Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đà Lạt - những mùa hoa trở lại trong tim tôi

2021-09-19 01:20

Tác giả: Tuyết Như Trần


blogradio.vn - Ở đây giữa Đà Lạt hôm nay, đi qua câu chuyện của đời mình, mỉm cười ngắm nhìn lại quá khứ và thấy lòng mình ngập tràn một cảm giác biết ơn sâu sắc. Hơn bất kỳ động lực nào, chính những thử thách ngày ấy đã khiến tôi đi ra khỏi vùng an toàn của đời mình, đầy sợ sệt, mất mát và bất cần.

***

Trong danh sách những nơi tôi không hề đắn đo để quay trở lại, thì Đà Lạt là một lựa chọn hợp lý, dù khoảng thời gian cách biệt giữa bản thân và nơi này khá ngắn, chỉ độ hơn một năm.

Nhiều người đồng hành cùng tôi hay có chung một câu hỏi “Mỗi năm, cô đều đi Đà Lạt à? Có nhất thiết dành cho vùng đất này nhiều lần thăm viếng như vậy không?”. Kì thực, bản thân tôi cũng từng có những băn khoăn như thế. Rằng mình có nên tiếp tục ghé thăm nơi này nữa chăng, rằng sau bao lần đến và đi bản thân sẽ tìm thấy điều gì thú vị từ thành phố cao nguyên này không?

Nhưng trên hết, tôi biết mình cần gì từ Đà Lạt. Đôi khi, người ta yêu mến một vùng đất nào đó không chỉ vì sự mới lạ hay thích thú mà còn vì những trải nghiệm tinh thần đặc biệt mà nơi ấy đem đến cho bản thân. Đà Lạt là một nơi đặc biệt theo hàm nghĩa ấy với tôi.

Kỳ nghỉ lần này, sau những chất vấn bản thân kiểu dùng dằng như thế, tôi quyết định lên xe, đi một mạch lên thẳng Đà Lạt, tái ngộ thành phố ngàn hoa lần thứ mười. 

Chuyến đi vào tháng tư, khi mùa hè đẹp nhất của cao nguyên này cuối cùng cũng đến, những đóa tú cầu mỏng manh bung nở trong tiết trời se lạnh, hệt như mười năm trước lúc bản thân còn là một cô bé ngây thơ đến Đà Lạt lần đầu.

am-tu-cau

Những ngày hè năm đó, đi dưới chân núi mây mờ, tìm hoa tú cầu.Tôi không hề biết là tú cầu, ở ngôi chùa nhỏ, chỉ cảm thấy thơm một cách thuần khiết, thoang thoảng chút u nhã.

“Đây là hương gì thế?”. Tôi khẽ hỏi.

“Hoa tú cầu đấy”. Có người trả lời.

“Ồ, hoa tú cầu”

Tôi ngước mắt nhìn, thấy từng đóa hoa tú cầu hồng nhạt nở tưng bừng trong ngày hè, cứ như trải đầy cả mùa hè vậy. Không hoa lệ nhưng náo nhiệt, từng đóa từng đóa hoa rung rinh trong gió, mang vài phần e thẹn và vui tươi. Tôi vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ hái một đóa, sau đó cài lên tóc. Tóc ấy, lập tức ngát hương. Cả Đà Lạt, dường như đều ở trong hoa tú cầu.

Và hôm nay, trong một ngày sương giăng đầy trời, dưới mái vòm hoa yêu kiều, giữa không khí bảng lảng của vùng đất lạ kì này, nhiều câu chuyện cũ được dịp trở đi trở lại trong lòng tôi. 

Ở giữa mùa hoa, trong mùa đẹp nhất của đời người khi ấy, tôi tìm đến Đà Lạt như một lữ khách cô độc không quá khứ và cũng chẳng có tương lai, đau khổ vì hiện tại và chẳng biết mình đang đi tìm lại điều gì.

Ngôi giáo đường cổ kính vẫn ngân nga tiếng chuông dài, Đà Lạt vẫn ngập tràn sắc hoa thanh khiết và những gốc thông cạnh hồ Xuân Hương vẫn kiêu hãnh vươn lên dải trời nhiều mây trên cao. Và mỗi sáng, giữa lớp sương mờ dày đặc của vùng cao nguyên bát ngát này, tôi vẫn đứng lặng lẽ trên những sườn dốc mọc đầy tú cầu, tỉ mỉ ngắm nhìn từng cánh hoa như những đám mây ngũ sắc, bung nở đẹp đẽ đến độ ám ảnh.

da_-_lat_3

Bạn có biết chỉ trong vòng vài tuần ngắn ngủi, những đóa hoa tú cầu sẽ nở bung đến độ tuyệt mỹ, rồi lìa cành, rơi vào trong gió. Nhiều năm qua, tôi đã luôn sống đời mình theo cách của những đoá tú cầu, bung toả hết mình, rồi lặng lẽ ươm nụ. Hữu hạn nhưng tươi đẹp và rực rỡ.

Ở đây giữa Đà Lạt hôm nay, đi qua câu chuyện của đời mình, mỉm cười ngắm nhìn lại quá khứ và thấy lòng mình ngập tràn một cảm giác biết ơn sâu sắc. Hơn bất kỳ động lực nào, chính những thử thách ngày ấy đã khiến tôi đi ra khỏi vùng an toàn của đời mình, đầy sợ sệt, mất mát và bất cần. 

Thật may, dù có những phút giây chênh vênh, tuyệt vọng nhưng đôi chân mình đã dũng cảm tiến lên phía trước, đi qua nhiều vùng đất, trong đó có Đà Lạt. Để hôm nay tôi trở lại, mỉm cười với Đà Lạt, cám ơn vì đã đưa bản thân đi một quãng đường thật đẹp dù đôi khi cũng thật buồn.

© Tuyết Như Trần - blogradio.vn

Xem thêm: Chàng trai năm 17 tuổi sẽ không thể đi cùng bạn suốt đời

Tuyết Như Trần

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

“Biến thể của cô đơn” là tác phẩm nói về sự mất kết nối với chính mình. Đây là thời đại chúng ta sống quá nhanh, bị nhiều thứ chi phối, từ đó mất khả năng hiểu về tâm hồn mình.

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Chúng ta kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người xung quanh, trong sự tiếc nuối của cô gái đã yêu cậu bằng cả sự chân thành. Còn cậu, cậu có tiếc nuối cô gái đã dạy cậu cách yêu, có tiếc nuối cô gái mà cậu đã từng làm tổn thương đến đau lòng không?

Em và hạ

Em và hạ

Mùa hè em là nắng, Là gió và là em Là khi trong em đó Còn sống khi hạ về

Hồi ức mùa lúa chín

Hồi ức mùa lúa chín

Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

back to top