Thơ Radio: Bỗng muốn tìm về tháng bảy đã xa (Việt Linh)
2017-07-18 14:50
Tác giả: Giọng đọc: Tuấn Anh
Các bạn thân mến, bạn có còn nhớ chùm phượng vĩ đầu tiên trên sân trường năm ấy? Bạn có còn giữ lá thư làm quen ngốc nghếch mà ai đó gửi trong hộc bàn? Những năm tháng ấy có phút nào sống dậy trong bạn, khiến bạn bâng khuâng, thương nhớ? Tuấn Anh tin rằng với bất kỳ ai – những năm tháng tuổi học trò luôn là quãng thời gian có thật nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Ngày hôm nay, hãy cùng tìm về với những tháng năm ấy với chùm thơ của tác giả Việt Linh nhé! Mở đầu chương trình hãy bắt đầu với những bước chân tìm về tháng Bảy khi tháng Bảy đương về.
Tháng bảy về
Tháng Bảy về lòng như thấy vấn vương
Cây lộc vừng bên hồ buông tóc ngọc
Em có biết vì sao ve bật khóc
Thương tiếc chiều hay trách móc em ơi?
Tháng Bảy về cánh phượng ngập ngừng rơi
Chiều không em vần thơ thôi bỏ ngỏ
Anh lang thang phố xa em bỗng nhớ
Hồn trai già cứ lầm ngỡ hôm nao…
Tháng Bảy về em có thấy xôn xao?
Hay chỉ anh nhớ hanh hao cùng hạ
Lặng ngắm nhìn nắng hôn em hồng má
Để gió buồn cuốn bay lá hờn ghen
Tháng Bảy về chân dẫn bước lối quen.
Nhìn các em cổng trường tan rộn rã
Tà áo trắng lẫn dòng đời hối hả
Bỗng muốn tìm tháng Bảy đã chia xa…
Gặp một tà áo trắng, đủ để cả một vùng ký ức xanh lại. Tác giả Việt Linh sau những bước chân tìm về một tháng Bảy đã chia xa – cũng cất những tiếng gọi bằng thơ – như thể gọi những người bạn – những người đọc thơ cùng trở lại sân trường phượng đỏ. Mời bạn cùng đến với bài thơ Về đây đi!
Về đây đi!
Tháng Năm về phượng chớm nở vòm cây
Mây lang thang trôi về khung trời cũ
Vệt nắng chiều mang đôi điều nhắn nhủ
Về đây đi, nơi ấy có người mong
Về gom nhặt những ngày trắng trong
Nhớ đem theo nụ cười tan trong gió
Về nhóm lửa đốt thành tro nhung nhớ
Hè đã sang phượng khóc đỏ mặt đường
Như giận hờn một kẻ đã từng thương
Về đây đi, hồn thơ ai kêu gọi
Đứng im nghe lời quên xưa chưa nói
Lúc ra trường im lặng cất vào nhau...
Về hết đây! Các bạn ở nơi đâu?
Nghe cô dặn không đứa nào trốn họp
Về đây đi, mình hội chung cả lớp!
Đã từ lâu lạc đâu tuổi học trò
Về đây đi! Tớ tìm kiếm lại cho
Ngồi sau xe - áo mình - ai chùi nhót.
Tìm hái sim trong nắng chiều vàng vọt
Nghiêng nón che, môi ai tím loang hồng
Về đây đi! Hàng cây cũng ngóng trông?
Hè về rồi có ai nghe không đấy?
Khản tiếng rồi ve khóc than gì vậy?
Thay tiếng người thảng thốt gọi tìm nhau…
Bạn còn nhớ lần cuối chúng ta họp lớp là khi nào? Với tôi, những tháng ngày bận rộn cũng khoảng cách địa lý xa xôi – khi mà mỗi đứa một nơi một phương trời tất bật áo cơm – thì ngày họp lớp chẳng bao giờ đủ mặt. Đôi khi, chỉ là đôi ba người bạn hẹn nhau ôn chuyện cũ mà thôi. Tác giả Viết Linh trong niềm cảm xúc tìm lại những ngày xưa yêu dấu đã có những vần thơ thật trong sáng về tuổi học trò.
Xin ngày xưa yêu dấu
Đèo nhau lúc tan trường
Giờ mỗi đứa mỗi phương
Tình xưa quên bỏ ngỏ.
Xin bông hoa xấu hổ
Che má em ửng hồng
Bảng đen vẽ tim lồng
Ai đề tên hai đứa.
Xin mưa đừng rơi nữa!
Ướt áo mỏng em về
Lấy cặp bẽn lẽn che
Tim ấp e tuổi ngọc.
Xin chia tay thôi khóc
Nước mắt bọc vào đâu
Sợ ướt thư tình đầu.
Ngày mai sau có gặp?
Xin mượn chun buộc cặp
Cột những lá chung cành,
Khỏi mùa thu qua nhanh
Rơi ngày xanh chớm lớn.
Xin thấy em cong cớn
Đòi ngày xửa, ngày xưa
Xin đèo nhau dưới mưa
Như ngày xưa yêu dấu…
Con bé ngày xưa
Có ai về ngày xưa
Chở em theo tìm kiếm
Bềnh bồng trôi kỷ niệm
Ký ức nào đi hoang…
Mối tình đầu vẫn mang
Liễu hờn ghen ủ rũ
Giận tình nào ấp ủ
Chỉ nhắn thủ khi mơ
Con tim non thẫn thờ
Giấu anh vào trong mắt.
Bài thơ tình gom nhặt
Viết thay tiếng yêu đầu.
Anh đọc có hiểu đâu.
Cứ ngỡ em bé nhỏ
Lời yêu quên bỏ ngỏ
Em hờn trách ngày sau…
Tưởng năm tháng nhạt màu.
Gốc bàng xưa vẫn thế
Lót lá ngồi thay ghế
Nhắm mắt về ngày xưa
Giờ anh đã biết chưa?
Xưa em yêu anh đấy.
Con bé ngày xưa ấy
Giờ đang ngồi làm thơ.
Còn nhớ những năm cuối cấp, vì trót say nắng cô bạn cùng lớp mà Tuấn Anh đã làm hẳn một tập thơ tình dành tặng riêng nàng. Chỉ có điều, những vần thơ ấy mãi giấu trong ngăn cặp, trong ký ức về một thuở dại khờ, mộng mơ. Có lẽ năm tháng qua đi, ta chẳng thể tìm lại, nhưng ta luôn có thể giữ lại – những ký ức đẹp, những kỷ niệm vui buồn. Ngày hôm nay, đọc chùm thơ của tác giả Việt Linh, dường như Tuấn Anh đã được trở lại góc sân trường ngày ấy. Cảm ơn tác giả đã mang đến một không gian thơ gợi nhắc thật nhiều kỷ niệm. Được biết tháng Bảy cũng là tháng sinh nhật của Việt Linh – xin chúc anh sẽ có những ngày tháng nhiều niềm vui, luôn giữ được những kỷ niệm và luôn sôi nổi, say mê như mùa hè năm ấy!
© Việt Linh – blogradio.vn
Giọng đọc: Tuấn Anh
Thực hiện: Tuấn Anh và nhóm sản xuất
Về tác giả Lê Việt Linh
Sinh năm 1969 tại Phú Thọ
Hiện đang sống và định cư tại CHLB Đức
Là một người có đam mê viết lách
Một người đàn ông có trái tim nồng nàn, nhạy cảm và biết trân quý nghệ thuật.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.