Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lá thư gửi con gái

2020-12-09 01:22

Tác giả: Phùng Diệu Linh


blogradio.vn - Mẹ luôn mong muốn đón nhận con đến với thế giới này, và nguyện trao cho con tất cả những đủ đầy mà mẹ có. Mẹ không muốn khoác lên vai nàng công chúa của mẹ một vẻ mặt u buồn và một tâm hồn ủy mị. Mẹ tin, với tất cả tình yêu thương, mẹ làm được điều đó.

***

Con gái của mẹ!

Mẹ đã rất mong chờ cho đến ngày con chào đời, một nàng công chúa xinh đẹp nhất lòng mẹ, một mảnh đồng điệu của tâm hồn, một "chiến hữu" tuyệt vời khi cùng chung chiến tuyến. Mẹ mong chờ con, như mong chờ một nguồn an ủi, động viên, một khích lệ, một động lực cho mẹ cố gắng mỗi ngày. Mẹ mong chờ con, bởi mẹ biết, con sẽ là vầng hào quang tỏa sáng trong cuộc đời của mẹ.

Con gái của mẹ!

Con biết không, từ khi mẹ lớn lên, trí nhớ bắt đầu lưu giữ và ghi nhận, mẹ luôn được răn dạy rằng, "sinh ra làm phận con gái là khổ". Mẹ đã luôn luôn sợ khổ, và cũng từng tin rằng mình khổ. Cái khổ mẹ nhìn thấy, là những vất vả trong cuộc sống gia đình, những lụy sầu tình ái, những thua thiệt trong tình thân, vì "con gái nó là con người ta, mình đâu có được nhờ". Nhưng mẹ luôn mong muốn đón nhận con đến với thế giới này, và nguyện trao cho con tất cả những đủ đầy mà mẹ có. Mẹ không muốn khoác lên vai nàng công chúa của mẹ một vẻ mặt u buồn và một tâm hồn ủy mị. Mẹ tin, với tất cả tình yêu thương, mẹ làm được điều đó.

Con gái à,

Mẹ lớn lên trong khó khăn cơ cực của ông bà, nên mọi việc nhỏ bé mẹ đều tự làm từ rất sớm. Chính vì vậy, mẹ không mong muốn rằng khi con 5 tuổi, mẹ vẫn phải cầm bát cơm chạy theo con nịnh nọt như những đứa trẻ khác. Điều đó thật lãng phí thời gian cho cả mẹ và con đúng không?

Khi còn nhỏ, mẹ thường hay bị đánh đòn khi làm rơi vỡ đồ mà lại trả lời "con không biết" mỗi lần ông bà hỏi. Con gái ạ, hãy dũng cảm thừa nhận với mẹ rằng con đã vô tình làm việc đó. Dù là con không cố ý, nhưng con cần có trách nhiệm với những việc mình làm ra. Sự thành khẩn luôn thu về một kết quả đàm phán nhẹ nhàng trong bất cứ mối quan hệ nào con ạ.

Mẹ sẽ không nói con phải nhìn bạn A, bạn B nào đó mà học thật giỏi. Con chỉ cần phát huy hết khả năng của con thôi là đủ, và con chỉ thật sự làm điều đó, khi không có sự thất vọng với chính bản thân mình. Không có cảm giác tiếc nuối, những so sánh về điểm số với bạn bè sẽ không xuất hiện trong tâm trí con.

Mẹ mong muốn con yêu quý cơ thể mình. Là con gái, nhưng con có thể học võ nếu con thích, hoặc đá bóng nếu con muốn. Con sẽ không cần gánh nước, gánh củi như mẹ lúc còn nhỏ, nên mẹ sẽ không lo con bị lệch vai chỉ vì một bên thuận. Mẹ cũng không khuyến khích con ăn rồi chỉ biết cắm mặt vào màn hình máy tính. Ở ngoài đó, có rất nhiều niềm vui chờ đợi con khám phá. Hãy lớn lên mạnh khỏe và đừng vỗ ngực tự hào với cái bụng phệ. Béo phì đó con ạ.

Hãy luôn nói cho mẹ biết ước mơ của con sau mỗi kỳ tổng kết năm học. Hãy luôn xác định rõ ràng cho mình một lĩnh vực mà con thích nhất. Mẹ không cần con đức cao vọng trọng, chỉ tay năm ngón ngoài xã hội chỉ vì ngành đó đẹp, ổn định. Mẹ cần con tự biết lập kế hoạch cho cuộc đời mình. Cho dù con có là thủ khoa Đại học, nhưng lại thích thú với những chiếc bánh kem do con làm, mẹ vẫn rất hài lòng.

