Qua xuân này, con sẽ về mẹ ơi! ( Thì thầm 329)
2014-02-02 21:00
Tác giả:
Cá Kho
Giọng đọc:
Radio Online Team, Bum Bum
Happy new year!
Xin chào tất cả các bạn, đầu xuân, chuyên mục thì thầm bên bàn phím xin gửi lời chúc mừng một năm mới thật nhiều may mắn và thành công tới tất cả các bạn, những độc giả của chuyên mục blogviet.com.vn và nhacvietplus.com.vn nhé!
Thì thầm 329- Qua xuân này, con sẽ về mẹ ơi!
Mẹ à! Khi con ngồi viết những dòng này con biết là mẹ rất nhớ và mong con. Cũng mới đây thôi, con còn ở bên mẹ trong chuyến đi dự hội thảo và về thăm nhà với bố mẹ. Vậy mà bây giờ con đã ở tận xứ sở Kim Chi xa xôi, nơi có những mùa đông tuyết rơi trắng trời và băng phủ dày từng lớp nhưng cũng không làm cho con khỏi nhớ đến cái rét sương muối ở quê mình, làm cho những ngày ở nhà con chỉ muốn chui vào trong chăn thật kín và chỉ thức dậy khi ông mặt trời đã lên đến đỉnh. Hôm con đi cũng là ngày cuối cùng của năm cũ và cũng là ngày bắt đầu năm mới khiến cho con dù không còn là lần đầu đi xa mà vẫn vẫn cảm thấy ngậm ngùi và buồn bã khi phải đi khi dịp tết đến xuân về.

Vậy là xuân này lại thêm một cái tết con vắng nhà, thêm một tết ở xứ người với những ngày buồn tẻ và lạnh. Thiếu những khúc ca mừng xuân, những phong bao lì xì, những lời chúc, tiếng pháo rồi cả món bánh chưng dưa muối đúng vị Việt Nam. Con vẫn nhớ hũ hành nén mà mẹ vẫn muối cho cả nhà ăn mấy ngày tết. Nhớ những đêm ngồi thức trông nồi bánh chưng, nhớ những buổi chợ tết đông đúc tập nấp mà con vẫn đi với mục đích chỉ để ngắm người và tận hưởng cái không khi tết quê khi mà những thứ đó trở thành xa xỉ nơi thành phố.
Sẽ vẫn còn đó những ngày cận tết dạy sớm, nằm trong chăn nghe tiếng đi chợ sớm của các bà các chị, tiếng pháo nổ đì đẹt của mấy đứa trẻ con hàng xóm, tiếng mổ lợn với tiếng dao thớt lách cách của những nhà kế bên đang chuẩn bị cúng tất niên, những tiếng gọi nhau í ới của những đôi bạn trẻ đi chơi tết, những câu chuyện về giá cả của những mặt hàng ngày tết. Có lẽ giá trị của ngày tết bây giờ không còn nằm nhiều ở những món ăn hay những thứ đắt rẻ mà năm ở không khí đón Xuân. Nhà nhà, người người nhìn nhau hớn hở chào đón một năm mới sắp sang.
Tết năm nay, mẹ có cháu nội rồi, mẹ sẽ bận bịu hơn, tất bật hơn cho việc sắm tết và chăm cháu nên con thương mẹ tết này lại vất vả hơn những tết trước. Một phần vì con vắng nhà, một phần vì gia đình mình chào đón thêm một thành viên mới, một tương lai mới nên những lo toan, bộn bề lại đè nặng lên đôi vai gầy của mẹ. Vì vậy mẹ nhớ giữ sức khỏe nhé, mọi thứ chuẩn bị cho cái tết này cũng tàm tạm và đủ dùng thôi, không nên cầu kì quá nhiều vì bây giờ chuyện ăn uống ngày tết cũng không quan trọng như xưa nữa.
Tết đến, xuân về là lúc đất trời giao thoa, tràn đầy nhựa sống. Là lúc mọi người sum họp quây quần, đoàn tụ để hỏi han, động viên nhau cùng vượt qua khó khăn của năm cũ và đón nhận năm mới với nhiều hi vọng tốt đẹp thì lại là lúc con vắng nhà nên con biết mẹ sẽ lại buồn, lại có những lúc thơ thẩn nhớ đến con, lại thương con xa xứ không có tết, không có bánh chưng, không có giò lụa với thịt gà… Con biết mẹ ạ, con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi hết cuộc đời mẹ vẫn dõi theo con. Mùa xuân về, tóc mẹ lại bạc thêm khi sang tuổi mới, con lại không ở nhà để lo toan giúp bố mẹ. Mẹ chịu khó giữ gìn sức khỏe, động viên bố dùng thuốc bổ con gửi về cho đều, bớt rượu bia những ngày tết, rồi qua mùa xuân này con sẽ về thôi mẹ ạ. Mẹ con mình lại đầm ấm những ngày rau cháo có nhau…

Con sẽ về thôi mẹ thương ơi
Dù cho cách biệt một phương trời
Hai năm chẳng dài nhưng chẳng ngắn
Rồi con sẽ về mẹ thương ơi
Xuân về hoa đua nở khắp nơi
Làm bạc thêm mái đầu của mẹ
Những nhọc nhằn trên vai mẹ gánh
Cả một đời nhưng chẳng chút kêu ca
Con hẹn mẹ mùa xuân tới không xa
Sẽ bên mẹ cả sớm trưa chiều tối
Chỉ còn qua xuân này mẹ ạ
Con sẽ về mẹ thương yêu ơi.
- Thì thầm được gửi từ Phạm Ngọc Giao- du học sinh Hàn
Mời bạn lắng nghe thì thầm Vu Lan, con hạnh phúc vì còn mẹ!
Thì thầm số 329 được thể hiện qua giọng đọc Bumbum và Nhóm sản xuất Dalink Studio
(...)
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)
Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)
Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.