Những vết thương rồi sẽ lành thôi em à
2022-10-23 01:25
Tác giả:
Tháng năm qua
blogradio.vn - Lại một ngày nữa trôi qua, lúc nhắm mắt nghĩ về những chuyện đã xảy ra, thấy lòng mình lắng lại. Chưa đi qua hẳn, nhưng đã không còn những cảm xúc không thể gọi tên kia. Vết thương đã bắt đầu khép lại. Và sau cơn mưa, trời lại sáng. Những hạt mầm bạn gieo, một ngày kia sẽ nảy mầm, chữa lành vết thương trong bạn, sẽ chỉ còn lại là một vết sẹo mờ trong dòng sông ký ức của bạn mà thôi.
***
Bạn đã từng khóc trước đám đông chưa? Cảm giác lúc ấy của bạn như thế nào? Xấu hổ? Bất lực? Hoảng sợ hay hoang mang.
Tôi đã từng có trải nghiệm như thế. Hai lần. Lần đầu tiên là khi tôi học lớp 10, còn là một cô bé từ quê lên phố, vẫn đang chân ướt chân ráo làm quen với môi trường mới đầy xa lạ. Cảm giác lúc ấy thật là tệ. Thật xấu hổ vì bạn cố tỏ ra mạnh mẽ và gồng mình để không phải khóc nấc lên, nhưng cả lớp vẫn biết bạn khóc vì nước mắt đã dâng đầy trong đôi mắt bạn. Mọi thứ sau đó tôi đã quên hoặc cố quên, nhưng cảm giác bất lực lúc ấy thì tôi vẫn nhớ mãi.
Lần thứ hai là ngày hôm nay, một ngày thứ 6 bình thường, khi tôi đã là một cô gái 29 tuổi và nghĩ mình đã đủ trưởng thành. Vẫn thấy mình là một trò hề khi cố giấu những giọt nước mắt dưới cánh tay đang gục xuống bàn và vờ như mình chỉ đang buồn ngủ. Lần này tôi không biết mọi người có đoán được hay không, nhưng lần này tôi không thấy xấu hổ nữa, mà là bất lực và thất vọng.
Khóc là hành động phát tiết cảm xúc, khi bạn nghĩ như vậy thì bạn khóc, hay tôi khóc, điều đó thật bình thường, sự bình thường như khi con người ta cần ăn, uống, ngủ, nghỉ vậy. Cảm xúc của con người đôi khi cũng cần phải xả bớt ra như vậy đấy. Đừng gồng, đừng cố tỏ ra mình bình thường khi thực ra bạn chả ổn tí nào cả.
Đừng đánh giá cao sức chịu đựng của bản thân, dù bạn nghĩ rằng mình ổn, mình có thể nói chuyện lại với họ - những người đã làm bạn khóc - một cách thật mạnh mẽ. Điều ấy chỉ diễn ra trong đầu của bạn được thôi.
Dù bạn tự nhủ điều đó cả nghìn lần trong đầu, nhưng nếu bạn không tự giải tỏa được nút thắt trong bạn, hay khi cảm xúc của bạn bị vỡ òa sau bao ngày đè nén, nước mắt của bạn vẫn sẽ rơi trong im lặng, hay tồi tệ hơn, bạn mất kiểm soát một lần nữa trước những người đồng nghiệp. Mất kiểm soát, để tình cảm xen lẫn và ảnh hưởng đến công việc, đó sẽ là những đánh giá về bạn trong thời gian dài sau đó.
Những lúc này, điều mà bạn cần nhất là một người có thể nghe bạn khóc, nghe bạn kể và tuyệt vời hơn nữa, cho bạn bờ vai để dựa vào. Trốn đi và khóc một mình, bạn sẽ chỉ cảm thật tủi thân hơn mà thôi. Tôi đã từng không hiểu khi nhận được một cuộc điện thoại từ một người chị cách mình cả trăm km, chỉ để nghe chị khóc sau một cố gắng thất bại.
Giờ đây, cũng là tôi, dù biết chị đang trong giờ làm việc mà vẫn nhấc điện thoại gọi cho chị, chỉ để người chị, người bạn của mình nghe mình khóc và thốt lên những câu không thành tiếng. Mọi điều an ủi là vô nghĩa, nhưng bạn cần biết rằng, lúc này, bạn không cô đơn.
Điều tiếp theo mà bạn phải làm, là đối mặt. Cuộc sống vẫn tiếp tục mà, phải không. Bạn sẽ thật hạnh phúc nếu có được ngồi tỉ tê cho bạn nghe những trải nghiệm của người ấy, để bạn bình tâm lại và cùng bạn thảo luận rằng ngày mai bạn phải làm như thế nào. Với những người cô đơn như chúng ta, như tôi, bạn cần một quán cafe vắng, chút nhạc nhẹ nhàng thư giãn, một cây bút có sẵn và vài tờ giấy xin từ một cô bé bên cạnh. Viết ra những cảm xúc, để những điều tiêu cực tan đi theo nét mực.
Một cốc trà sữa ngọt ngào, một cuốn sách yêu thích mà bạn đang đọc dở, để rồi lúc về nhà, ngoài đôi mắt hơi xót mà chỉ có bạn mới biết, bạn đã hoàn toàn quay lại trạng thái bình thường rồi đấy.
Và hãy học cách kiềm chế cảm xúc của mình. Điều này có lẽ sẽ rất khó khăn, nhưng điều tôi biết chắc chắn tại thời điểm này, là tôi sẽ không để sự việc tương tự xảy ra một lần nữa. Dù vẫn biết rằng khóc không phải do bạn yếu đuối, nhưng cả bạn, cả tôi, chúng ta đều không muốn bản thân khó xử thêm một lần nữa như vậy. Hy vọng lần tiếp theo tôi phải khóc trước đám đông là khi tôi đang hạnh phúc, chứ không phải những giọt nước mắt lặng thầm rơi trên chiếc bàn việc 1m2 nơi tôi làm việc.
Có những sự việc xảy đến với bạn mà chỉ có trải qua, bạn mới biết bạn bị ảnh hưởng lớn thế nào. Sáng thứ bảy, khi tôi tỉnh dậy, và nghĩ về sự việc ngày hôm qua, những giọt nước mắt vẫn lăn qua khoé mắt như một phản xạ tự nhiên. Đừng nằm đó và buồn thương nữa, thức dậy thôi nào. Hôm nay là một ngày mới, và bạn được tự do làm những điều bạn thích. Đơn giản là đi thăm thú xung quanh. Cây quất ngoài vườn đang sai quả, quả chín vàng mà chẳng ai thăm nom kìa, cắt quả về ngâm thôi. Mấy chậu rau trồng ban công kia đã để hoang bao lâu rồi nhỉ. Xới lại đất, sửa lại chậu, trồng lại cây.
Người thầy Hoàng Đạo Thúy đã từng dặn rằng “Trẻ con thuộc về thiên nhiên. Cho sống xa thiên nhiên là làm bớt sức mạnh đi.” Suy rộng ra, phải chăng chúng ta cũng nên như vậy. Đừng chỉ nhốt mình trong những căn phòng kính xa hoa với điều hòa và máy lạnh, hãy một lần thử vọc tay vào trong đất, chôn chân mình trong bùn, để cảm nhận những dòng chảy tự nhiên đang có quanh mình. Trồng vài cây hoa, gieo vài hạt giống, bạn sẽ thấy tâm trí mình nhẹ nhàng hơn.
Lại một ngày nữa trôi qua, lúc nhắm mắt nghĩ về những chuyện đã xảy ra, thấy lòng mình lắng lại. Chưa đi qua hẳn, nhưng đã không còn những cảm xúc không thể gọi tên kia. Vết thương đã bắt đầu khép lại. Và sau cơn mưa, trời lại sáng. Những hạt mầm bạn gieo, một ngày kia sẽ nảy mầm, chữa lành vết thương trong bạn, sẽ chỉ còn lại là một vết sẹo mờ trong dòng sông ký ức của bạn mà thôi.
© Tháng năm qua - blogradio.vn
Xem thêm: Sau chia tay, mọi lời hứa đều theo gió mây tan biến
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những người mẹ của đất nước
Có ai biết được thấu được những nỗi đau mà các mẹ đã âm thầm đã anh dũng nuốt xuống, đã mạnh mẽ tự mình nuốt xuống những giọt nước mắt của những nỗi đau riêng, để chỉ nghĩ đến nỗi đau chung trách nhiệm chung và nhiệm vụ chung với đất nước với quê hương.

