CXAN 225: The Silence - Đừng để sự im lặng lên tiếng!
2014-10-11 00:15
Tác giả:
Cua Đá
Giọng đọc:
Radio Online Team, Hằng Nga
CXAN - Đừng để im lặng là bóng đêm bao phủ trong tâm hồn chúng ta. Đừng để im lặng giết chết bầu trời hạnh phúc ta đã có. Xin hãy nói với em dù chỉ một lời. Trong mọi việc, người ta nói “im lặng là vàng”, song dường như chân lý đó lại trở thành cơn ác mộng trong tình yêu thì phải.
Tình yêu khiến tâm hồn con người ta hòa quyện là một nhưng có khi lại đẩy chúng ta thuộc về hai thế giới khác xa nhau. Trong tình yêu cũng tồn tại nhiều cung bậc cảm xúc, và im lặng cũng là một trong những sắc màu của trái tim đang yêu. Trong mọi việc, người ta nói “im lặng là vàng”, song dường như chân lý đó lại trở thành cơn ác mộng trong tình yêu thì phải. Im lặng không phải vì hết yêu hay tình yêu đã tan vỡ mà chỉ đơn giản là khi hai tâm hồn chúng ta ngược chiều cảm xúc, không còn thuộc về bầu trời của nhau. Bức tường thành vô hình xám xịt đó khiến ta lạc mất nhau lúc nào không hay.
Con đường chúng ta bước cùng nhau đi đã qua bao sóng gió, nhiều khi tưởng chừng những lối rẽ, những vấp ngã khiến ta lạc mất nhau nhưng ta vẫn tìm về bên nhau, cũng bởi trái tim còn chung nhịp đập. Nhưng khi cuộc sống có quá nhiều thay đổi, bất trắc ập đến không báo trước, lòng người trùng xuống và ta lại đánh mất nhau trong những hờn giận, hoài nghi. Còn đâu nữa những hạnh phúc tay trong tay cùng nhau đi dạo trên con phố quen thuộc, còn đâu nữa những cái ôm, những nụ hôn mặn nồng, khi giờ đây sự im lặng đã ngự trị tất cả. Em lạc lõng trong thế giới tình yêu của mình khi trái tim mơ hồ phải trôi đi trong sự im lặng. Bầu khí quyển đó khiến em ngạt thở. Người em từng yêu lại khiến em tổn thương đến quặn thắt lòng:
“ Anh đưa em bay bống rồi đẩy em ngã xuống
Em chưa bao giờ cảm nhận được khi gần bên anh”.

Anh ngày càng xa trong thế giới của em, em phải một mình đối diện với nỗi cô đơn cùng những dằn vặt hàng đêm. Những câu hỏi không lời giải đáp, những giọt nước mắt khóc cho một tình yêu mang theo suốt những năm tháng qua. Anh ngày càng đẩy em xa khỏi thế giới của anh, bỏ mặc em với những hoài nghi và sự thờ ơ. Sự im lặng nơi anh khiến em mệt mỏi trong những suy nghĩ ngổn ngang không thành lời. Giữa chúng ta dường như chỉ là dấu chấm hỏi, chỉ là sự lặng im đáng sợ. Thế giới của anh còn tồn tại hình ảnh em hay không? Em là gì trong trái tim anh? Tình yêu nơi anh còn nồng cháy hay đã nguội lạnh ? Dường như em bị cuốn vào những câu hỏi mà em không thể tự giải đáp nhưng lại không thể hỏi. Ánh mắt lạnh lùng, lời nói vô tình của anh như lưỡi dao cứa vào trái tim em. Anh cùng sự lặng im nơi anh đang dần giết chết em, giết chết tình yêu em:
“Đừng để sự im lặng lên tiếng
Điều đó đang dần giết chết em
Anh khiến em vào cuộc nhưng đôi lúc
Ánh nhìn lạnh lùng làm con tim em băng giá
Khi bên anh dường như em dần rời xa thế giới này
Không biết từ khi nào và vì sao anh muốn em phải khóc”
Nơi nào em đến mới có thể nhìn thấy anh cùng niềm hạnh phúc chúng ta đã tạo ra ngày hôm qua. Một mình em lẻ bóng trên con phố lạ, suy nghĩ về những tháng năm chúng ta bên nhau. Một mình em ngắm những vì sao mà anh từng nói sẽ cùng em ngắm chúng mãi mãi. Một mình em đi dưới mưa lạnh để tìm bóng hình anh, để chờ bàn tay anh nắm chặt bàn tay em. Nỗi buồn, sự hụt hẫng kéo đến như những đám mây đen trong cơn giông tố khiến trái tim em trở nên lạnh giá như chính ngôi sao lẻ loi trên bầu trời kia, như chính cơn mưa chiều lạnh đến tê dại. Bàn chân em không biết đi về đâu khi nhìn xung quanh không thấy bóng anh. Tất cả đã hóa những mảnh thủy tinh vụn vỡ làm rỉ máu trái tim em trong tình yêu này:
“Em thầm nhủ với con tim mình nhưng chẳng biết vì sao
Vì anh chưa bao giờ cho em biết những suy nghĩ của riêng anh
Hệt như em bước trên những mảnh vỡ thủy tinh
Muốn được hiểu về anh nhưng không muốn hỏi”
Mình em lặng lẽ đi tìm lại những kỷ niệm đã qua khi lang thang trên con đường rải lá mùa thu, em thu mình trong bản nhạc quen thuộc của quán vắng, đọc những trang sách chúng ta đọc còn dở dang, tập nấu những món ăn anh thích… cũng bởi em nhớ anh, nhớ đến đau lòng. Tình yêu ấy, nỗi nhớ ấy khiến những giọt nước mắt em rơi trong miền hạnh phúc xa vời. Nỗi khát khao, mong chờ anh đến, cho em bờ vai bình yên để dựa vào trong lúc mệt mỏi nhất, chờ đôi tay anh cho em cảm giác ấm áp, chờ ánh mắt dịu dàng, đầy tin tuowngt nhìn em … Tất cả những cảm xúc vui buồn, mong nhớ, hoài nghi, đợi chờ … đang cồn cào trong em, cũng bởi vì em quá yêu anh.
"Hãy nói rằng anh yêu em
Nói rằng anh cần em
Xin đừng mãi lặng im
Hãy nói anh muốn có em".
Đừng để im lặng là bóng đêm bao phủ trong tâm hồn chúng ta. Đừng để im lặng giết chết bầu trời hạnh phúc ta đã có. Xin hãy nói với em dù chỉ một lời.
- Cua Đá
- Bài hát sử dụng trong CXAN 225: The Silence (Alexandra Burke).
- Cảm xúc âm nhạc được thực hiện bởi Hằng Nga và Dalink Studio Group.
- Chương trình được phát trực tuyến vào thứ 7 hàng tuần trên Cảm Xúc Âm Nhạc và www.youtube.com/yeublogradio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.