Giày thủy tinh – khi hai chiếc giày đã là một đôi
2016-02-28 01:00
Tác giả:
Cua Đá
Giọng đọc:
Hằng Nga
Cuộc sống này vốn phức tạp, nhiều cạm bẫy và cũng lắm thử thách trêu ngươi của số phận. Con người ta phải cần có một sức mạnh phi thường mới có thể vượt qua tất cả những thiên tai mà cuộc đời đặt ra đó. 13 năm đã qua đi, nhưng bộ phim “Giày thủy tinh” vẫn trở thành một ấn tượng khó quên trong trí nhớ tôi. Đôi khi một khoảnh khắc, một tình huống trong cuộc sống thực này khiến tôi thấy giống với bộ phim mà tuổi thơ mình đã xem và như nhìn thấy mình ở đâu đó. Và chợt nhận ra cuộc sống này cũng như một bộ phim còn chúng ta lại là những diễn viên bị đặt vào những hoàn cảnh không thể biết trước.



Trong lúc người em đang đứng trước ranh giới của sự sống - cái chết thì cánh cửa ký ức mở ra, và người chị thương em năm nào xuất hiện. Giây phút hai chị em ôm nhau trong nước mắt đã khiến cho bao trái tim người xem rơi lệ. Đó là phút giây vỡ òa của tình ruột thịt sau gần hai mươi năm được gặp lại, đó là sự hối hận trong trái tim người chị vì đã đối xử không tốt với em mình, đó là sự sống đã hồi sinh khi bàn tay chị chìa ra nắm chặt lấy tay em để thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Chỉ cần một câu ngắn gọn mà xúc động của Kim Yeon Hee: “ Chị ơi, em nhớ chị lắm!” đã khiến mỗi chúng ta không kìm được nước mắt khi chứng kiến khoảnh khắc đoàn viên ấm áp tình người đó.
Có lẽ kịch bản một cô bé lọ lem phải lăn lộn với cuộc sống nhiều nghiệt ngã đã không còn xa lạ với chúng ta qua mỗi câu chuyện hay bộ phim. Nhưng chúng ta vẫn thích xem, vẫn thích đọc và muốn theo dõi xem số phận của những cô gái ấy sẽ như thế nào. Bằng nghị lực của một người bị bỏ rơi trong màu trắng của khung trời ký ức, Yeon Hee đã như một mầm cây bật dậy trong bão tố cuộc đời để sống cho đến khi bệnh hiểm nghèo đang gõ cửa cô vẫn gắng gượng bấu víu vào sự sống, chỉ bởi đơn giản cô là một con người khát khao sống, khát khao tình yêu thương. Cô gái bé nhỏ ấy đã khiến mỗi chúng ta có cái nhìn tin tưởng vào sự công bằng của số phận khi hai chiếc giày đã là một đôi thì có tách chúng ra thế nào chúng vẫn trở về bên nhau và được đặt đúng nơi thượng để đã để.

Bài học về lòng ích kỷ, tham lam, không lao động mà muốn được hưởng những trái thơm của cuộc sống cũng khiến chúng ta phải suy nghĩ. Cô gái với sự giả mạo táo tợn đã lợi dụng cơ hội để bước đến vị trí không dành cho mình cuối cùng cũng bị vạch trần, làm việc trái đạo đức vì lười biếng cuối cùng cũng bị trả giá thích đáng. Với những giá trị “ của thiên trả địa”, “ há miệng chờ sung” đã dạy cho những kẻ “ ăn không ngồi rồi”, nhiều mưu mô gian xảo một bài học về giá trị của lao động và đạo đức con người.

Tình yêu bao giờ cũng là để tài xuyên suốt phim và hấp dẫn người xem ở những cung bậc cảm xúc mà chỉ có những trái tim đồng điệu mới cảm nhận thấy. Trong tình yêu cần nhất sự chân thành, luôn bên cạnh san sẻ, quan tâm tới người mình yêu. Câu chuyện tình bi thảm giữa Sun Woo và Park Cheol Woong (So Ji Sub) đã khiến những ai yêu mến bộ phim thấy nhói lòng. Trải qua bao thăng trầm cứ ngỡ họ được bên nhau, nhưng trong ngày cưới với Sun Woo, Cheol Woong đã bị mất mạng bởi kẻ thù vì đến cứu Sun Woo. “Máu phải trả bằng máu”, cũng chính là bài học mà bộ phim muốn nhắn nhủ đến những ai đã lầm đường lạc lối, bước vào bóng đen của tội lỗi.

