Secret – chỉ có tình yêu mới chữa lành những vết thương của tình yêu
2017-07-14 02:00
Tác giả: Nguyễn Hằng Nga Giọng đọc: Hằng Nga
Có khi nào bạn theo dõi một bộ phim, bạn có thể khóc cười cùng nhân vật, buồn vui cùng nhân vật. Bạn như chìm đắm trong câu chuyện của nhân vật, cho đến khi xem hết tập cuối, bạn có cảm giác như vừa chia tay một người bạn thân quen. Một buổi sáng thức dậy, tôi thấy lòng trống trải. Tôi thật sự nhớ cặp đôi diễn viên chính trong Kill me heal me và đã tìm xem lại một bộ phim khác để lại được thấy họ diễn chung với nhau, đó chính là bộ phim Secret – một drama nổi bật năm 2013 của Hàn Quốc.
Bộ phim này cũng mang về cho Ji Sung và Hwang Jung Eum nhiều giải thưởng danh giá và củng cố thêm cho danh tiếng của hai diễn viên. Qua hai bộ phim hợp tác với nhau, cho đến nay Hwang Jung Eum vẫn là bạn diễn ăn ý nhất của Ji Sung.
Dàn cast của Secret, từ trái qua phải: Bae Soo Bin, Hwang Jung Eum, Ji Sung, Lee Da Hae.
Vốn là bộ phim thuộc thể loại melodrama (tâm lý tình cảm), Secret không có những yếu tố hài hước, câu chuyện cũng rất khác những motif thường thấy trong phim Hàn. Chuyện phim xoay quanh bốn nhân vật: Kang Min Hyuk (Ji Sung), Kang Joo Jung (Hwang Jung Eum), Ahn Do Hoon (Bae Soo Bin), Shin Se Yeon (Lee Dae Hae) với vòng xoáy của tình yêu, danh vọng, nỗi đau và thù hận. Joo Jung và Do Hoon đã có 7 năm yêu nhau và chuẩn bị kết hôn, nhưng trong đêm cầu hôn họ đã gây ra một tai nạn khiến cuộc đời họ rẽ sang một hướng hoàn toàn khác. Vì nghĩ tới tiền đồ của người yêu – vốn là một công tố viên xuất thân trong một gia đình bình dân, Joo Jung đã hy sinh bản thân mình, chấp nhận vào tù thay người yêu. Thật không may, nạn nhân tử vong trong vụ tai nạn đó lại là người yêu của Min Hyuk – một gã công tử của một gia tộc tài phiệt. Min Hyuk dùng tiền và quyền lực gây sức ép khiến Joo Jung phải lĩnh mức án tù cao nhất, không cho cô có cơ hội được ân xá. Nhưng người trực tiếp thực hiện những điều đó lại là Ahn Do Hoon – hôn phu của Joo Jung. Thậm chí khi cô mãn hạn tù, Min Hyuk vẫn tiếp tục đeo bám gây khó khăn khiến cô phải sống thật đau khổ. Nhưng chính quá trình trả thù lại khiến Min Hyuk đau đớn nhận ra mình đã trót yêu người phụ nữ mà anh coi là “kẻ thù”.
Min Hyuk (Ji Sung) từng coi Joo Jung (Hwang Jung Eum) là kẻ thù.
Bộ phim đã lấy đi nhiều nước mắt của khán giả khi theo dõi nhiều cuộc đời đầy đau khổ của nhân vật Joo Jung. Phải chịu cảnh tù tội một cách oan ức, khi ra tù lại phải chịu cảnh mất cha, mất đứa trẻ cô dứt ruột sinh ra. Cô đã hy sinh quá nhiều cho người yêu nhưng cuối cùng hắn lại rủ bỏ cô. Cuộc đời của người phụ nữ đáng thương ấy tưởng như không còn gì để mất nữa. Nhưng cô không phải là một cô gái yếu đuối, ủy mị, trái lại cô lại là người mạnh mẽ. Cô từ từ vực mình dậy, kiên trì và quyết liệt vạch trần tội lỗi mà Do Hoon gây ra với gia đình cô.
Trong khi đó, Min Hyuk là một công tử nhà giàu, là người kế thừa một tập đoàn lớn, sống sung sướng từ nhỏ, không thiếu thốn thứ gì. Thế nhưng thứ mà anh cần nhất lại chẳng bao giờ có được, đó chính là người phụ nữ mình yêu. Trong những gia đình tài phiệt, hôn nhân không xuất phát từ tình yêu mà là một cuộc đổi chác, một vụ làm ăn. Shin Se Yeon được lựa chọn làm hôn thê của Min Hyuk. Cô là bạn từ nhỏ của Min Hyuk nhưng lại đem lòng yêu anh và dùng mọi thủ đoạn để có được anh.
Min Hyuk dần yêu Joo Jung từ lúc nào.
Min Hyuk đã không bảo vệ được người phụ nữ mình yêu, để rồi khi mất đi rồi, anh chìm trong đau đớn và thù hận. Chính anh cũng nhiều lần chột dạ khi nhận ra mình đang dần dần trở thành một con quỷ độc ác và tàn nhẫn. Trong quá trình theo dõi Joo Jung, anh nhận ra những phẩm chất tốt đẹp của cô gái này. Anh không tin rằng một người như cô lại có thể là kẻ gây tai nạn chết người rồi bỏ chạy. Anh đã âm thầm điều tra, thu thập chứng cứ để tìm ra sự thật.
