Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cứ đến Đà Lạt trở về là sẽ vấn vương chốn ấy

2019-02-26 01:24

Tác giả:


blogradio.vn - Cứ thử uống một ly cà phê ở Đà Lạt đi, biết đâu bạn lại tìm được cái sự bình yên mà bạn chẳng còn nhớ lần cuối là từ bao giờ. Cứ thử một lần ngồi trước đồi thông, nhấp một ngụm cà phê sữa nóng, mở nhạc của Hà Anh Tuẩn, nếu may mắn có người yêu thì Các cô gái ơi! dựa vào vai người ta đi! Đà Lạt là để lãng mạn mà.

***

Nếu muốn nêu một định nghĩa về Đà Lạt dựa theo quan điểm riêng của mình, tôi xin gọi đây là “địa điểm du lịch quốc dân”. Mỗi khi lên kế hoạch đi chơi cùng nhóm bạn hoặc lúc muốn gia đình có buổi du lịch dài ngày, trùng hợp thay khi một chuyến đi đến Đà Lạt luôn là câu trả lời được đưa ngay vào đầu danh sách.

Để nói về Đà Lạt thì không hề hết ý để nói, tôi cứ hay nghĩ về những điều khiến vùng đất này hấp dẫn người ta đến thế: Một vùng đất không đèn đỏ, những cung đường quanh co thử sức bất kỳ tài xế nào muốn đến sứ sở của sương mù. Thời điểm lý tưởng để chạy từ đèo Prenn tới trung tâm Thành phố Đà Lạt là khoảng 15h hay 16h chiều, khi ta cảm nhận rõ rệt cái lạnh và thoảng qua mùi lá thông nơi chân đèo, mùi hương lá thông khó ở đâu có được và cái lạnh toát ra từ đất khiến cho tâm trí tôi phải thốt lên rằng “Đà Lạt đây rồi!”.


Kèm theo cái không khí lạnh là vô số câu chuyện đáng sợ về ngôi nhà trên đồi thách thức bất kỳ ai gan dạ nhất, những câu chuyện mà người ta vừa muốn biết rõ từng chi tiết nhưng cũng vừa phải vô thức mà nhìn xung quanh như thể dè chừng một điều gì đấy khi được nghe kể lại. Bao nỗi sợ không tên kèm theo là những khoảng không về lời đáp giải cứ mãi lơ lững trong trí tưởng tượng của những kẻ lạ mặt từ phương xa đến đem theo sự tò mò vô tận và sự mong muốn tìm hiểu những điều bí ẩn luôn là một trong những điều khiến người ta cứ mãi nhớ thương về Đà Lạt.

Cái lạnh ở Đà Lạt là một điều khiến cho những vị khách miền Nam đã quen với cái nắng chói chang cảm nhận chút ít không khí của mùa đông phương Bắc. Cái se lạnh thoảng mùi lá thông ở chân đèo Prenn khiến con người ta tìm cách ủ ấm cơ thể đến cái lạnh thoang thoảng mùi bánh tráng nướng và sữa đậu ở chợ đêm, và phải chăng chính cái lạnh ấy đã khiến cho những chàng trai cô gái dù là ở độ tuổi đôi mươi sức khỏe tràn trề tuy đã mang trên mình bao lớp quần áo ấm nhưng họ vẫn muốn đi gần nhau hơn và từ ấy những trái tim rung động cũng bắt đầu từ cái se lạnh để rồi Đà Lạt còn được người biết đến như là thành phố của những cuộc tình.


Nếu đã nói đến không khí lạnh thì tại sao lại không nói về những tách cà phê khiến người ta có một cảm nhận đậm đà hơn về Đà Lạt? Cà phê ở Đà Lạt rất khác, có thể lãng mạng nhẹ nhàng đến đầy cá tính và đôi khi có chút nổi loạn một cách đáng yêu. Có thể là một quán chuyên mở nhạc trữ tình của Pháp với thiết kế hoàn toàn bằng gỗ hoặc là một quán thì cứ như một hang động với thiết kế đầy sự ngẫu hứng. Cứ thử uống một ly cà phê ở Đà Lạt đi, biết đâu bạn lại tìm được cái sự bình yên mà bạn chẳng còn nhớ lần cuối là từ bao giờ. Cứ thử một lần ngồi trước đồi thông, nhấp một ngụm cà phê sữa nóng, mở nhạc của Hà Anh Tuẩn, nếu may mắn có người yêu thì các cô gái ơi! dựa vào vai người ta đi! Đà Lạt là để lãng mạn mà.

