Phát thanh xúc cảm của bạn !

Em à, chúng ta đừng chối bỏ thanh xuân đã qua

2018-11-28 09:24

Tác giả: Tóc Rối Giọng đọc: Cao Trí

blogradio.vn - Chúng ta đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, hãy thẳng thắn với lòng mình rằng bản thân mỗi người đã tự đổi thay. Em à! Em có thể mạnh mẽ không hối hận với những gì em cho là đẹp đẽ ở hiện tại. Hãy sống để chính em hạnh phúc, đừng sống để người khác ngưỡng mộ nghe em!

***

Tôi không biết với em kỷ niệm có nghĩa gì, nhưng với tôi, kỷ niệm giống như một phần thiêng liêng của cuộc sống. Đến nỗi mà mỗi lần khép bờ mi mắt, những thước phim ấy lại hiện về một cách sống động khiến tôi hoặc bồi hồi xúc động hoặc đau nhói vỡ òa hoặc day dứt mà không ngừng nuối tiếc. Bởi vì chẳng biết từ bao giờ thước phim ấy đã thành quá khứ, chỉ còn là những hoài niệm, một đoạn phim vỏn vẹn với hai chứ "đã từng" lướt qua cuộc đời.

Đôi lúc nhìn những mảng xanh trên bầu trời lộng gió, rồi những vệt trắng của những đám mây ngang qua trời, tôi vô thức trôi về những thước phim đầy hồi ức ấy. Vẳng bên tai vẫn là tiếng cười nói không ngớt của hai ta. Chúng ta của thời điểm ấy, từng cùng ngang qua những ngày nắng nóng, từng cùng ướt đẫm dưới những cơn mưa, từng cùng kề vai bên nhau đi qua những năm dài tháng rộng. Chúng ta của hiện tại một cử chỉ, một câu nói vô tình cũng làm tổn thương nhau. Nếu như trước đây chúng ta thản nhiên ôm nhau ấm ức khóc với đời, thì giờ một ánh nhìn thôi cũng trở nên thật xa xỉ. Thời gian thay đổi hay lòng người đổi thay? Những hiềm khích, những hiểu lầm không đáng len lỏi vào mối quan hệ của chúng ta. Thật đáng tiếc thay tình cảm tôi từng trân quý đến tuyệt đối cũng không thể cứu vãn nổi tình hình. Thời gian trôi tàn nhẫn đến đáng sợ, tình cảm chúng ta dần dần cũng trôi vào lãng quên thật rồi.

Hơi thở gần kề nhau những ngày quật cường đối mặt với gian khổ, một cái kề vai, một câu hỏi thăm cũng thành lý do để vỡ òa những dồn nén bên trong ta ngày đó. Nếu không phải vì chân thành, nếu không phải vì thấu hiểu, nếu không phải vì tình nghĩa chắc hẳn đoạn phim này chỉ như một kịch bản mờ nhạt lặp lại trong cuốn phim cuộc đời em.

Thi thoảng tôi vẫn thường hoài niệm về những khoảnh khắc ấy. Mỉm cười một cách ngốc nghếch vì đã từng tin tuyệt đối vào sự vĩnh cửu. Rồi rùng mình bị đánh thức bởi hiện tại. Chúng ta chẳng thể quay lại như lúc đầu.
Em à, chúng ta đừng chối bỏ thanh xuân đã qua

Này em ơi tình cảm là thứ khó nói nhất thế gian, không phải nói kết thúc là kết thúc. Để đi đến quyết định đặt dấu chấm hết cho một đoạn tình cảm, hẳn một người phải đấu tranh dằn vặt biết bao nhiêu. Thế nhưng em đừng dễ dàng buông bỏ. Bởi vì dù gì đấy cũng từng là tín ngưỡng đẹp nhất trong lòng em, cũng từng là điều đặc biệt trong những ngày tháng thanh xuân của em lúc ấy. Bởi vì có họ, có những thước phim như thế em mới trưởng thành và vững chãi như hôm nay.