Tình yêu giữ Min Hyuk và Joo Jung có lẽ là điểm sáng xuyên suốt một câu chuyện đầy đau khổ. Min Hyuk thừa nhận anh là một gã đàn ông tồi nhưng anh không thể ngừng yêu Joo Jung. Joo Jung cũng đã sống những ngày tháng khổ đau, dằn vặt, cô không cho phép mình được sống hạnh phúc nhưng cuối cùng cũng như Min Hyuk, cô không thể cưỡng lại được tình yêu dành cho anh.
Tình yêu anh dành cho Joo Jung âm thầm và mạnh mẽ, nó được thể hiện qua nụ hôn mãnh liệt, qua những cử chỉ đơn giản và dịu dàng như dùng bàn tay chắn khi Joo Jung đập đầu vào tường, dùng áo vest khoác lên người cô khi cô bị coi thường, sỉ nhục. Sẵn sàng đánh nhau với kẻ phỉ báng cô. Tình yêu của Min Hyuk luôn đặt trong thế so sánh với Do Hoon. Khi Do Hoon luôn xua đuổi, né tránh Joo Jung thì Min Hyuk lại luôn tìm kiếm cô. Khi Do Hoon chỉ biết đứng im nhìn người phụ nữ anh ta đã từng yêu bị sỉ nhục thì Min Hyuk không ngần ngại bảo vệ cô. Khi Do Hoon không dám gần gũi Joo Jung vì vết sẹo lớn trên vai cô (do cô bị bỏng khi ở trong tù thay anh ta) thì Min Hyuk lại dịu dàng hôn lên vết sẹo ấy. Chỉ những hình ảnh đó thôi đã thấy tình yêu mà Min Hyuk dành cho Joo Jung sâu đậm nhường nào.
Min Hyuk dịu dàng hôn lên vết sẹo của Joo Jung.
Đứng giữa lựa chọn tình yêu hay công ty với hàng nghìn nhân viên đang lâm nguy, Min Hyuk đã bất lực rơi nước mắt. Tất cả những gì anh muốn là được ở bên người phụ nữ anh yêu nhưng anh cũng không thể làm được. Đêm cuối cùng họ ngủ bên nhau thật khiến người xem day dứt. Họ bên nhau, say đắm, nồng nhiệt, bình yên đọc sách cho nhau nghe để rồi khi bình minh đến, Joo Jung sẽ phải ra đi.
Phải trải qua cả một quá trình mới biết ai mới là quỷ dữ. Ahn Do Hoon từng muốn trở thành một công tố viên chính trực, công tâm. Nhưng rồi chính tham vọng tiền bạc và quyền lực đã khiến anh càng ngày càng lún sâu vào tội lỗi. Đến cuối cùng anh mới nhận ra mình đã đánh mất điều gì trong thanh xuân đã qua. Là người con gái yêu anh chân thành, là một mái ấm bình yên và hạnh phúc.
Min Hyuk luôn bảo vệ Joo Jung dù Se Yeon và Do Hoon dùng mọi chiêu trò.
Mỗi nhân vật là một cảnh đời, một số phận, ngay cả những nhân vật phụ cũng được khai thác ở khía cạnh chiều sâu tâm lý. Họ không có ai tốt hoàn toàn, không có ai xấu hoàn toàn, mỗi người đều có một số phận riêng, một nỗi khổ riêng. Dàn diễn viên thực lực của Secret đã lột tả thành công tâm lý phức tạp của mỗi nhân vật họ thể hiện.
Phim có những cảnh quay lãng mạn và đẹp mắt. Như cảnh Min Hyuk kéo Joo Jung ra khỏi chiếc xe bus trong bối cảnh lá thu vàng rơi ngập tràn. Đây không chỉ là một cảnh phim lãng mạn mà nó còn mang chiều sâu ý nghĩa. Cảnh đó xuất hiện ngay sau cảnh Joo Jung đến viếng Ji Hee – người yêu đã mất của Min Hyuk và thú nhận tình yêu của cô dành cho Min Hyuk. Anh đã âm thầm dõi theo cô và chính anh cũng đã thừa nhận tình yêu với Joo Jung. Cảnh Min Hyuk kéo Joo Jung lại, ôm cô vào lòng đã đánh dấu một bước tiến mới trong quan hệ giữa hai người. Như một lời khẳng định rõ ràng họ thuộc về nhau, không còn hận thù.
Nhạc phim cũng là một điểm nhấn quan trọng trong việc thể hiện tâm lý nhân vật. Bài hát chủ đề Incurable Disease được phát nhiều lần trong phim. Bài hát có giai điệu và phần lời da diết, thể hiện tình yêu mãnh liệt, trong đó tác giả so sánh tình yêu như một căn bệnh nan y, nó dằn vặt con người từng ngày. Bên cạnh đó, có một bản nhạc không lời với giai điệu rất buồn, đó là The secret whisper, thường phát ở những phân cảnh Joo Jung đau đớn nhất, tạo cảm giác buồn bã, bi thương.
Joo Jung phải chăng là một cô gái ngốc nghếch khi luôn hy sinh vô điều kiện cho người mình yêu? Cô không ngốc, cô chỉ là một cô gái dám yêu chân thành. Dù khổ đau, dù từng bị phản bội, cô vẫn luôn tin vào tình yêu. Đối với cô chỉ có kẻ không tin vào tình yêu mới là kẻ đáng thương. Dù họ gặp nhau trong một hoàn cảnh khá đau thương nhưng cuộc đời luôn có những mối nhân duyên như vậy. Bởi chỉ có tình yêu mới chữa lành những vết thương được gây ra bởi tình yêu.
© Hằng Nga – blogradio.vn
Giọng đọc: Hằng Nga
Thực hiện: Hằng Nga và nhóm sản xuất
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.