Khi gió mùa Đông Bấc tràn về
2022-11-05 01:25
Tác giả:
Phùng Văn Định
blogradio.vn - Mùa đông rồi sẽ ở lại với bao nhiêu điều kì lạ để nhường cho mùa xuân ấm áp mang sắc xuân choàng lên không gian, choàng lên ruộng đồng quê cùng cánh én bay liệng. Mùa đông khép mình, co cúm núp trong thời gian cho từng chùm lá đâm chồi, vườn cây vươn cành, đơm hoa kết trái.
***
Gió Bấc chưa tràn xuống mà Trung tâm dự báo khí tượng thủy văn Trung ương đã dự báo trên sóng phát thanh và Truyền hình của các nhà khắp cả nước lúc sáng sớm hoặc sau chương trình thời sự. Thông tin lan truyền phát đi tin gió mùa đông bắc của Biên tập viên, Phát thanh viên “Dự báo thời tiết hôm nay và ngày mai. Hiện nay có một bộ phận không khí lạnh ở phía bắc đang tràn xuống các tỉnh miền Bắc nước ta. Dự báo đêm nay và ngày mai, không khí lạnh sẽ ảnh hưởng đến các tỉnh vùng núi phía bắc, các tỉnh đồng bằng Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ”.
Cứ người dân quê tôi nghe tin đấy là xôn xao gió bấc về. Gió Bấc có tự thuở nào mà cũng chẳng ai hay sao lại có tên gọi như thế. Nghe ngóng, rồi ì xèo lên bực bội tìm hiểu rằng không khí lạnh mà cứ gọi là gió bấc, cô giáo dạy là gió mùa đông bắc sao ông bà cứ gọi là gió bấc.
Gió mang hơi lạnh từ tận xứ sở vùng cao nơi biên giới phía bắc tràn về. Hơi ẩm cùng làn gió bắt tay lấn chiếm không gian khắp mọi nơi nông thôn cùng với phố thị. Cảnh vật đổi thay khi thời tiết chuyển mùa.
Một chút nắng có khi không đến để sưởi ấm mặt đất khô khốc, vệ cỏ bàng bạc ven đường cháy khô. Nếu ai đó vô tình thả tàn thuốc lá xuống thì nàng gió đông mà bắt được sẽ cùng nhau nhảy vũ điệu samba với âm thanh phát ra tí ta tí tách. Khói lan tỏa bay nghi ngút như bà tiên cầm đũa thần múa dải lụa ngoằn ngoèo lên không trung bảng vảng hoà vào bầu trời xốn xang, xốn xang trông càng buồn tênh thêm.
Đó là những ngày mùa đông, mưa phùn mờ mờ giăng giăng cả tháng. Nhưng có thời gian nắng chiếu đẫm suốt ngày. Trời ren rét, buôn buốt lạnh thấu da, thấu thịt khi sáng sớm và mỗi khi đêm buông xuống. Cái lạnh tê tái có thể làm cho trẻ con khó chịu khi được người lớn giữ ấm với bao nhiêu cái áo khoác vào mình cùng với đôi tất bó đôi chân từ ngày này qua ngày khác. Chúng mong người lớn cởi bỏ để chạy nhảy cho thỏa thích.
Cái lạnh làm cho da người nào người nấy căng lên như dây đàn rồi rướm máu ran rát, nứt nẻ môi má, tay chân. Rồi người dân quê tôi tìm đủ mọi cách để chống nẻ. Nào là lấy mỡ gà bôi vào cho đừng nẻ, nào là mua thuốc chống nẻ để giữ đôi môi đẹp. Nhưng cũng chẳng ăn thua gì cứ để cho nó mộc rồi ngày mai và nhiều ngày khác còn xắn quần lội ruộng cấy lúa, trồng khoai. Thời khắc mùa đông qua đi rồi lại đến.
Làn gió đông bấc mang hơi lạnh khẽ hôn nhẹ vào không gian khi trời chưa hửng sáng, giống ai đó bốc nước đá bào xay nhuyễn vẩy nhè nhẹ bắn tung tóe vào cơ thể làm ta rùng mình.
Cây cối trơ trụi lá, khẳng khiu trông như bị chết khô. Riêng có bụi tre là lá không thay mà chỉ những lá già rụng xuống nhưng trên cành vẫn còn nhiều lá xanh. Dường như có chùm hoa tre nở nữa mới kỳ lạ. Theo người lớn nói “Hễ năm nào hoa tre nở là năm đó rét đậm, rét hại”. Bao năm nay, hoa tre không nở. Vậy những chùm hoa ấy báo hiệu là có nhiều đợt rét nữa ư? Để xem sự thế thế nào nhưng mới đầu đông mà đã ren rét như thế này rồi chắc còn nhiều đợt rét nữa đấy. Tiết Tiểu Hàn và Đại Hàn tưng bừng tung hoành suốt thời gian của vòng xoay bốn mùa.
Mùa đông rồi sẽ ở lại với bao nhiêu điều kì lạ để nhường cho mùa xuân ấm áp mang sắc xuân choàng lên không gian, choàng lên ruộng đồng quê cùng cánh én bay liệng. Mùa đông khép mình, co cúm núp trong thời gian cho từng chùm lá đâm chồi, vườn cây vươn cành, đơm hoa kết trái.
© Phùng Văn Định - blogradio.vn
Xem thêm: Không điều gì có thể ngăn cậu làm những gì mình thích | Radio Tâm sự
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lời hẹn cây xấu hổ
Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.


















