Phát thanh xúc cảm của bạn !

Xin lỗi những giấc mơ tôi

2016-09-19 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi ghét những giấc mơ có rơm, có rạ, có mùi tanh của đất ruộng, có thế giới riêng của tuổi thơ bạn và tôi. Ghét bản thân mình đã quá tham cầu, mãi theo đuổi những giấc mơ không hình hài. Và, xin lỗi, những giấc mơ tôi...

***

Sinh ra và lớn lên tại xứ sở của cà phê, của đất đỏ bazan và của những cơn gió vừa lạnh vừa khô như muốn xé tan từng chiếc lá bàng đã chuyển màu. Thế nhưng, những giấc mơ đẹp đẽ của tôi về tuổi thơ, về quê hương lại không có màu trắng tinh khôi của hoa cà phê, không có con đường tung bụi đỏ mỗi lần xe chạy qua, không có tiếng kêu ve ve inh tai nhức óc trên những tán phượng mỗi độ hè về. Trong giấc mơ đó, có hình ảnh hai cô bé chạy lon ton giữa cánh đồng lúa, một cánh đồng lúa thật đẹp.

Tôi và nó, hai đứa lớn lên cùng những tháng năm trong trẻo tiếng cười. Biết nhau từ thuở học mẫu giáo. Hai nhà chung thôn, cách nhau một con đường quốc lộ. Chúng tôi thân nhau mỗi lần má dẫn tôi sang đường, chỉ tay vào khoảng sân sau nhà bạn: “Vào chơi với cái Lê ngoan nhe con. Nhớ chào bác gái. Má về.” Chúng tôi tranh thủ vẫy tay và la lớn tên nhau mỗi lần bạn đi mua chai mắm, bịch đường... ở cái tạp hóa kế bên nhà tôi. Ừ thì bằng tuổi nhưng Lê cao hơn tôi cả cái đầu, không phải là “chị đại” thì cũng là “tỉ tỉ” của đám nhóc cùng thôn. Lê đã có thể tự mình đi khắp đầu đường cuối xóm mà không cần ai nắm tay dẫn đi. Hơn nữa, nó có thể tự mình qua đường mà không cần ai dòm chừng. Ngày đó, quốc lộ 20 đi ngang qua huyện Di Linh vẫn thường vắng vẻ nhưng lại rình rập đầy nguy hiểm, ít nhất là đối với một cô nhóc như tôi.

Xin lỗi những giấc mơ tôi

Lớn hơn một chút, khi tôi và nó đều đã vào cái tuổi tranh thủ làm con nít trước khi... dậy thì, hầu như rảnh ra là tôi lại chạy sang nhà Lê. Thường thì hai đứa sẽ tranh thủ làm nốt mấy bài tập còn đang dang dở của nó, rửa mấy cái chén mà bác gái giao cho nó từ trưa. Xong xuôi, tôi và nó sẽ lẻn ra sau nhà, chạy ào xuống đồi, băng qua vườn cà phê rậm rạp thông qua một lối mòn nhỏ. Con đường càng lúc càng dốc đến nổi tôi phải cố gắng lắm mới làm cho đôi chân chạy chậm lại, vì tôi biết phía trước là thứ mà ba má tôi luôn dặn phải tránh xa: hồ đào. Tôi chẳng biết nó có được gọi là hồ hay không nhưng rộng gấp đôi nhà tôi và độ sâu thì... không hình dung được vì màu nước đục ngòm, tưởng chừng màu cốc cà phê sữa mà ba tôi hay uống. Tôi chỉ biết rằng các hồ này được đào bằng máy và chứa nước tưới cà phê. Dù sao cũng chẳng ai muốn rơi xuống đó, không chết vì đuối cũng chết vì... bẩn. Hai đứa men theo bờ hồ, ngang qua đám sim dại đang chực chờ bung trái, và cuối cùng là xuống đến ruộng lúa: thiên đường đích thực.

Ruộng lúa khá nhỏ và hẹp, nằm giữa hai dãy đồi nên nhìn xa trông hệt như một con sông màu sắc và phẳng lặng. Từng thửa ruộng san sát nhau. Có một vài con mương đầy rong chạy dài, nhẹ nhàng len giữa. Các con mương này là nơi hai đứa tôi thường chúi đầu xuống để vớt nòng nọc. Cả tôi và Lê đều không biết làm sao bọn cá trê con con này lại có thể hóa ếch. Chúng tôi chỉ cần được ngắm chúng, vớt một nhóc vào lòng bàn tay, rồi lại thả xuống, xem cách nó vội vội vàng vàng đuổi theo bầy.

Có một dạo, tôi và Lê rất thích trò nhảy rơm. Tìm một đống rơm thật to và cao, hai đứa thay phiên nhau leo lên và nhảy xuống, cho đến khi chân tay đỏ lên vì ngứa do rơm cứa vào da. Thường thì trò chơi kết thúc khi một trong hai đứa thấy một người đàn ông từ xa chạy lại, miệng không ngừng la hét điều gì đó. Chúng tôi mới vội vàng xách dép lên và chạy biến. Nếu không, có lẽ hình phạt sẽ là dọn dẹp đống rơm đã tung tóe khắp nơi.

Xin lỗi những giấc mơ tôi

Hồi nhỏ, tôi đã được học cách nặn đất sét. Từ hộp đất có sáu màu cơ bản mà má tôi mua dăm ngàn từ chợ, tôi phải nặng ra hình con trâu đen nhẻm, con heo trắng hồng, con gà với đủ màu sắc hay thậm chí là cô bé mặc váy màu vàng và có đôi môi màu đỏ. Đó là môn học tôi rất thích, ít ra tôi có thể thôi không cần nhìn vào mấy trang sách chỉ có vài dòng chữ mà đôi khi tôi cũng không thể đọc hết. Hơn nữa, đất sét có mùi thật thơm. Cũng chính vì lý do đó mà mỗi lần xuống ruộng, tôi hay kéo Lê lang thang dọc các bờ đất để bốc trộm đất ruộng. Đối với tôi, thứ đất đen xám và có mùi tanh tanh khi đó chính là đất sét mà tôi có thể sử dụng để tạo ra kiệt tác. Và kết quả lúc nào cũng vậy, “kiệt tác” nứt ra và vỡ vụn sau vài hôm còn tôi thì bị má la vì tội bôi bẩn hết cả hiên.

Đã hơn hai mươi năm từ ngày tôi và bạn nhìn thấy nhau trong lớp mẫu giáo. Bạn giờ vẫn gắn bó với quê nhà, với khoảnh nắng ươm vàng trước sân. Bạn không còn cao hơn tôi một cái đầu nữa và đã trở thành cô giáo nhỏ nhắn, xinh xắn. Tôi tha hương và tìm đến cuộc sống bon chen nơi thành phố. Tôi không yêu màu đỏ của bụi đường, tôi không thích cái lạnh se sắt những tháng cuối năm. Tôi ghét bản thân mình cứ nhớ mãi bụi sim bung trái, ghét bản thân thương nhớ giọng nói nhẹ của ba, câu la mắng của má, ghét mình nhớ cái tuổi thơ hồn nhiên với từng kỉ niệm lắp đầy, nhớ cô bạn giờ đã thướt tha tà áo dài xanh đỏ. Tôi ghét những giấc mơ có rơm, có rạ, có mùi tanh của đất ruộng, có thế giới riêng của tuổi thơ bạn và tôi. Ghét bản thân mình đã quá tham cầu, mãi theo đuổi những giấc mơ không hình hài.

Và, xin lỗi, những giấc mơ tôi...

© Tường Vi Lê – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

back to top