Thêm một tuổi mới, con lại càng thương cha mẹ nhiều hơn
2014-12-02 01:00
Tác giả:
Hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 20 của con, cũng là hai năm con phải xa nhà lên đất Cần Thơ học tập, hai năm sinh nhật không được ở bên gia đình, con cảm thấy buồn lắm.
Ở xứ lạ quê người con cũng có nhiều bạn bè lắm mẹ à, tụi nó cũng tổ chức sinh nhật con đấy mẹ ạ. Trước đây ở quê con đâu có biết sinh nhật là thế nào đâu nhưng bù lại con được ở bên cạnh cha mẹ, bên cạnh lũ nhóc thân yêu của con.
Hai năm rồi từ ngày con đi học xa là khoảng thời gian con ít được ở bên cha mẹ, con gái thấy mình bất hiếu quá không thể hằng ngày ở bên cha mẹ, phụ giúp việc nhà. Đi học xa nhà, con càng ngày trưởng thành hơn và mới biết được con yêu cha mẹ như thế nào. Có những hôm dãy trọ kế bên lại vang lên bài hát “Con nhớ nhà nhiều lắm”, lòng con lại đau thắt, lại là những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má, những lúc ấy con lại chui vào tấm chăn và khóc.
Con gái yếu đuối lắm mẹ ạ, có lẽ con giống cha đó. Con nhớ khi cha hai lần đưa con lên lại thành phố học, mỗi lần về nhà cha đều khóc, cha nói rằng: “Đưa nó đi học như bỏ nó một mình trên đó, thấy tội quá” - con chỉ biết khóc. Đôi lần con ước mình là một cậu con trai để có thể giúp đỡ đồng áng với cha, nhưng mẹ lại sinh cho cha những ba cô công chúa nhỏ, gia đình mình vậy cũng quá hạnh phúc rồi mẹ nhỉ.
Là chị hai trong nhà, con biết mình phải làm gương cho các em noi theo vì thế con tập cho mình tính mạnh mẽ trong cuộc sống. bên ngoài con mạnh mẽ lắm nhưng con không thể ngăn được những dòng nước mắt của mình vì nổi nhớ - con nhớ gia đình mình. Sinh nhật con, con nhận được nhiều lời chúc từ bạn bè những món quà ý nghĩa nhưng con chạnh lòng mình vì ngày sinh nhật con cũng là ngày mẹ đưa con đến với cuộc sống này, không có mẹ làm sao có được con như ngày hôm nay. Bài hát “Mẹ tôi” vang lên, đến đoạn “Tụi nó đã đã về chưa, về với làng quê nghèo” con không thể hát tiếp được nữa, con thấy mình có lỗi với mẹ.
Vì học tập con dần ít về nhà, ít được ăn những món ngon mẹ nấu, ít được cùng cha nhổ cỏ dọn vườn. Cuộc sống sinh viên đã làm con quên đi sự khó nhọc của cha mẹ mà thay vào đó là những cuộc đi chơi ăn uống với bạn bè. Nhiều lúc đi trên đường thấy dáng ai xa xa con lại nhớ mẹ, nhiều khi con muốn được sà vào lòng mẹ và thủ thỉ rằng: “Con yêu mẹ nhiều lắm” nhưng con gái chẳng khi nào làm được điều đó mẹ ạ, chắc do con ngại.
Thêm một tuổi mới, con biết thời gian sẽ làm con người ta già đi và khoảng cách giữa con và cha mẹ lại xa hơn, con lại càng muốn được về bên gia đình để có thể tự tay nấu những món ăn cho cha mẹ, có thể tự tay trang trí lại ngôi nhà xinh xắn của gia đình mình. Con gái hứa sẽ cố gắng học thật tốt để mau mau được về bên cha mẹ. Con yêu cha mẹ nhiều lắm - thần tượng của con.
- Nguyễn Thị Oanh
Click vào đây để theo dõi thông tin chi tiết
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.