Tôi chẳng biết em có giống tôi thích hồi tưởng về quá khứ. Giống như một cuốn nhật ký nhỏ, lưu giữ thời gian đã tuột khỏi tầm tay, mỗi ngày tôi đều không ngừng nhớ về những ngày đã qua để trân trọng hiện tại và bảo vệ sợi dây tình cảm vốn dĩ mong manh đó. Thế nên em đừng hỏi tôi tại sao cứ nhắc hoài những hồi ức xưa cũ, cũng đừng thắc mắc tại sao tôi nhớ như in cả những khoảnh khắc em yếu lòng, những món ăn em yêu thích, rồi thản nhiên nói với em rằng tất cả rồi sẽ qua, rằng luôn có tôi ở đằng sau. Chẳng phải để khoe khoang kể công này nọ, chỉ là để nhắc em và cả tôi nhớ rằng mình đã từng cùng nhau trải qua thời khắc nghiệt ngã nhất. Rằng mình từng xuất hiện trong thanh xuân của nhau.

Tôi biết có nhiều chuyện xảy ra, đường đột đến mức ta chẳng kịp nói rõ lòng mình ra. Em buồn bã, tôi cũng chết mòn trong mệt mỏi. Chúng ta đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, hãy thẳng thắn với lòng mình rằng bản thân mỗi người đã tự đổi thay. Em có dám thừa nhận với tôi rằng em chưa bao giờ thao thức về thước phim chúng ta cùng từng trải. Hãy nhắm mắt thật khẽ, để gió đưa em về bầu trời năm ấy, về ký ức đã dồn nén trong em như thứ nước có ga đã xóc sẵn trong chai thủy tinh nhỏ. Em à! Em có thể mạnh mẽ không hối hận với những gì em cho là đẹp đẽ ở hiện tại. Rốt cuộc rồi em cũng cô độc với vỏ bọc riêng em thôi.

Hãy sống để chính em hạnh phúc, đừng sống để người khác ngưỡng mộ nghe em!

© Tóc Rối – blogradio.vn

Giọng đọc: Cao Trí
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

***

Tôi không biết với em kỷ niệm có nghĩa gì, nhưng với tôi, kỷ niệm giống như một phần thiêng liêng của cuộc sống. Đến nỗi mà mỗi lần khép bờ mi mắt, những thước phim ấy lại hiện về một cách sống động khiến tôi hoặc bồi hồi xúc động hoặc đau nhói vỡ òa hoặc day dứt mà không ngừng nuối tiếc. Bởi vì chẳng biết từ bao giờ thước phim ấy đã thành quá khứ, chỉ còn là những hoài niệm, một đoạn phim vỏn vẹn với hai chứ "đã từng" lướt qua cuộc đời.

Đôi lúc nhìn những mảng xanh trên bầu trời lộng gió, rồi những vệt trắng của những đám mây ngang qua trời, tôi vô thức trôi về những thước phim đầy hồi ức ấy. Vẳng bên tai vẫn là tiếng cười nói không ngớt của hai ta. Chúng ta của thời điểm ấy, từng cùng ngang qua những ngày nắng nóng, từng cùng ướt đẫm dưới những cơn mưa, từng cùng kề vai bên nhau đi qua những năm dài tháng rộng. Chúng ta của hiện tại một cử chỉ, một câu nói vô tình cũng làm tổn thương nhau. Nếu như trước đây chúng ta thản nhiên ôm nhau ấm ức khóc với đời, thì giờ một ánh nhìn thôi cũng trở nên thật xa xỉ. Thời gian thay đổi hay lòng người đổi thay? Những hiềm khích, những hiểu lầm không đáng len lỏi vào mối quan hệ của chúng ta. Thật đáng tiếc thay tình cảm tôi từng trân quý đến tuyệt đối cũng không thể cứu vãn nổi tình hình. Thời gian trôi tàn nhẫn đến đáng sợ, tình cảm chúng ta dần dần cũng trôi vào lãng quên thật rồi.