Cách kết thúc phim có vẻ bi thảm và không có hậu nhưng theo tôi biên kịch cũng muốn đề cập đến một khía cạnh khác- đó là mặt trái của xã hội dành cho những ai dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề. Và tất cả chỉ còn là sự nuối tiếc, hụt hẫng trong câu nói “ Em yêu anh” mà Park Cheol Woong chưa một lần nghe trước đó. Những giá trị về cuộc sống đẫm nước mắt của bộ phim đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng những ai yêu mến phim Hàn nói riêng và phim bộ nói chung. Hơn năm mươi tập phim đã dẫn người xem đi hết các cung bậc cảm xúc và những bài học về cuộc sống.
Tình người, tình anh chị em, tình yêu là những giá trị nhân văn cao cả mà mỗi người muốn đạt được thì phải sống bằng một trái tim nhân hậu và bao dung. Đến giờ dư âm của bộ phim, những nhân vật trong phim vẫn phản chiếu trong ký ức tôi. Đôi khi tôi xem lại phim không phải vì quên mà muốn xem và cảm nhận sâu hơn cái hay do bộ phim đã mang lại.
Một bộ phim cũ nhưng giá trị thì luôn mới và cần cho mỗi con người chúng ta trong cuộc sống hiện đại hiện nay.
© Cua Đá – blogradio.vn
Giọng đọc và techmix: Hằng Nga
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Người cũ đi rồi, thương nhiều cũng chỉ đến thế thôi
Người rời đi không có lỗi, lỗi là ở mình khi còn thương. Một ngày mệt ngã đi về, vô tình thấy người cũ. Người vẫn vậy, chỉ là người đi cùng không phải mình. Có một nỗi buồn mang tên người cũ Có một nỗi đau là người từng thương

Replay Blog Radio: Hẹn hò với riêng em
Ừ thì trong mắt nàng chẳng có ai, ừ thì nàng ế, ừ thì nàng độc thân, vậy thì cứ để nàng hẹn hò với chính bản thân nàng đi. Vì thế, nàng chẳng hề cô đơn!

Blog Radio 762: Hạnh phúc có mỉm cười lần nữa không anh?
Chỉ biết rằng sau tất cả em vẫn mong một lần được hạnh phúc. Chúng ta liệu có hạnh phúc bên nhau dù thiếu đi tiếng khóc cười của trẻ thơ, tình yêu có bù đắp cho tất cả, hạnh phúc có mỉm cười một lần nữa không anh?

Khi yêu đừng quay đầu nhìn lại
Tình yêu giá như nó chỉ đơn giản là chuyện của hai người, của chỉ hai người thôi mà không chịu ảnh hưởng của một người nào khác. Giá như là như thế thì giờ đây anh và em đã không phải cần cho nhau thêm một chút thời gian.

Replay Blog Radio: Chờ em mỗi sớm mai bên cốc đen đá không đường
Anh thích cà phê không đường nhưng anh lại uống chocolate nóng vì đó là thứ em thích nhất. Anh yêu chiều tối nhưng anh cũng nguyện ngồi chờ em mỗi sáng mai.

Blog Radio 761: Nối lại sợi tơ duyên
Một sợi dây buộc quá căng sẽ dễ đứt, sợi nhân duyên cũng vậy. Có những người, tưởng như duyên phận buộc chặt lấy nhanh, nhưng rồi họ vẫn đánh mất nhau trên con đường trưởng thành. Sợi tơ duyên đứt rồi, liệu có cách nào nối lại được chăng?

Ngày mai mình cưới, anh ở đâu sao vẫn chưa về?
Em sẽ không đau nữa đâu, em sẽ không sợ những cơn mưa nữa, vì trời mưa cũng là trời đang nắng, chỉ là ánh nắng ấy tạm thời ẩn mình dưới những đám mây mà thôi.

Replay Blog Radio: Đợi chờ một tình yêu
Yêu một ai đó, có nghĩa rằng bạn nên chờ đợi. Có thể trái tim của người đó đang bị tổn thương nên nó cần thời gian để lành lại. Đừng nhầm tình yêu với những cơn say nắng, nhưng cùng đừng vì chút rung động đầu đời mà bỏ lỡ mảnh ghép của cuộc đời mình.

Blog Radio 760: Đơn phương cũng có quyền được yêu thương
Vì tình đơn phương không thể nào trải qua những cuộc cãi vã, càng không thể nào nói ra được lời chia tay. Thứ đáng sợ chính là nó giết chết xúc cảm của chúng ta một cách từ từ và dai dẳng theo thời gian.

Đứng trước anh tôi vẫn còn rung động
Đúng với câu người ta hay nói “Có một người tôi không muốn gặp lại, bởi gặp lại tôi sợ mình sẽ rung động”. Và tôi đã như thế, không ngờ lại rung động với một người tưởng chừng rất lạ lại hóa ra quen. Có lẽ dù anh có thay đổi như thế nào thì đứng trước anh tôi vẫn rung động.