô bồ, khắc nghiệt của cuộc sống. Sự ganh tỵ, bon chen, những lời nịnh nọt hay nói xấu nhau nơi công sở khiến tôi phát ngán nhưng đó là quy luật tất yếu nếu tôi không thích nghi được thì tôi cũng sẽ bị đào thải.
Cứ như vậy, hàng ngày đến chỗ làm rồi hết giờ thì về, đôi lúc mệt mỏi muốn tựa vào một bờ vai để chia sẻ, để than thở cho vơi đi những tâm sự trong lòng thế nhưng nhìn lại thì mình đã ế được 5 năm rồi. Nhìn bạn bè đứa thì có người yêu, đứa thì đang phải lo toan chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình đôi khi cũng thấy chạnh lòng. Có những ngày bước ra đường mà không biết mình muốn đi đâu chỉ biết là đi thôi, đi để tận hưởng một ngày nghỉ đúng nghĩa.
Nhiều hôm nằm nghe mãi một bản nhạc buồn mà suy nghĩ miên man không biết bao giờ mình mới được thành công như các bạn, không biết bao giờ mới tìm được một người yêu thương mình thật lòng, không biết bao giờ mới lập gia đình để cho ba mẹ yên tâm. Toàn những câu hỏi không có lời giải đáp vậy đó nhưng nó luôn hiện lên trong đầu của tôi. Vẫn biết chỉ bản thân mình mới tìm ra lời giải đáp thế nhưng có những ngày tôi chông chênh vậy đó, muốn được cuộn tròn trong chăn mà không phải suy nghĩ điều gì? Hay đôi lúc muốn biến mất khỏi cuộc sống thực tại đi đến một nơi mà không ai biết đến để thỏa thích vui chơi.
Thế nhưng, những thứ đó thật sự viển vông đúng không nào? tự nhận thức rằng trên con đường đi đến thành công sẽ không có con đường nào trải hoa hồng cả nên những khó khăn trong ngày hôm nay nếu có thể vượt qua được thì bạn sẽ trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn để rồi sau này nhìn lại sẽ thấy những chông chênh đó không hề làm khó ta như ta đã tưởng tượng.
Tôi 23 đã trải qua những ngày tháng tuổi trẻ chông chênh vậy đó, còn bạn thì sao?
Chương trình được thực hiện bởi nhóm sản xuất blogradio
Thực hiện: Thanh Lam
Minh họa: Hương Giang
Giọng đọc: Thanh Lam
Mời xem thêm chương trình:
Hãy mang thanh xuân theo cùng những nụ cười
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.