Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chỉ hôm nay thôi, cho phép bản thân chênh vênh một chút

2019-03-27 09:29

Tác giả: Steppe Huỳnh Giọng đọc: Titi

blogradio.vn - Nếu khóc có thể giúp bạn ổn hơn một chút, ăn thứ gì đó có thể làm bạn vui hơn… Nhưng tất cả những điều đó, chỉ là những cách vượt qua mệt mỏi một cách tức thời, chứ không thể giúp vực dậy tinh thần đang héo mòn của bạn.
 
***
 
Có những ngày mệt mỏi đến cùng cực, về đến nhà là rệu rã cả thể xác lẫn tâm hồn, chỉ muốn nhắm mắt lại, nằm lặng yên và không làm gì cả. Những ngày như thế, ta tự cho phép bản thân mình được chênh vênh một chút, chỉ một chút thôi rồi sau đó lại phục sức để lao vào dòng đời hối hả. Nếu bạn đang cần một ngày như thế, bài viết của bạn Huỳnh Thị Thảo Nguyên dưới đây sẽ mang đến cho bạn sự đồng cảm.
 
Người ta thường bảo “Có những thời điểm khiến con người ta trở nên chán nản tất cả mọi thứ, đến thở thôi cũng khiến bạn mệt mỏi vô cùng”. Tôi cũng thế, đã từng như thế… Dường như đối với tôi, cuộc sống này đã trở thành một nỗi áp lực tinh thần không hề nhỏ, từng giờ, từng phút, từng giây như đang trực chờ bào mòn tâm trí tôi… Chắc có lẽ bạn cũng thế?
 
Những ngày dài trôi qua, tất cả chúng ta có lẽ đã gánh trên vai một trách nhiệm nào đó đối với cuộc sống của chính mình và những người xung quanh. Những công việc cứ xếp chồng lên nhau chờ bạn giải quyết, những dự định ước mơ còn đang dang dở và chúng ta luôn phải đấu tranh với ý nghĩa nên từ bỏ hay tiếp tục cố gắng cho những điều không thể trở nên có thể…
 
Chỉ hôm nay thôi, cho phép bản thân chênh vênh một chút
 
Vốn dĩ, cuộc sống mà chúng ta đang trải qua không hề có một màu hồng nào như những gì chúng ta ao ước. Nhưng bằng tất cả một niềm tin nào đó, chúng ta vẫn phải cố gắng. Tôi cũng thế, cũng nhủ lòng phải cố gắng nhiều hơn…
 
Nhưng những đêm dài trôi qua, tôi lẳng lặng cảm nhận nỗi buồn thấm đẫm vào suy nghĩ, mà mặc cho thời gian trôi qua từng giây từng phút một cách vô định. Dõi mắt ra ngoài khung cửa sổ, bầu trời lấp lánh ánh sao đêm, nỗi chênh vênh trong tâm hồn lại càng ngấm sâu vào trong những dòng suy nghĩ vu vơ rằng, “lúc này đây, tôi thật sự mệt mỏi”.
 
Tôi tin rằng tất cả chúng ta, ai rồi cũng cảm thấy như thế. Cảm thấy rằng, cuộc sống nhộn nhịp ngoài kia chẳng đủ sức lôi kéo chúng ta hòa mình vào không gian của ánh đèn lung linh hào nhoáng nơi phố phường nhộn nhịp. Ngược lại, bạn chỉ muốn về nhà, ôm một chiếc gối, pha một tách trà nóng, mở toang cửa sổ và bật một bài nhạc buồn vu vơ để trò chuyện với chính bản thân mình mà thôi.
 
Cuộc sống là thế đấy, phải mang thật nhiều khuôn mặt khác nhau, phải luôn nở nụ cười thân thiện mặc dù bạn chẳng thấy thích thú những gì họ nói. Đôi lúc tôi cũng tự hỏi bản thân rằng cứ sống mãi như thế liệu mình có thấy mệt không? Đúng là rất mệt mỏi, nhưng tôi chẳng thể làm điều gì khác hơn nữa. Khi đứng giữa đám đông, dường như tôi chẳng còn là mình nữa, những nét mặt nụ cười giả tạo khiến tôi trở thành một kẻ khác. Một kẻ mà chỉ có thể vui vẻ chốn đông người, và không bao giờ dám sống thật với cảm xúc bản thân, trừ khi màn đêm buông xuống và chỉ còn tôi và nỗi cô đơn bên cạnh.
 