Cho dù con không phải con nhà quyền quý, không phải một tiểu thư đài các, nhưng hãy tạo cho mình những thói quen lịch sự, đẹp đẽ. Cười hô hố, văng tung tóe nước bọt, hay phát ra tiếng sùm sụp khi ăn không thể hiện con là cô gái vô tư, mà là vô duyên. Như vậy, con sẽ tự được xã hội đánh giá là "vô giáo dục". Hãy gom góp cho mình những điều đẹp đẽ nhất.

Mẹ lớn lên, đã không biết nhuộm chàm dệt vải, bởi trong làng không còn ai chỉ dạy. Nên con gái của mẹ sau này cũng không cần biết đến đường kim mũi chỉ. Thêu thùa không phải chuẩn mực của con gái thời hiện đại, và nhất là thời của con sau này. Nhưng con cần phải biết giặt đồ, thu dọn, gấp gọn quần áo mỗi khi chuẩn bị hành lý. Mẹ không đồng ý với việc con sẽ ỷ lại vào anh, chị em trong gia đình, nhất là em dâu/chị dâu.

Mẹ sẽ không bắt con phải khoanh tay chào ai mỗi khi nhà có khách lạ, con sẽ không biết xưng hô thế nào mà trở nên ngại ngùng, xấu hổ vì nói sai. Thay vào đó mẹ sẽ để vị khách ấy phải hỏi về con, để họ biết, con cũng cần được tôn trọng giống như mẹ.

Con không cần giấu giếm những câu hỏi, mẹ cũng không lảng tránh những điều tự nhiên nhất. Mẹ sẽ không để tuổi thơ con bị ám ảnh chỉ vì một người nào đó gán ghép con với cậu bé nhà bên là vợ chồng rồi bắt làm việc này việc kia theo những suy nghĩ của họ. Hoặc một kẻ vô lại nào đặt tay lên một phần cơ thể của con chỉ vì con "còn nhỏ". Hay up hình con không mặc quần áo lên facebook chỉ để "khoe". Tự vệ là thứ mà con cần học, và mẹ cần trao cho con ngay từ khi con mới chào đời.

Mẹ sẽ không bắt con phải mặc theo ý của mẹ, vì ở mỗi độ tuổi, mỗi thời điểm, xu hướng và phong cách về thời trang khác nhau. Nhưng con nên nhớ, ăn tùy nơi, mặc tùy chỗ. Hãy xem xét hoàn cảnh mình xuất hiện để chọn một b̀ộ đồ thích hợp. Trường học không phải nơi để mặc quần đùi, áo hai dây chỉ vì con nóng. Về quê không phải dịp cho con diện đầm nọ, váy kia chỉ vì con thích. Trang phục cũng chính là cách thể hiện sự văn minh của mỗi người con ạ.

Khi con lớn lên, mọi mối quan hệ rộng mở, con có quyền giữ bí mật thế giới riêng của mình. Nhưng đừng giấu giếm mẹ về những người bạn của con, và bạn trai của con. Hãy cho mẹ biết họ là ai, khi kết bạn với họ con cảm thấy thế nào. Và cũng nên cho bạn bè con biết mẹ là ai, họ cảm thấy ra sao khi gặp mẹ. Chọn bạn mà chơi, tình cảm giữa những người không ruột thịt dễ có được, nhưng cũng dễ mất đi theo thời gian, bằng cách này hay cách khác. Hãy chọn cho mình những người bạn mà khi con khó khăn nhất, họ vẫn ở bên con cho dù thế giới quan mỗi người có thay đổi.

Cho dù con có bận thế nào, con có thành công ra sao, hãy dành 30 phút mỗi ngày để đọc sách. Biển học vô bờ, kiến thức bao la. Có những thứ cho dù con không bao giờ cần đến, nhưng hãy đọc qua bởi nó không thừa thãi. Một cuốn sách được in ra không bao giờ vô dụng. Những thứ con nhìn qua màn hình rộng 5 inches rồi cũng sẽ trôi tuột theo sau mỗi lần vuốt tay mà thôi.

Sau này, cho dù con đi bất cứ nơi đâu, gặp bất cứ chuyện gì bế tắc, hãy trở về bên mẹ. Nhà, là nơi duy nhất đón nhận con khi con thất bại mà không một lời oán trách, khinh khi nào.

Nhớ nhé! Công chúa của mẹ!

© Phùng Diệu Linh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nghe mẹ dặn này con gái! | Family Radio

Phùng Diệu Linh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top