Đất nước là bản hùng ca
Tôi nhìn đất nước vào một buổi sớm mai Tinh khôi trong veo với nắng vàng trải khắp Tôi cất tiếng đầu tiên cho cuộc đời sinh lực Để biết là bắt đầu một sự sống nữa của chính tôi

Kiên định với bản thân mình
Có những ngày bạn tỉnh dậy, mọi thứ như chống lại bạn. Cà phê đổ ra bàn, xe chết máy giữa đường, email báo bạn bị từ chối công việc thứ mười trong tháng. Trái đất vẫn quay, nhưng bạn thì đứng yên. Chênh vênh. Rệu rã. Bạn bắt đầu nghĩ: “Hay là thôi?”

Thanh âm hạnh phúc
Có những thanh âm vốn hiện hữu mỗi ngày, nhưng ta lại chỉ nghe thấy khi lòng mình chậm lại.

Bóng trăng
Người nâng niu tà áo mỏng Thềm xưa khơi chén trà chiều Thú tiêu dao lòng bỏ bớt Vui buồn trong nắng liêu xiêu

Những tháng ngày không trở lại
Có một ngày bạn chợt tỉnh giấc giữa bộn bề công việc, nhìn mình trong gương và ngẩn ngơ tự hỏi: “Sao đã hơn ba mươi rồi?”

Trái tim hình tròn
Em lại thích trái tim có hình tròn như đôi nhẫn cưới. Anh thấy không, đó là những hình tròn thay cho lời nguyện ước mình sẽ được sống chung đến bạc đầu mình sẽ hạnh phúc và chung thủy đến tận trăm năm.

4 con giáp nữ kiêu hãnh
Những con giáp nữ này rất quyết đoán, độc lập và sở hữu bản lĩnh phi thường khó ai sánh kịp.

Điều em tiếc nuối nhất
Đáng lẽ ra tôi nên giữ chặt anh ở bên cạnh mình, nhưng tính cách tự ti trong tôi lại trỗi dậy, tôi luôn tự hỏi chính bản thân mình: “Tại sao một con người giỏi giang, tốt tính như anh lại thích kẻ kém cỏi như tôi, hay là anh đang trêu đùa tôi”.

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt
Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.