Bao nhiêu mùa mưa đi qua đời cha mẹ?
2016-08-01 01:26
Tác giả:
Ngày các con thơ ấu...
Các con khi bé như cánh chim nhỏ, cứ vô tư bay lượn trên bầu trời. Những mùa mưa đến, các con ngồi thả hồn mơ mộng về một hình bóng, một tình cảm lãng mạn nào đó thật ngọt ngào. Còn mẹ vẫn một mình gánh gồng cả gia đình trên vai. Cha vẫn miệt mài không ngại cực khổ lo mưu sinh. Có thể đã quá trễ khi đến hôm nay con mới giật mình khi nhận ra mình thật vô tâm với hai người quan trọng nhất cuộc đời mình: Cha Mẹ .
Nhiều năm trôi qua, con không hề biết rằng mình có một gia tài to lớn: Đó là gia đình. Nhà mình không giàu tiền bạc, nhưng chưa bao giờ con thiếu thốn tình thương của cả cha mẹ. Hôm nay, được bắt đầu gọi là làm người lớn khi phải tự lập nơi thành phố xa lạ, con không ngớt rơi nước mắt khi nhớ về gia đình. Một ngôi nhà nhỏ có cha mẹ cùng bốn đứa con. Những đứa con lần lượt ra đời là minh chứng cho hạnh phúc của cha mẹ, nhưng cũng là áp lực cơm áo đặt lên vai của hai đấng sinh thành. Áp lực ấy như những vết khắc trên tường đánh dấu sự cao lớn của các con. Vết khắc càng cao lên thì lưng cha mẹ lại còng xuống.
Cha như cây tre ngày mưa gió, dù bị quật ngã vẫn kiên trì lao động ngày đêm, đổ mồ hôi trên ruộng vườn. Mẹ như cây đòn gánh kĩu kịt mỗi ngày, vượt qua những khó khăn nuôi dưỡng đàn con. Thương cha mẹ ngày tháng rút hết tuổi xuân, sức khỏe để bảo bọc đàn con, nuôi cho lớn khôn và được học hành đến nơi đến chốn thì mái tóc cha mẹ đã không còn đen, đôi tay không còn khỏe, đôi chân không còn vững. Con ít khi dám nhìn vào đôi mắt cha mẹ vì đôi mắt ấy đầy dấu vết của sự già nua, như chất chứa những giọt nước mắt của một đời luôn lo lắng vì các con.

Ngày các con khôn lớn...
Chiếc tổ ấm nhỏ bé nhưng ấm áp ngày xưa không giữ được các con khi đã khôn lớn. Vòng tay yêu thương của cha mẹ không còn ôm trọn được bốn chúng con. Cha mẹ vừa vui vừa buồn chứng kiến các con trưởng thành, xây dựng mái ấm riêng của mình. Thế nhưng, cha mẹ lòng đau như xát muối khi ngôi nhà thân thương chẳng có dịp đoàn tụ như ngày xưa. Những đôi chân nhỏ không còn đan vào nhau trong chiếc chăn ấm. Các con của cha mẹ bay xa về phía có ánh hào quang, bỏ quên hai người hằng yêu thương chúng con nhất, một tình yêu không điều kiện!
Chiều nay con bắt gặp hình ảnh một phụ nữ tay giữ đòn gánh, tay cầm tay đứa con nhỏ bước vội vã trong cơn mưa chiều vừa dứt. Ngày thơ bé, chúng con thường ra ngõ đón mẹ, được mẹ âu yếm hôn từng đứa, dắt tay một hàng bốn đứa trẻ. Nó khiến con chạnh lòng khi nghĩ về một miền quê xa xôi, cha mẹ sớm hôm chỉ có một mình sống với nhau trong ngôi nhà trống trải.
Đã ai đếm được bao nhiêu cơn mưa lặng lẽ rơi trên cuộc đời cha mẹ? Đã có bao nhiêu đôi tay người mẹ nghèo vừa gồng gánh vừa dắt con đi trên đường chiều mưa? Bao nhiêu nắng cùng mồ hôi làm bạc lưng áo cha mà chúng con không nhìn nhận ra trong cuộc sống mỗi ngày? Và còn bao nhiêu giọt nước mắt của cha mẹ phải âm thầm rơi?
Ngoài kia mưa tháng bảy lại rơi, tình cảm những người cha, người mẹ dành cho con cái mình trong cuộc đời cũng nhiều và mãnh liệt như chớp bể, mưa nguồn vậy.
© Hải Triều – blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Về nhà thôi hạnh phúc đã ở đây rồi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi
Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó
Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này
Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em
Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ
Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi
Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

Không sao đâu, cứ chờ một chút nữa...
Tôi đã từng rất sợ cô đơn. Những chiều mưa rơi trên khung cửa sổ, chỉ một mình trong căn phòng nhỏ, nghe tiếng lòng mình vọng lại… tôi cứ ngỡ là cả thế giới đang bỏ rơi tôi.