YĐA 18: Thập diện mai phục - sự cô độc của tình yêu giữa muôn vàn cạm bẫy
2014-09-05 15:11
Tác giả:
Nguyễn Hằng Nga
Giọng đọc:
Hằng Nga

Chương Tử Di đã hóa thân xuất sắc vào vai cô gái có biệt danh Tiểu Muội, một cô gái giả mù một cách khôn khéo. Đây là nhân vật có diễn biến nội tâm phức tạp nhất bộ phim. Ở phần đầu, Chương Tử Di phải diễn tả một cô ca kĩ mù nuôi trong lòng nhiều thù hận. Ở phần cuối bộ phim, cô lại phải thể hiện sự giằng xé nội tâm trong tình yêu với hai người đàn ông. Một người như một cơn gió thoảng qua với thời gian gặp gỡ vỏn vẹn có 3 ngày. Nhưng lại cho cô những cảm giác yêu đương mãnh liệt và luôn khiến cô cảm thấy an toàn. Nhưng cô vẫn còn món nợ ân tình với Lưu bổ đầu, và cô băn khoăn giữa việc ra đi hay ở lại. Tiểu Muội là một người phụ nữ có khát khao yêu đương mãnh liệt, cô có thể chết vì tình yêu của mình. Khi bị Lưu phi một dao vào ngực và đau khổ hỏi rằng tại sao cô lại đi theo Tùy Phong, thì cô đã trả lời: “Để làm một cơn gió tự do”. Là một hoa đán của màn ảnh Hoa ngữ, vai diễn này không làm khó được Chương Tử Di. Đặc biệt, Chương Tử Di vốn xuất thân là một diễn viên múa nên cô đã thể hiện những trường đoạn múa ở đầu phim một cách xuất sắc.
Người thủ vai Lưu bổ đầu chính là Lưu Đức Hoa. Khán giả sẽ không thể hiểu được tâm trạng của Lưu khi phải nhìn cảnh Tùy Phong đùa cợt với Tiểu Muội, cho đến cuối bộ phim. Anh là người của Phi Đao Môn cài cắm vào bộ máy triều đình để làm gián điệp. Suốt ba năm hi sinh thầm lặng, anh chỉ mong có ngày được đoàn tụ cùng người yêu xinh đẹp của mình. Trớ trêu thay, Tiểu Muội lại phải lòng chàng lãng tử Tùy Phong dù chỉ mới tiếp xúc với anh chàng có mấy ngày. Lưu đau khổ và đã giết chết Tiểu Muội, thứ tình yêu của anh là thứ tình yêu ích kỉ: “Ta không có được em thì cũng không ai có được em”, vì vậy anh ra tay với cô, đó là cách anh chiếm lấy cô. Tình yêu vốn không có tội lỗi gì cả, còn anh mới chính là kẻ tội đồ của tình yêu. Anh đau đớn khi chứng kiến người yêu mình thuộc về vòng tay kẻ khác, nhưng anh còn đau hơn khi cô nguyện hi sinh cả tính mạng của mình vì người ấy.

Không chỉ có một cốt truyện đầy lôi cuốn, phim còn gây ấn tượng bởi những cảnh quay đẹp và hoành tráng. Sử dụng màu sắc như một thứ ngôn ngữ điện ảnh vốn là sở trường của Trương Nghệ Mưu. Ông đã dựng nên một bộ tứ bình về bốn bức tranh xuân, hạ, thu, đông. Có sắc xuân qua màu xanh ngắt của rừng trúc, có sắc hạ ở đồng hoa vàng bát ngát, mùa thu hiện hữu qua hình ảnh rừng phong đỏ nhuốm màu li biệt và cuối cùng là mùa đông với đầy tuyệt trắng, gợi nên một cái gì đấy lạnh buốt và vỡ vụn.
Những cảnh võ thuật được thể hiện một cách tinh vi nhờ kĩ xảo. Cảnh giao chiến trong rừng trúc hay những cảnh phi dao khiến người xem phải trầm trồ kinh ngạc. Hình ảnh những chiếc dao bay được khắc họa rõ nét đến từng chi tiết. Thập diện mai phục giống như một bữa tiệc thị giác, đủ để làm hài lòng người xem về phần nhìn. Bộ phim đã được đề cử một giải Oscar cho kĩ xảo điện ảnh.
Ở phần đầu bộ phim, khán giả có dịp chiêm ngưỡng nhan sắc tuyệt đẹp của Tiểu Muội cùng màn múa Giai nhân ca đầy uyển chuyển của cô. Tùy Phong đã say đắm cô từ giây phút ấy. Để rồi đến cuối bộ phim, hình ảnh máu cô chảy đỏ rực trên nền tuyết lạnh đã cho thấy một sự tương phản đến bi thương. Tùy Phong đã ôm chặt lấy cô, níu chút hơi tàn cuối cùng mà ca lại bài ca:
“Bắc phương hữu giai nhân
Tuyệt thế nhi độc lập
Nhất cố khuynh nhân thành
Tái cố khuynh nhân quốc”
Bông hoa đẹp nhất của Phi Đao Môn đã rụng khi chưa kịp tàn. Giai điệu của bài Giai nhân ca trở thành phần nhạc nền xuyên suốt bộ phim.

