Lá thư gửi chính mình: hãy học hỏi thật nhiều
2021-08-04 01:20
Tác giả: Tuyết Như Trần
blogradio.vn - Cô gái à, tôi chúc em một năm 18 tuổi nhiều niềm vui và trải nghiệm. Tôi sẽ gặp lại em. Sớm thôi.
***
Như à,
Chúc mừng sinh nhật em vào năm 18 tuổi nhé. Tôi cứ chúc mừng thế thôi nhưng tự bản thân biết chắc thời điểm này em chẳng có tâm trạng gì mà ăn mừng tuổi mới cả. Tivi hẳn vẫn đang chiếu phim “Mùi Ngò Gai” em nhỉ? Vào độ tuổi của em lúc này, bộ phim ấy như một viễn cảnh tươi đẹp mà bản thân mơ ước. À, mà hình như, em thích Hàn Quốc từ ngày ấy cũng chỉ vì vài đoạn cô diễn viên chính sang Hàn tìm đối tác, phải không?
Nhưng xét cho cùng, phim ảnh cũng chẳng quan trọng bằng việc em đang làm. Công việc ôn tập cho kỳ thi Tốt nghiệp và Đại học thật sự khiến em kiệt sức. Sau những chuyện không hay xảy ra vào năm cuối cấp, tôi biết em đang rất kiệt sức, em cảm thấy cuộc sống thật bất công khi những chuyện không hay liên tục xảy đến, dồn đẩy em vào con đường này. Nhưng mà em biết không? Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả.
Em sẽ đỗ tốt nghiệp, rồi đỗ Đại học vào ngôi trường mình mơ ước. Hãy dốc hết sức lực cho kỳ thi quan trọng phía trước. Rồi một ngày kia khi mọi việc đã qua đi, nhìn lại những quyển vở từng dùng để ôn thi, nhìn lại quá trình nỗ lực của mình suốt thời gian qua, em sẽ nhận ra rằng không có điều gì ở phía trước có thể làm khó bản thân mình cả. Cũng bởi em đã sống sót qua được những ngày tháng căng thẳng nhất của cuộc đời mình.
Đừng quên cám ơn mẹ vì đã không quản ngại công sức đưa rước em suốt những ngày dài thi cử ấy. Cũng trong khoảng thời gian khó khăn ấy, em sẽ chứng kiến tình yêu của mẹ lớn lao đến thế nào khi mẹ xin nghỉ làm, dậy thật sớm chuẩn bị bữa ăn cho em đến nơi thi. Hình ảnh mẹ ngồi chờ đợi em dưới nắng sớm trong suốt biết bao kỳ thi (đến tận khi trở thành nghiên cứu sinh) thật đáng trân quý, đúng không em? À và nhớ rằng, nếu có mệt mỏi và ngủ gật trong phòng thi Anh Văn thì cũng nhớ xem lại bài trước khi nộp em nhé! Cám ơn em đã kiên cường đến giờ phút cuối cùng của buổi thi.
Như à,
Tôi biết học kỳ đầu ở Khoa Sư Phạm Ngữ Văn khó khăn với em như thế nào. Em cảm thấy bất lực và xấu hổ khi phát hiện ra mình hầu như chẳng giỏi như bản thân mường tượng. Em nhận ra rằng hoá ra mình thiếu nhiều kỹ năng để học tốt và còn rất nhiều điều để học thêm nữa. Nhưng đừng vội nản lòng em thân yêu à.
Tôi ước giá mình có thể nói với em rằng mọi chuyện sẽ tốt lên ngay sau học kỳ đầu tiên đó và rằng em sẽ giỏi lên từng ngày. Nhưng không em ạ, ban đầu mọi thứ chuyển biến rất chậm, em sẽ vô cùng nản chí. Em hầu như đã đầu hàng vô điều kiện khi âm thầm bỏ học hàng tuần trời, mỗi sáng thay vì đến lớp lại mê say với mớ sách Văn học đủ loại trên thư viện.
Tôi biết em không lấy gì làm vui vẻ vào thời gian này, sau bao nhiêu khó khăn để vào được Đại học, em thất vọng nhận ra mình không còn một chút năng lượng và động lực nào để bước tiếp. Nhưng tiết lộ cho em một bí mật nhé, em cứ đi học trở lại đi, rồi ngay ngày đầu tiên thôi, em sẽ thấy khả năng học tập của mình tốt lên nhiều đến thế nào. Em sẽ tự hỏi: “Điều gì đã xảy ra với mình?”.
Hoá ra trong những tuần bỏ học ở nhà, em đã “học” một cách vô thức bằng cách vui vẻ đọc và tiếp thu những quyển sách mình yêu thay vì những giáo trình nhà trường khuyên em phải đọc. Đây thì ra lại là cách học phù hợp nhất với em – một cách học không sách vở.