Đối với tôi du lịch Đà Lạt không cần mùa cần tháng: Buổi sáng sớm là tiết trời mùa xuân với sương mù, buổi trưa là mùa hạ với nắng ấm, buổi chiều là mùa thu khi bạn cảm nhận được sự dịu êm của cả những ánh nắng, và đêm là mùa đông khiến ai cũng chỉ muốn được quấn trong một tấm chăn dày.

Bây giờ đường mở rộng nhiều rồi, xe đi Đà Lạt cũng dễ dàng hơn rồi, ta có thể thấy thỉnh thoảng lại có kẹt xe hay cháy phòng khách sạn vào mỗi dịp Tết mà. Người ta lại đổ cho Đà Lạt là bây giờ khác quá: chật chội hơn, không thân thiện dễ thương như hồi trước nữa, tôi nghe mà sao thấy oan cho nơi này quá, nơi này vẫn thế mà: vẫn lạnh, vẫn đẹp, đồ ăn vẫn ngon, chỉ là do người ta đòi hỏi khó tính hơn thôi. Hãy một lần mặc kệ những “Kế hoạch du lịch Đà Lạt hoàn hảo cho một ngày”, thử một lần cảm nhận Đà Lạt theo cách của riêng mình, thử xem cảm giác “Đứng trên triền dốc nhìn xuống đồi thông”. Hãy để cảm xúc của bạn đến với Đà Lạt một cách chân thật nhất, Đà Lạt sẽ đối đãi với bạn không tệ đâu. Phố núi này vẫn là của hoa, của thông, của hơi lạnh, vẫn hiền hòa vẫn khiến mỗi người chúng hít hà trong cái lạnh của thanh bình cái lạnh của yêu thuơng.

Cứ đến Đà Lạt để rồi khi trở về sẽ vấn vương chốn ấy và thầm gọi cái tên thân thương ấy: “Đà Lạt ơi!”

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bước tiếp hành trình mới

Bước tiếp hành trình mới

Ai mà trong cuộc đời không từng thất bại chứ? Điều may mắn nhất của tôi là vẫn có gia đình dang tay đón tôi quay trở về. Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi chưa sung túc lắm nhưng luôn sống trong tình yêu thương của cả gia đình tôi.

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Có những đêm, Mộng Nhi ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ, laptop mở trang trống. Cô viết… rồi xóa. Không vì hết chữ, mà vì trái tim không còn đủ bình yên. Cô từng viết tốt nhất khi có Thiên Duy bên cạnh – không cần nói nhiều, chỉ cần biết rằng, sau một ngày mệt mỏi, vẫn có người giữ chiếc dù cho cô đứng dưới cơn mưa mỏng.

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Lúc nào cũng mong mỏi một người đến và vỗ về trái tim đầy vết xước của mình, nhưng chính những đứa trẻ ấy lại chẳng thể mở lòng để một dấu chân bước vào ranh giới của bản thân mà mình đã và đang tạo ra. Sự đề phòng, sự sợ hãi ngày một lớn dần mà chẳng hề hay biết.

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Sự thay đổi trong quan niệm về tiền của giới trẻ chính là một lát cắt tiêu biểu của thời đại xã hội phát triển nhanh chóng.

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Có người nói, lớn rồi thì nỗi đau hóa thành vết chai không còn nhức nhối như ngày thơ bé chỉ lặng lẽ nằm im khi trời đổi gió, mới bất chợt nhói lên.

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Có những nghề gắn liền với ánh hào quang, với những phần thưởng danh giá, nhưng nghề giáo thì không. Thành quả của nghề giáo không phải là sự nổi tiếng hay vật chất, mà là sự trưởng thành của từng thế hệ học trò.

Tình yêu, ánh sáng và

Tình yêu, ánh sáng và "hữu danh vô thực"

Có khi nào đó, chúng ta không cảm nhận được tình yêu đang hiện hữu quanh mình, là khi đó, chúng ta biết rằng chúng ta đang bị kiểm soát bởi lòng thù hận, sự đố kỵ, sự tham lam, sự giận dữ, sự lo lắng, sự buồn bực,.... và trên tất cả, chúng ta đang không biết ơn.

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Họ đợi, họ mong, họ thất vọng, rồi lại tự an ủi mình: "Con bận mà, thương nó quá." Có lần mẹ tôi gọi điện, giọng hồ hởi: "Cuối tuần này con về nha, mẹ nấu món con thích." Tôi cười: "Để tuần sau nha mẹ, tuần này con nhiều việc quá." Tôi không nghe thấy tiếng thở dài ở đầu dây bên kia, chỉ nghe mẹ nhỏ nhẹ: "Ừ, mẹ chờ."

back to top