Thập diện mai phục không phải là những trận chiến hoàng tráng với thiên binh vạn mã, bủa bủa trùng vây. Thập diện mai phục nói về sự cô độc của tình yêu giữa muôn vàn cạm bẫy. Trong bối cảnh lịch sử rối ren thời đó, triều đình mục nát, các lực lượng chống đối nổi dậy và những người như Lưu, Kim hay Tiểu Muội cũng chỉ là những nạn nhân. Tình yêu tự do là một thứ gì đó quá xa vời. Đó là một bi kịch.
Thập diện mai phục xứng đáng là một bộ phim bom tấn với đủ những yếu tố cần và đủ. Điều quan trọng nhất là qua bộ phim, Trương Nghệ Mưu đã gửi gắm những thông điệp của mình. Để người xem khi đã rời mắt khỏi màn hình vẫn còn nhiều điều để ngẫm nghĩ.
© Nguyễn Hằng Nga - blogradio.vn
Giọng đọc: Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Chia tay rồi đừng làm mình tổn thương thêm nữa
Điều tốt nhất sau khi chia tay là hãy sống tích cực lên, hãy yêu lấy bản thân và trân trọng những gì mình đang có. Đời là vô thường. Nếu ta không biết trân trọng và gìn giữ những người xung quanh thì đến khi đánh mất sẽ rất đau.

Replay Blog Radio: Đợi mưa
Tình yêu như cơn mưa lặng thầm đến khi nào không ai hay biết. Để rồi khi mưa tạnh, trái tim vẫn ngẩn ngơ nằm đấy, trải qua bao lâu chăng nữa vẫn ướt mềm chẳng thể nào được hong khô.

Blog Radio 756: Một nửa tình yêu không xứng đáng được gọi là tình yêu
Một nửa ly cà phê vẫn là cà phê. Một nửa chiếc bánh vẫn gọi là bánh. Nhưng một nửa tình yêu thì không đáng được gọi là yêu. Cô đã yêu anh chỉ với một nửa trái tim mình, nửa còn lại dành cho sự tính toán.

Replay Blog Radio: Có những ngày cả nỗi buồn cũng bỏ ta đi
Trong những tháng ngày cả nỗi buồn cũng rời bỏ chúng ta mà ra đi là những phút giây thật sự rất đau khổ. Khi bóng tối bủa vây cả cuộc đời mình tôi nhận ra cả cái bóng của mình cũng rời bỏ mình trong những lúc tối tăm nhất.

Replay Blog Radio: Những lá thư bay
Anh nắm chặt tay cô khẽ đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán cô - Mối tình đầu của chúng ta đã xuất hiện từ lâu, nhưng bây giờ mới thực sự bắt đầu.

Blog Radio 755: Nếu yêu anh, xin em đừng là gió
Người ta vẫn thường nói Thiên Bình là gió, gió lãng du, không bao giờ ở yên mãi một nơi, cơn gió đi rồi đến lúc nào đó có thể sẽ quay về chốn cũ hoặc cũng có thể không. Nhưng nếu yêu anh, xin em đừng là gió.

Anh sẽ nhớ về em một lần sau cuối
Tháng năm vẫn thế, vội vàng qua đi trong lặng lẽ. Cả anh và em, cả những kỷ niệm của chúng ta cũng sẽ già cỗi, cũng hóa thành một câu chuyện cổ tích mà chẳng ai thèm nhớ đến hay kể lại.

Replay Blog Radio: Nơi hạnh phúc nhất
Khi yêu một người đã ở bên cạnh mình từ rất lâu, bạn thường tự thắc mắc tại sao trước đây mình không có những cảm xúc này với người đó.

Blog Radio 754: Ngược dòng đừng quay lưng
Chúng tôi chưa từng hứa hẹn bên nhau mãi mãi, nhưng tôi nhận ra rằng… mình vừa mới bỏ lỡ cả một đời người!

Replay Blog Radio: Lý do nào để ta cô đơn và buồn chán?
Người cô đơn chẳng nhìn thấy được, thời gian trôi đi rất vô tình, nếu cứ ngồi mãi chán chường, nghĩa là sẽ đánh mất cả ngàn điều quý giá; đánh mất phút giây trò chuyện cùng ba mẹ, đánh mất phút giây ôm đứa bạn thủ thỉ tâm tình, đánh mất cách nhìn, cách sống; đánh mất ước ao khát vọng; và có thể một ngày, đánh mất chính trái tim.