Bao nhiêu mùa mưa đi qua đời cha mẹ?
2016-08-01 01:26
Tác giả:
Ngày các con thơ ấu...
Các con khi bé như cánh chim nhỏ, cứ vô tư bay lượn trên bầu trời. Những mùa mưa đến, các con ngồi thả hồn mơ mộng về một hình bóng, một tình cảm lãng mạn nào đó thật ngọt ngào. Còn mẹ vẫn một mình gánh gồng cả gia đình trên vai. Cha vẫn miệt mài không ngại cực khổ lo mưu sinh. Có thể đã quá trễ khi đến hôm nay con mới giật mình khi nhận ra mình thật vô tâm với hai người quan trọng nhất cuộc đời mình: Cha Mẹ .
Nhiều năm trôi qua, con không hề biết rằng mình có một gia tài to lớn: Đó là gia đình. Nhà mình không giàu tiền bạc, nhưng chưa bao giờ con thiếu thốn tình thương của cả cha mẹ. Hôm nay, được bắt đầu gọi là làm người lớn khi phải tự lập nơi thành phố xa lạ, con không ngớt rơi nước mắt khi nhớ về gia đình. Một ngôi nhà nhỏ có cha mẹ cùng bốn đứa con. Những đứa con lần lượt ra đời là minh chứng cho hạnh phúc của cha mẹ, nhưng cũng là áp lực cơm áo đặt lên vai của hai đấng sinh thành. Áp lực ấy như những vết khắc trên tường đánh dấu sự cao lớn của các con. Vết khắc càng cao lên thì lưng cha mẹ lại còng xuống.
Cha như cây tre ngày mưa gió, dù bị quật ngã vẫn kiên trì lao động ngày đêm, đổ mồ hôi trên ruộng vườn. Mẹ như cây đòn gánh kĩu kịt mỗi ngày, vượt qua những khó khăn nuôi dưỡng đàn con. Thương cha mẹ ngày tháng rút hết tuổi xuân, sức khỏe để bảo bọc đàn con, nuôi cho lớn khôn và được học hành đến nơi đến chốn thì mái tóc cha mẹ đã không còn đen, đôi tay không còn khỏe, đôi chân không còn vững. Con ít khi dám nhìn vào đôi mắt cha mẹ vì đôi mắt ấy đầy dấu vết của sự già nua, như chất chứa những giọt nước mắt của một đời luôn lo lắng vì các con.
Ngày các con khôn lớn...
Chiếc tổ ấm nhỏ bé nhưng ấm áp ngày xưa không giữ được các con khi đã khôn lớn. Vòng tay yêu thương của cha mẹ không còn ôm trọn được bốn chúng con. Cha mẹ vừa vui vừa buồn chứng kiến các con trưởng thành, xây dựng mái ấm riêng của mình. Thế nhưng, cha mẹ lòng đau như xát muối khi ngôi nhà thân thương chẳng có dịp đoàn tụ như ngày xưa. Những đôi chân nhỏ không còn đan vào nhau trong chiếc chăn ấm. Các con của cha mẹ bay xa về phía có ánh hào quang, bỏ quên hai người hằng yêu thương chúng con nhất, một tình yêu không điều kiện!
Chiều nay con bắt gặp hình ảnh một phụ nữ tay giữ đòn gánh, tay cầm tay đứa con nhỏ bước vội vã trong cơn mưa chiều vừa dứt. Ngày thơ bé, chúng con thường ra ngõ đón mẹ, được mẹ âu yếm hôn từng đứa, dắt tay một hàng bốn đứa trẻ. Nó khiến con chạnh lòng khi nghĩ về một miền quê xa xôi, cha mẹ sớm hôm chỉ có một mình sống với nhau trong ngôi nhà trống trải.
Đã ai đếm được bao nhiêu cơn mưa lặng lẽ rơi trên cuộc đời cha mẹ? Đã có bao nhiêu đôi tay người mẹ nghèo vừa gồng gánh vừa dắt con đi trên đường chiều mưa? Bao nhiêu nắng cùng mồ hôi làm bạc lưng áo cha mà chúng con không nhìn nhận ra trong cuộc sống mỗi ngày? Và còn bao nhiêu giọt nước mắt của cha mẹ phải âm thầm rơi?
Ngoài kia mưa tháng bảy lại rơi, tình cảm những người cha, người mẹ dành cho con cái mình trong cuộc đời cũng nhiều và mãnh liệt như chớp bể, mưa nguồn vậy.
© Hải Triều – blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Về nhà thôi hạnh phúc đã ở đây rồi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.