Hoá ra khi việc đọc trở thành niềm vui, em sẽ tự cho phép mình đọc nhiều hơn nữa Nhưng phải qua ít nhất hai năm nữa, sau quá trình luyện tập không ngừng nghỉ, văn học mới thực sự trở thành niềm đam mê thật sự của em. Rồi em sẽ trở thành giáo viên Ngữ Văn và yên tâm rằng suốt một thập kỷ qua mình đã không theo đuổi nhầm bộ môn yêu thích.
Như à,
Em đừng nên quá bận tâm xem người khác nghĩ và phán xét gì về cá nhân mình. Tôi biết đây là điều rất khó vì ở tuổi 30, ngay chính tôi vẫn chưa hoàn toàn vượt qua được điều này. Nhưng nghiêm túc nhé, giữa chúng ta thôi, hãy hứa với tôi hãy dừng việc quan tâm đến thái độ của người khác về mình.
Khi trưởng thành hơn, em sẽ nhận ra rằng mỗi cá nhân đều có một xuất phát điểm, một phông nền văn hoá, một hoàn cảnh trưởng thành riêng. Chính điều đó dẫn đến việc họ có những quan điểm muôn hình vạn trạng về con người. Và sự tồn tại của cá nhân chúng ta không phải để làm hài lòng tất cả mọi người.
Em biết không, trên thế giới đầy rẫy những điều bất toàn này, thay vì ép mình trở nên hoàn hảo, hãy cứ sống như chính mình và nỗ lực cố gắng (vì em chứ không vì ai khác) để trở thành phiên bản tốt nhất của cá nhân mình. Và bây giờ, tôi nhận thấy em đang băn khoăn điều gì. Em đang nghĩ “Thế còn về hình thức “không chuẩn” của em? Còn tính cách nhút nhát của em? Còn khả năng hạn chế của em so với những bạn khác? Người ta không thích những thứ này đâu”.
Em ơi, hãy để tôi nói với em rằng chẳng có gì “không chuẩn” ở hình thức của em cả. Em nên cảm thấy may mắn hơn bao nhiêu người khác vì bố mẹ sinh em ra không bị khuyết tật mà ngược lại rất khỏe mạnh, tươi tắn đã là một đặc ân. Sau này, dù mọi người có bàn luận hay bất kỳ hành động không hay nào dành cho mình, hãy phớt lờ mọi thứ em nhé. Rồi sẽ có ngày em nhận ra mình cần phải yêu thương chính mình nhiều như thế nào.
Còn về tính cách, nói thế nào nhỉ? Sau này trưởng thành hơn và biết nhiều hơn về Tâm lý học, em sẽ nhận ra rằng mình chẳng phải là người nhút nhát, mà là kiểu người hướng nội. Sẽ mất tương đối thời gian (tôi nghĩ ít nhất cũng phải 7-8 năm) để em khẳng định chắc chắn được điều này nên tôi cũng không muốn giải thích thêm nhiều. Tuy nhiên, một điều cốt lõi em nên biết là, có thể xã hội thường thích tung hô những người hướng ngoại, quảng giao nhưng hướng nội là một món quà Thượng Đế dành cho chúng ta.
Việc sở hữu nhóm tính cách này cho phép chúng ta nghĩ nhiều hơn, nhìn sâu hơn vào một vấn đề, và cũng nhạy cảm hơn với những tổn thương của người khác. Vì vậy, em đừng nghĩ mình phải cố gắng “giấu” đi món quà của mình, hãy học cách chấp nhận nó, giữ gìn nó và sử dụng nó một cách tốt nhất.
Cùng với học tập và trải nghiệm, em cũng sẽ nhận ra rằng trí tuệ và kỹ năng của con người sẽ thay đổi theo năm tháng. Vì vậy, đừng để những câu nói của người ngoài như “tiếp thu chậm”, “không thông minh”, hay “chỉ cần cù bù thông minh”...làm ảnh hưởng đến em, chúng thật sự rất vô nghĩa. Thay vào đó, hãy cố gắng tập trung vào đọc sách, luyện kỹ năng ngôn ngữ, tăng cường trải nghiệm thực tế, nói chuyện nhiều với những người hiểu biết. Hãy học ở mọi lúc, mọi nơi, mọi thời điểm trong cuộc đời.
Cô gái à, tôi chúc em một năm 18 tuổi nhiều niềm vui và trải nghiệm. Tôi sẽ gặp lại em. Sớm thôi.
© Tuyết Như Trần - blogradio.vn
Xem thêm: Tìm hạnh phúc đi lạc
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?