Cứ lưu luyến vào mùa cúc họa mi
2019-11-24 01:05
Tác giả:
Lại Thị Hồng Phúc, Hoàng Thưởng, Nguyễn Lan Hương, Tiểu Ca
Giọng đọc:
Hà Diễm
Có một mùa họa mi xao xuyến đến tê tái cõi lòng. Họa mi điểm trắng tinh khôi trên những gánh hàng rong, những xe hàng hoa rong ruổi khắp phố phường Hà Nội. Họa mi báo hiệu một mùa đông giá lạnh nữa lại đến và cũng nhắc nhớ về miền ký ức xa xôi… Họa mi khiến người ta nhớ, người ta thương, và người ta lưu luyến. Anh vẫn nhớ mùa hoa năm ấy, anh nắm tay em khắp các phố phường Hà Nội…
Cứ lưu luyến vào mùa cúc họa mi
Những tháng ngày lết mình trôi chậm rãi,
Gió thở dài kéo vệt nắng bay đi.
Đám mây xanh vương vấn cúc họa mi,
Và hơi ấm cũng vơi đi một nửa...
Gió và mây chưa bao giờ than thở,
Nhọc nhằn này hãy ở lại bình yên.
Để khoảng trời mỗi lúc lại là riêng,
Để mây - gió ngày càng thêm xa cách.
Đố ai định nghĩa, thế nào là "bất hạnh"?
Là gần nhau chẳng biết nói điều chi,
Là không khí thấm đẫm mùi chia li,
Là chẳng có gì để vui cùng nhau nữa.
Gió chẳng biết mây xa xôi cách trở,
Mây chẳng rõ mình nên ở hay đi?
Cứ lưu luyến vào mùa cúc họa mi,
Cứ e ấp làm đau nhau như thế...
© Lại Thị Hồng Phúc - blogradio.vn
Vì mãi nhớ mãi thương, mãi lưu luyến những xúc cảm cũ để rồi không khỏi chạnh lòng bởi cảnh kẻ ở người đi…
Người ở người đi, kẻ dại khờ
Tiễn bước người đi thấy chạnh lòng
Em về bên nớ nhớ tôi không?
Gió mang bao nỗi sầu khôn xiết
Con nước lênh đên chảy ngược dòng
Tiễn bước người qua một cuộc đời
Bàng hoàng tôi nhặt cánh thư rơi
Còn chăng? Đọng lại … chiều hôm ấy
Tóc rối ngang vai khẽ mỉm cười
Tiễn bước người yêu lạc mộng hờ
Não nùng trong mắt lạnh trong mơ
Màn xuân ai xé tim dần lạnh
Nhốt cả dư âm mãi ỡm ờ
Tiễn bước người rồi lại ngẩn ngơ
Phải chi cố níu chút hương thừa
Thì đâu phải lụy cùng thương nhớ
Đàn lỗi dây chùn lạc phím tơ!
Tiễn một người đi, một kẻ chờ
Một người vào mộng, một người mơ
Một người gác lạnh người đơn gối
Người bước sang sông, kẻ dại khờ!
© Hoàng Thưởng - blogradio.vn
Bạn thân mến, nói về các kỷ vật tình yêu, không ai là không nhớ đến những lá thư tay. Những lá thư chở nặng tâm tình bay đi vạn nẻo rồi đến với người ta thương. Những lá thư đầu ắp yêu thương, đầy ắp lời nhắn gửi mà người ta chẳng thể nói thành lời.
Thế nhưng rồi, khi công nghệ lên ngôi, những lá thư tay dần được thay thế bằng những tin nhắn qua điện thoại, qua mạng xã hội vừa nhanh, gọn, vừa tiện lợi. Dù vậy, không ít người vẫn nhớ đến những lá thư tay bởi những tình cảm được gửi gắm trong đó.
Giờ đây, chẳng còn những ký ức về thư tay, người ta chỉ còn biết lưu luyến, vấn vương về kỷ niệm cũ…
Ai còn ngồi viết những lá thư tay
Lá thư tay em viết cho tôi
Màu mực tím nét chữ nhỏ xinh
Lá thư mỏng mà nặng ân tình
Bao tháng năm tôi còn gìn giữ
Lá thư em viết dăm ba chữ
Câu thăm hỏi anh có khỏe không?
Lời dặn dò giữ ấm mùa đông
Giản đơn thôi mà yêu đến thế!
Lá thư tay vài dòng ngô nghê
Lời chân thành đâu cần nhạc thơ
Cũng đủ tim bồi hồi mong chờ
Người đưa thư những chiều cuối tuần
Nhưng đã lâu không được ngơ ngẩn
Đợi thư em như ngày xưa ấy
Tinh tinh... tin nhắn gửi vài giây
Ai còn thời gian viết thư tay?
© Tiếu Ca - blogradio.vn
Giữa lòng thành phố chật hẹp, ồn ào, chắc hẳn có nhiều lần chúng ta cảm thấy thật cô đơn, lạc lõng. Thế nhưng, trong khoảnh khắc nhìn thấy những bông hoa cúc họa mi nhỏ xinh, trắng muốt rung rinh trong gió, ta bất chợt nhận ra bình yên giữa chốn này thật ra không ồn ã như mọi người nghĩ và ngẫm ra rằng loài hoa không chỉ gắn với những kỉ niệm vấn vương mà còn cả những lời hẹn thề của tình yêu.
Lời hẹn giữa mùa cúc họa mi
Em bỏ quên một lời hẹn ước
Giữa mùa cúc mi nở trắng cánh đồng
Nỗi buồn anh rơi lặng giữa hư không
Bình yên xô vào nhau hối hả.
Rưng rức lòng đau mùa cúc mi trắng xoá
Em dằn lòng níu lại chút hương thu
Anh vụng về phiêu gót kẻ lãng du
Đông bối rối buông mù giăng thảng thốt.
Thôi anh ạ họa mi không biết hót
Tiếc làm chi mùa cũ đã xa rồi
Chỉ riêng em mắc nợ một lời thôi
Hẹn ước ấy em ghim vào trong gió.
Chỉ mùa đông vẫn âm thầm nhắc nhớ
Cúc họa mi vẫn nở trắng cánh đồng
Nỗi buồn anh làm rỗng cả khoảng không
Và giông bão mang bình yên ngày cũ.
© Nguyễn Lan Hương - blogradio.vn
Giọng đọc: Hà Diễm
Thiết kế: Cao Vương Nhật
Sản xuất: Nhóm Blog Radio
Mời xem thêm chương trình: Khi bình yên người ta thường quên lời thề trong giông bão
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)
Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)
óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?