Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tấm lòng cha mẹ

2013-09-12 00:15

Tác giả:


Cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể - Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận, phản hồi tại box phản hồi cuối bài viết hoặc chia sẻ đường link bài viết này đến bạn bè của bạn - 2 giải bài viết yêu thích nhất cuộc thi viết Hãy yêu khi còn có thể được hệ thống tính tự động dựa trên lượt xem và bình luận bài viết (Bạn đọc theo dõi qua box Đọc nhiều nhất/Bình luận nhiều nhất tại trang chủ blogviet.com.vn)

Tiếng bước chân nặng nề trên từng bước thang. Bà Vui tiến lại gần cửa phòng của anh Huy.

“Cốc... cốc…cốc”

-    Mẹ vào được không?

-    Mẹ à? - Anh Huy mở cửa.

-    Con đang bận à? Mẹ nói chuyện với con được không?

-    Mẹ nói đi.

Căn phòng im lặng lạ thường, chỉ có âm thanh phát ra từ tiếng đánh máy của anh Huy. Anh Huy vẫn nhìn chăm chăm nhì vào bản vẽ đang còn dang dở trên màn hình mà không một chút bận tâm về chuyện bà Vui sắp nói.

Một ánh mắt khổ sở, buồn rầu nhìn con. Nghẹn ngào không nên lời. Bà đứng dậy.

-    Con bận lắm à? Thôi để lúc khác.

-    Mẹ muốn nói gì thì nói đi, con vẫn đang nghe mà.

Vẫn cái dáng người khắc khổ, bà bước ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cánh cửa lại. Anh Huy chẳng biết Bà đã ra khỏi phòng từ lúc nào.

Một tiếng thở dài. Khuôn mặt đăm chiêu, nhì xa xăm. Nước da ngăm đen, những nếp nhăn trên khuôn mặt hốc hác càng làm lộ rõ vẻ cơ cực của người đàn bà đã có tuổi.

lòng mẹ

***
   Đang lúc nửa đêm. Nghe tiếng gọi cửa.

-    Mẹ, mẹ ơi, ba ơi! Là tiếng của con dâu.

   Bà Vui mở cửa.

-    Anh Huy đang đau dữ lắm mẹ ạ, anh sốt cao lắm. Cô con dâu hốt hoảng.

-    Đi, đi lên xem chồng con thế nào.

Nhấc từng bước nặng nề qua những bậc thang. Bà cố chạy nhanh hơn dù cái chân đang rất đau. Nhưng không đau bằng nỗi đau con bà đang chịu.

Bà Vui  bị bệnh tê thấp, những lúc trái gió trở trời , con đau lại hành hạ bà.

-    Đưa mẹ coi nào. Sốt cao quá ông ơi. Ba nó chích cho con mấy mũi, rồi cho nó xông sẽ hạ sốt thôi.

-    Kim đây ba

Chồng bàn Vui có tiếng chích lễ rất giỏi. Mấy mặt con, dù đau ốm gì cũng tự tay ông chữa trị. Nhưng bệnh gì ông không biết là cho con đi bệnh viện ngay chứ chẳng bao giờ ỷ lại bản thân.

Bà Vui quy sang con dâu.

-    Con xuống nấu nồi hơi cho chồng con xông.

-    Nấu bằng gì hả mẹ? Giờ là đêm khuya kiếm đâu ra lá gì.

-    Lên ban công, bẻ lá chanh mà nấu. Hôm mẹ lên đây có mang một nhánh lên trồng.

-    A...A...đau quá!

Dù lớn nhưng anh Huy sợ kim. Cú thấy kim chích là anh hoảng hốt.

-    Con đừng để ý. Nhìn mẹ này, đừng nhìn bên kia nữa. Ba nó chích nhè nhẹ thôi.

Biết tính con, bà dỗ dành âu yếm như một đữa trẻ. Dáng người to con của cậu con trai giờ cuộn tròn trong lòng mẹ như chú cún con đang được vuốt ve.

Một lúc sau, anh Huy hạ sốt

-    Con đi nghỉ đi, mai còn đi làm. Ở đây để mẹ lo. Bà nhìn con dâu bảo ban.

-    Dạ.

Hai ông bà thức suốt đêm không ngủ. Lúc xoa bóp, lúc nấu cháo, lúc nhắc con ăn, con uống thuốc.....

-    Con đi đâu giờ này. Đã khỏe hẳn chưa. Nghỉ một ngày không được hả con?

-    Đi làm công ty Nhà nước mà mẹ nói như làm công ty nhà mình. Huy cọc cằn với mẹ vì trễ giờ làm.

-    Ông à, hay mình về quê ông nhỉ? Cuộc sống ở đây tôi thấy không hợp với mình.

-    Ừ. Tôi cũng định nói với bà. Tôi xin lỗi. Nếu không vì tính “siêng ăn nhát làm” của tôi thì bà không phải chịu ấm ức thế này. Tôi cứ nghĩ lên đây để con báo hiếu tuổi già. Không ngờ...

Bà Vui lại thở dài.

Đôi vợ chồng già nhìn nhau nghẹn lòng.

-    Bà nói đúng “Một mẹ nuôi chín mười đứa con, chín mười đứa con không nuôi tròn một mẹ”. Về quê tôi kiếm lá nấu nước chữa bệnh tê thấp cho bà. Mấy tháng nay không thuốc thang gì, bệnh càng nặng hơn.

Bà Vui hạnh phúc nhìn chồng bởi sự quan tâm, lo lắng của ông. Cái nhìn như ngày đầu mới cưới. Niềm vui đâu đó lại trở về.

***
lòng mẹ

-    Bố mẹ định về quê. Mẹ thấy cuộc sống của con bây giờ đã ổn định, mẹ cũng yên tâm.

   Anh Huy ngừng viết. Nét mặt nhăn nhó, có vẻ bực bội. Quay sang hỏi mẹ:

-    Mẹ có gì không hài lòng à? Mẹ ở lại chơi với mấy cháu.

-    Mẹ ở đây không quen, xe cộ đông đúc ồn ào quá.

-    Mẹ đã không muốn ở thì con cũng không thể giữ mẹ. Tùy mẹ vậy. Huy hằn học.

Bà lặng lẽ đứng dậy định đi, nhưng Huy giữ lại.

-    Mẹ, mẹ cầm lấy để trang trải cuộc sống. Con không ở gần không thể lo cho ba mẹ được.

Cầm xấp tiền trên tay. Bà Vui rưng rưng. Không phải vì xúc động. Càng không phải vì vui sướng. Mà là vì một nỗi đau – nỗi đau lòng.


•    Bài dự thi của <cuncont91@>



Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết về tuyển tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

back to top