Chỉ hôm nay thôi, cho phép bản thân chênh vênh một chút
 
Thật ra, những điều này không phải là những cảm xúc tiêu cực, mà chỉ là có những khoảnh khắc khiến bạn nhận ra mình cần phải buồn một chút như thế, để có thể lấy động lực bước tiếp chặng đường phía trước. Nếu như cứ mãi mang trong mình những cảm xúc giả tạo mà không được sống thật với bản thân một phút nào, liệu rằng chúng ta vẫn còn là chính mình nữa hay không?
 
Vì vậy đôi lúc bạn cũng phải nói với bản thân rằng: “Chỉ hôm nay thôi, tôi cho phép bản thân chênh vênh một chút”, để lắng nghe cảm xúc trái tim mình, và hơn hết là để cho tâm hồn được quay về đúng bản ngã của nó, để được sống là chính mình. Và hơn hết là để bỏ lại những cảm xúc tồi tệ cho cuộc sống này tạo ra. Vậy, thì sao chúng ta không cho mình cái quyền được buồn, được tận hưởng nỗi cô đơn trong một thời điểm nhất định mà thôi.
 
Ai rồi cũng sẽ thế, sẽ cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống xô bồ ngoài kia, cảm thấy mình lạc lõng chênh vênh, bước những bước vô định mà không biết điểm dừng lại sẽ là một nơi như thế nào. Tôi đã từng có những ngày dài, đối mặt với cảm giác đó. Tôi có thể vui vẻ tươi cười với rất nhiều người, nhưng chưa bao giờ tôi lại cười với chính bản thân mình khi soi gương, vì tôi biết chỉ khi đối mặt với con người thật của mình, thì chính khoảnh khắc đó tôi mới nhận ra, dường như chưa một giây phút nào tôi thật sự hài lòng với những gì mình có.
 
Nếu khóc có thể giúp bạn ổn hơn một chút, ăn thứ gì đó có thể làm bạn vui hơn… Nhưng tất cả những điều đó, chỉ là những cách vượt qua mệt mỏi một cách tức thời, chứ không thể giúp vực dậy tinh thần đang héo mòn của bạn. Thứ bạn cần, đó chính là hãy sống thật với mình, hãy cho phép bản thân được ấp ủ nỗi cô đơn, và tâm trạng chênh vênh của một kẻ chán nản, để rồi sau một giấc ngủ say, bạn có thể mạnh mẽ hơn mà đứng dậy để nói với bản thân mình rằng: “Mọi việc rồi sẽ trôi qua, và chỉ cần bản thân không từ bỏ là được”.
 
© Huỳnh Thị Thảo Nguyên – blogradio.vn
 
Giọng đọc: Titi
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

Steppe Huỳnh

Chiều sâu hơi thở của một con người, là điều mà chúng ta không bao giờ đo điếm được.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Xin cho tôi về lại thủa hoang sơ, lúc mà tâm hồn vẫn còn đang lớn, khi mà bản thân còn chưa gai góc, nhuốm màu cuộc sống. Xin hãy cho tôi trở lại những ngày hồn nhiên, trong trẻo, được sống với ước mơ thủa nhỏ, sống với con đường mà mình chọn lựa.

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Cô chợt nhớ đến đã đọc ở đâu đó một dòng như thế này: “Người cũ vừa khóc, người hiện tại liền thua”. Người cũ của anh khóc rồi.

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trăng dưới nước là trăng trên trời, cậu trước mắt là người trong tim. Tưởng chừng như ánh diệu kỳ ấy với tay là có thể ôm trọn trong lòng, nhưng cuối cùng lại đem bản thân ngã nhào vào ao sâu lạnh lẽo từng tấc. Chuyện tình của cậu cũng không mấy vui, tôi đoán thế, chuyện tình của tôi chỉ cần thích cậu là đủ rồi.

back to top