Goo Hara tuổi 28: gửi nụ cười cho người và giữ lại nước mắt riêng ta
2019-11-25 14:25
Tác giả:
Diên Vỹ
Giọng đọc:
Hà Diễm
blogradio.vn - Tôi ước, giá như ai cũng có thể ngồi xuống và kể cùng người khác nỗi cô đơn của chính mình. Tôi ước, giá như ai cũng có thể tìm được cho mình một người để nghe và dốc lòng khi chùn chân mỏi gối. Và tôi ước, những ngày chênh vênh về sự ra đi của một người trẻ nào đó - như chúng tôi - sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.
***
Khi những dư âm mất mát của chiều muộn ngày 14/10 vẫn còn đó thì một chiều chủ nhật cuối tháng 11, trong những ngày đất trời giao mùa ảm đạm, người ta lại thêm một lần nữa bàng hoàng trước sự ra đi của Goo Hara - “Cô gái mặt trời” hôm nào nay cũng chọn cách tắt đi hào quang của chính mình, chỉ đúng 1 tháng 10 ngày sau ngày người bạn thân lựa chọn trở về với thiên đường.
Đã từng có một cô gái rực rỡ như thế…
Đã từng có một cô gái Goo Hara xinh đẹp tựa thiên thần ngày ra mắt khi trở thành một mẩu của Kara. Đã từng có một cô gái Goo Hara ngày một trưởng thành, trở thành biểu tượng cho thế hệ thứ 2 của Kpop. Và, đã từng có một cô gái Goo Hara rực rỡ như nắng mai, vô tư như gió mới trong hàng loạt những chương trình thực tế.
Có lẽ, giờ phút này, người yêu mến Goo Hara hay ít nhất dành sự quan tâm cho cô ấy, sẽ chẳng thể nào quên được những sân khấu đầy năng lượng của Kara thuở nào, sẽ nhớ hoài nụ cười thoải mái cùng nhiệt huyết hết mình trong những “trận chiến” cùng Running Man hay tiếc thương mãi cô gái từng rạng ngời sức sống đến như vậy trong “Invincible Youth”. Cái danh “Búp bê xứ Hàn”, “Ngọc nữ Kpop” từ đó ra đời, đưa tên tuổi Goo Hara trở nên nổi tiếng hơn bao giờ hết. Và hôm nay, cô gái đã từng là nguồn năng lượng tích cực cho người khác như thế, lại lựa chọn tăm tối nhất về cho mình.
Gửi nụ cười cho người và giữ lại nước mắt cho riêng ta
Chạm đến đỉnh cao sự nghiệp khi còn quá trẻ cũng là lúc Goo Hara đối diện với những vấp váp. Một loạt những scandals nối tiếp nhau: từ chuyện hẹn hò năm 17 tuổi, từ chuyện vô tình vô lễ cùng tiền bối khi không kiềm nén được cảm xúc,... tất cả đã đẩy cô gái ấy cùng Kara trượt dài trong những tháng ngày bị tẩy chay, lên án. Nhưng đỉnh điểm hơn cả, có lẽ phải kể đến câu chuyện rầm rộ khi Goo Hara tung bằng chứng bị người yêu cũ bạo hành, mở ra biết bao điều nhập nhằng theo sau. Những thông tin tự sát không thành cũng từ đó xuất hiện, dấy lên mối lo về một kết cục không hay.
Vậy mà, đến hôm nay, điều đớn đau ấy, lại trở thành sự thật, chẳng còn là “không thành” như trước. Có lẽ, những ai luôn theo dõi Goo Hara sẽ vẫn nhói lòng khi nhớ đến khuôn mặt mỏi mệt của cô ngày Sulli ra đi. Có lẽ, chúng ta đã tin và bỏ xuống những ngờ nghi khi nghe lời hứa: “Chị sẽ sống thật chăm chỉ thay cả phần của em. Sulli à chào em!”. Chúng ta, đều chẳng ai nghĩ đến việc cô ấy lại lựa chọn “gặp gỡ” thay vì “sống tốt”.
“Sống” theo đúng nghĩa của nó, chưa bao giờ là việc dễ dàng
Tôi tự hỏi, ngay thời khắc thông tin ra đi của Goo Hara xuất hiện trên các phương tiện truyền thông, đã có bao nhiêu trái tim của người trẻ vỡ òa thổn thức và đã có bao nhiêu tâm hồn vỡ vụn trước cái chết của một người - cũng trẻ như họ. Và tôi cũng tự hỏi, sự cô đơn, cứ hoài giết đi những tâm hồn như thế, mà chẳng một ai thấy được sao?
