YĐA 18: Thập diện mai phục - sự cô độc của tình yêu giữa muôn vàn cạm bẫy
2014-09-05 15:11
Tác giả:
Nguyễn Hằng Nga
Giọng đọc:
Hằng Nga

Chương Tử Di đã hóa thân xuất sắc vào vai cô gái có biệt danh Tiểu Muội, một cô gái giả mù một cách khôn khéo. Đây là nhân vật có diễn biến nội tâm phức tạp nhất bộ phim. Ở phần đầu, Chương Tử Di phải diễn tả một cô ca kĩ mù nuôi trong lòng nhiều thù hận. Ở phần cuối bộ phim, cô lại phải thể hiện sự giằng xé nội tâm trong tình yêu với hai người đàn ông. Một người như một cơn gió thoảng qua với thời gian gặp gỡ vỏn vẹn có 3 ngày. Nhưng lại cho cô những cảm giác yêu đương mãnh liệt và luôn khiến cô cảm thấy an toàn. Nhưng cô vẫn còn món nợ ân tình với Lưu bổ đầu, và cô băn khoăn giữa việc ra đi hay ở lại. Tiểu Muội là một người phụ nữ có khát khao yêu đương mãnh liệt, cô có thể chết vì tình yêu của mình. Khi bị Lưu phi một dao vào ngực và đau khổ hỏi rằng tại sao cô lại đi theo Tùy Phong, thì cô đã trả lời: “Để làm một cơn gió tự do”. Là một hoa đán của màn ảnh Hoa ngữ, vai diễn này không làm khó được Chương Tử Di. Đặc biệt, Chương Tử Di vốn xuất thân là một diễn viên múa nên cô đã thể hiện những trường đoạn múa ở đầu phim một cách xuất sắc.
Người thủ vai Lưu bổ đầu chính là Lưu Đức Hoa. Khán giả sẽ không thể hiểu được tâm trạng của Lưu khi phải nhìn cảnh Tùy Phong đùa cợt với Tiểu Muội, cho đến cuối bộ phim. Anh là người của Phi Đao Môn cài cắm vào bộ máy triều đình để làm gián điệp. Suốt ba năm hi sinh thầm lặng, anh chỉ mong có ngày được đoàn tụ cùng người yêu xinh đẹp của mình. Trớ trêu thay, Tiểu Muội lại phải lòng chàng lãng tử Tùy Phong dù chỉ mới tiếp xúc với anh chàng có mấy ngày. Lưu đau khổ và đã giết chết Tiểu Muội, thứ tình yêu của anh là thứ tình yêu ích kỉ: “Ta không có được em thì cũng không ai có được em”, vì vậy anh ra tay với cô, đó là cách anh chiếm lấy cô. Tình yêu vốn không có tội lỗi gì cả, còn anh mới chính là kẻ tội đồ của tình yêu. Anh đau đớn khi chứng kiến người yêu mình thuộc về vòng tay kẻ khác, nhưng anh còn đau hơn khi cô nguyện hi sinh cả tính mạng của mình vì người ấy.

Không chỉ có một cốt truyện đầy lôi cuốn, phim còn gây ấn tượng bởi những cảnh quay đẹp và hoành tráng. Sử dụng màu sắc như một thứ ngôn ngữ điện ảnh vốn là sở trường của Trương Nghệ Mưu. Ông đã dựng nên một bộ tứ bình về bốn bức tranh xuân, hạ, thu, đông. Có sắc xuân qua màu xanh ngắt của rừng trúc, có sắc hạ ở đồng hoa vàng bát ngát, mùa thu hiện hữu qua hình ảnh rừng phong đỏ nhuốm màu li biệt và cuối cùng là mùa đông với đầy tuyệt trắng, gợi nên một cái gì đấy lạnh buốt và vỡ vụn.
Những cảnh võ thuật được thể hiện một cách tinh vi nhờ kĩ xảo. Cảnh giao chiến trong rừng trúc hay những cảnh phi dao khiến người xem phải trầm trồ kinh ngạc. Hình ảnh những chiếc dao bay được khắc họa rõ nét đến từng chi tiết. Thập diện mai phục giống như một bữa tiệc thị giác, đủ để làm hài lòng người xem về phần nhìn. Bộ phim đã được đề cử một giải Oscar cho kĩ xảo điện ảnh.
Ở phần đầu bộ phim, khán giả có dịp chiêm ngưỡng nhan sắc tuyệt đẹp của Tiểu Muội cùng màn múa Giai nhân ca đầy uyển chuyển của cô. Tùy Phong đã say đắm cô từ giây phút ấy. Để rồi đến cuối bộ phim, hình ảnh máu cô chảy đỏ rực trên nền tuyết lạnh đã cho thấy một sự tương phản đến bi thương. Tùy Phong đã ôm chặt lấy cô, níu chút hơi tàn cuối cùng mà ca lại bài ca:
“Bắc phương hữu giai nhân
Tuyệt thế nhi độc lập
Nhất cố khuynh nhân thành
Tái cố khuynh nhân quốc”
Bông hoa đẹp nhất của Phi Đao Môn đã rụng khi chưa kịp tàn. Giai điệu của bài Giai nhân ca trở thành phần nhạc nền xuyên suốt bộ phim.

Thập diện mai phục không phải là những trận chiến hoàng tráng với thiên binh vạn mã, bủa bủa trùng vây. Thập diện mai phục nói về sự cô độc của tình yêu giữa muôn vàn cạm bẫy. Trong bối cảnh lịch sử rối ren thời đó, triều đình mục nát, các lực lượng chống đối nổi dậy và những người như Lưu, Kim hay Tiểu Muội cũng chỉ là những nạn nhân. Tình yêu tự do là một thứ gì đó quá xa vời. Đó là một bi kịch.
Thập diện mai phục xứng đáng là một bộ phim bom tấn với đủ những yếu tố cần và đủ. Điều quan trọng nhất là qua bộ phim, Trương Nghệ Mưu đã gửi gắm những thông điệp của mình. Để người xem khi đã rời mắt khỏi màn hình vẫn còn nhiều điều để ngẫm nghĩ.
© Nguyễn Hằng Nga - blogradio.vn
Giọng đọc: Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.