Hơi thở gần kề nhau những ngày quật cường đối mặt với gian khổ, một cái kề vai, một câu hỏi thăm cũng thành lý do để vỡ òa những dồn nén bên trong ta ngày đó. Nếu không phải vì chân thành, nếu không phải vì thấu hiểu, nếu không phải vì tình nghĩa chắc hẳn đoạn phim này chỉ như một kịch bản mờ nhạt lặp lại trong cuốn phim cuộc đời em.

Thi thoảng tôi vẫn thường hoài niệm về những khoảnh khắc ấy. Mỉm cười một cách ngốc nghếch vì đã từng tin tuyệt đối vào sự vĩnh cửu. Rồi rùng mình bị đánh thức bởi hiện tại. Chúng ta chẳng thể quay lại như lúc đầu.
Em à, chúng ta đừng chối bỏ thanh xuân đã qua

Này em ơi tình cảm là thứ khó nói nhất thế gian, không phải nói kết thúc là kết thúc. Để đi đến quyết định đặt dấu chấm hết cho một đoạn tình cảm, hẳn một người phải đấu tranh dằn vặt biết bao nhiêu. Thế nhưng em đừng dễ dàng buông bỏ. Bởi vì dù gì đấy cũng từng là tín ngưỡng đẹp nhất trong lòng em, cũng từng là điều đặc biệt trong những ngày tháng thanh xuân của em lúc ấy. Bởi vì có họ, có những thước phim như thế em mới trưởng thành và vững chãi như hôm nay.

Tôi chẳng biết em có giống tôi thích hồi tưởng về quá khứ. Giống như một cuốn nhật ký nhỏ, lưu giữ thời gian đã tuột khỏi tầm tay, mỗi ngày tôi đều không ngừng nhớ về những ngày đã qua để trân trọng hiện tại và bảo vệ sợi dây tình cảm vốn dĩ mong manh đó. Thế nên em đừng hỏi tôi tại sao cứ nhắc hoài những hồi ức xưa cũ, cũng đừng thắc mắc tại sao tôi nhớ như in cả những khoảnh khắc em yếu lòng, những món ăn em yêu thích, rồi thản nhiên nói với em rằng tất cả rồi sẽ qua, rằng luôn có tôi ở đằng sau. Chẳng phải để khoe khoang kể công này nọ, chỉ là để nhắc em và cả tôi nhớ rằng mình đã từng cùng nhau trải qua thời khắc nghiệt ngã nhất. Rằng mình từng xuất hiện trong thanh xuân của nhau.

Tôi biết có nhiều chuyện xảy ra, đường đột đến mức ta chẳng kịp nói rõ lòng mình ra. Em buồn bã, tôi cũng chết mòn trong mệt mỏi. Chúng ta đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, hãy thẳng thắn với lòng mình rằng bản thân mỗi người đã tự đổi thay. Em có dám thừa nhận với tôi rằng em chưa bao giờ thao thức về thước phim chúng ta cùng từng trải. Hãy nhắm mắt thật khẽ, để gió đưa em về bầu trời năm ấy, về ký ức đã dồn nén trong em như thứ nước có ga đã xóc sẵn trong chai thủy tinh nhỏ. Em à! Em có thể mạnh mẽ không hối hận với những gì em cho là đẹp đẽ ở hiện tại. Rốt cuộc rồi em cũng cô độc với vỏ bọc riêng em thôi.

Hãy sống để chính em hạnh phúc, đừng sống để người khác ngưỡng mộ nghe em!

© Tóc Rối – blogradio.vn

Giọng đọc: Cao Trí
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

Tóc Rối

Cất nỗi buồn vào ngày hôm qua

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số

Duyên duyên số số

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

back to top