Chúng ta đang sống, trong một thế giới tấp nập đến độ, nói thật cũng sẽ bị hoài nghi, nói dối thì nghiễm nhiên trở thành tội đồ. Chúng ta đang lạc trong một xã hội mà có mỏi mệt đến đâu, người ta cũng chỉ qua loa bảo rằng cố lên, thay vì lắng nghe và dành cho nhau lời khuyên tạm thời ngơi nghỉ. Chúng ta cứ vô tình tổn thương nhau, rồi để lại nhau trong cô đơn, chỉ vì sự vô tâm của chính bản thân mình. “Sống” theo đúng nghĩa của nó, chưa bao giờ là việc dễ dàng
Áp lực gia đình, áp lực công sở, áp lực bạn bè, áp lực xã hội, dần dà người trẻ dần quên đi cách để bản thân mình được giải tỏa. Họ chọn im lặng thay vì nói ra, họ chọn cách chịu đựng thay vì chia sẻ. Đến nỗi, bài học đầu tiên của người trẻ khi bước ra đời, là giấu đi tất thảy những cảm xúc của bản thân mình, cười cho vừa lòng ai khác và khóc lặng lẽ cho riêng ta.
Sau scandals bạn trai cũ hành hung và rời công ty quản lý, một người thân của Goo Hara có tiết lộ rằng, gần như cô ấy không nhận được cuộc gọi hay quan tâm từ bất cứ một ai cả. Cô ấy, cô đơn đến kiệt cùng. Và phải là sự cô đơn đến nhường nào, mới khiến con người từng một lần cảm nhận được cái chết lại lựa chọn đến nó, lần thứ hai.
Cuộc sống hôm nay, vô tình khiến việc mở lời đơn giản nhất cũng trở nên xa xỉ, khiến con người ta cất giấu thật sâu sự cô đơn, đến độ mắt vẫn sáng, môi vẫn cười dù cho tâm hồn đang từng phút vỡ vụn. Có người hôm nay vẫn sống, vẫn hít thở, nhưng tâm hồn lại hoang vu đến tận cùng. Có người hôm nay vẫn cười, nhưng cô đơn lại thời thời khắc khắc chiết đi tất cả sự sống bên trong họ.
Những trái tim người trẻ, xin bạn hãy dũng cảm mở lòng
Tôi nhớ, đã từng có đêm, tôi chỉ ngồi nghe bạn mình khóc mà thôi, không gặp mặt, không face time, tôi chỉ yên lặng nghe tiếng khóc của cô ấy qua chiếc tai phone trong lặng lẽ. Cô ấy nấc lên và bảo rằng, cuộc sống này thật sự bế tắc quá rồi. Tôi nhớ rằng, khi ấy mình đã từng bảo, không đâu, ít ra khi cô ấy chịu ngồi xuống và khóc cùng tôi, thì sự bế tắc ấy đã được khai thông phần nào rồi.
Tôi ước, giá như ai cũng có thể ngồi xuống và kể cùng người khác nỗi cô đơn của chính mình.
Tôi ước, giá như ai cũng có thể tìm được cho mình một người để nghe và dốc lòng khi chùn chân mỏi gối.
Tôi ước, người trẻ chúng tôi sẽ thôi phải ngày cười và đêm xoay vần cùng những vụn vỡ tận thẳm sâu.
Và tôi ước, những ngày chênh vênh về sự ra đi của một người trẻ nào đó - như chúng tôi - sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.
Những trái tim người trẻ, xin bạn hãy dũng cảm mở lòng.
Bạn vừa lắng nghe lá thư tâm sự được gửi đến từ tác giả Diên Vỹ. Thật buồn khi chúng ta phải tiếp tục đón tin dữ chỉ hơn 1 tháng sau ngày Sulli qua đời. Không biết miệng đời đã khắc nghiệt thế nào để đẩy những cô gái ấy xuống vực sâu của sự tuyệt vọng.
Bạn thân mến! Chúng ta ai cũng từng trải qua cảm giác cô đơn đến cùng cực, cảm giác như cả thế giới quay lưng lại với mình. Những lúc như thế, bạn hãy bước chậm lại chứ đừng chọn cách dừng lại.
Hãy dành một phút để nghĩ lại, sống theo đúng nghĩa của từ “sống” cần cố gắng hơn nhiều so với việc từ bỏ. Chỉ cần bạn mở lòng, vẫn còn đó những người thương yêu bên bạn, sẵn sàng chìa bàn tay ấm nóng cho bạn nắm lấy. Dù ngoài kia có bao nhiêu người ghét bỏ bạn thì chắc chắn vẫn có những người yêu thương bạn, quan tâm, lo lắng cho bạn.
Hãy trân trọng cuộc sống mà cha mẹ trao tặng cho mình. Đừng bao giờ từ bỏ khi bạn vẫn còn lý do để cố gắng.
Sulli và Goo Hara đã không vượt qua được nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội để cố gắng, phải không?
Blog Radio mong bạn sẽ luôn mạnh mẽ, vững vàng.
Bài viết: Diên Vỹ
Thực hiện: Hằng Nga
Thiết kế: Hương Giang
Xem thêm: Sulli tuổi 25 - khi đóa hoa lê trong tuyết xinh đẹp lặng lẽ rời cành
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)
Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)
Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.