Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn cậu đã cùng tớ đi đến lưng chừng của thanh xuân…

2018-06-12 01:27

Tác giả:


blogradio.vn - Ngày cuối cùng tớ gặp cậu, tớ vẫn nở một nụ cười vui vẻ, gửi cậu những lời chúc chân thành nhất. Nhưng khi quay về với thế giới riêng của tớ và đối mặt với khoảng trống trong tâm hồn yếu đuối này, dường như mọi thứ trong tớ đã vụn vỡ, tớ nghe thấy tiếng khóc của tâm hồn mình, nghe thấy tiếng rơi vỡ loảng xoảng của từng mảnh ký ức ít ỏi cậu để lại, nghe thấy tiếng lòng đang gào thét.

***

blog radio, Cảm ơn cậu đã cùng tớ đi đến lưng chừng của thanh xuân…

Gửi cậu – thanh xuân của tớ!

Cậu có nghe thấy không, tiếng ve râm ran báo hiệu hè về?

Cậu có nhìn thấy không những cơn mưa rào đầu hạ?

Và cậu có cảm nhận được không, nỗi đau chia ly đang bào mòn tâm hồn tớ từng ngày?

Bấy lâu nay, tớ vẫn luôn tìm kiếm cho mình một người tri kỷ, một người có thể khỏa lấp sự trống vắng trong tớ. Cảm giác khao khát cảm giác được ai đó xem mình là bạn thân, khao khát được cùng ai đó trải qua quãng thời gian đẹp nhất của tuổi trẻ. Vì sao ư? Vì tớ vốn là một kẻ cô độc trong thế giới riêng của chính mình, vì bản thân tớ luôn có nhiều bạn nhưng lại không có lấy một tri kỷ thực sự, một người có thể nắm tay tớ cùng vượt qua mọi khó khăn.

Và cuối cùng trong dòng chảy tấp nập của cuộc đời, tớ đã tìm được cậu – món quà quý giá nhất mà thanh xuân ban tặng. Cậu đã thành công kéo tớ ra khỏi bóng tối của sự cô độc, giúp tớ thoát ra ngoài cái vỏ bọc của bản thân. Thanh xuân của tớ luôn luôn hiện diện hình bóng của cậu. Chúng ta cùng nhau vượt qua những ngày học tập vất vả, cùng vui buồn, cùng vẽ lên những mảnh ký ức về khoảng thời gian tươi đẹp nhất của cuộc đời. Tớ đã xem chúng ta là những người bạn thân nhất của nhau. Tớ cũng nghĩ hai ta sẽ như thế mãi mãi và mãi mãi.

Vậy mà sao tớ lại chẳng thể tìm thấy mình trong thanh xuân của cậu. Vì nó chỉ luôn chứa đựng duy nhất hình bóng của cậu ấy. Cậu có biết không? Tớ thật sự rất rất ghen tị với cậu ấy. Có lẽ tớ thật ích kỷ nhưng tớ không tài nào ngăn cảm giác ấy đang bủa vây lấy tâm hồn mình. Và rồi tớ nhận ra mình không phải là ký ức đẹp nhất của cậu, những dòng cảm xúc cậu vừa viết không cái nào là viết về tớ, còn tấm ảnh đẹp nhất mà cậu có cũng là ảnh của hai người và tình bạn sâu đậm nhất của cậu cũng không phải là với tớ. Tất cả những điều đó đang khiến trái tim của tớ đau lòng. Tớ thật sự đau lòng lắm, cậu có nghe thấy không?

blog radio, Cảm ơn cậu đã cùng tớ đi đến lưng chừng của thanh xuân…

Tình bạn của hai người thật đẹp đẽ và đáng ngưỡng mộ, đẹp đến mức mỗi lần nhìn thấy tớ đều âm thầm rơi nước mắt. Nhưng với tớ không nỗi đau đớn nào bằng nỗi đau mất đi cậu, vì thế tớ sẽ luôn ở phía sau âm thầm dõi theo bước đi của cậu, ở bên mỗi khi cậu cần. Như vậy đã đủ làm tớ cảm thấy vui lắm rồi.

Thế nhưng cuộc đời vốn trêu người, một quãng đường dài đến thế mà chúng ta chỉ có thể bước cùng nhau đến lưng chừng của thanh xuân. Đã tới lúc cậu phải đi tìm cho mình một chân trời mới và rời xa tớ, rời xa những kỷ niệm còn dở dang của hai chúng ta. Ngày cuối cùng tớ gặp cậu, tớ vẫn nở một nụ cười vui vẻ, gửi cậu những lời chúc chân thành nhất. Nhưng khi quay về với thế giới riêng của tớ và đối mặt với khoảng trống trong tâm hồn yếu đuối này, dường như mọi thứ trong tớ đã vụn vỡ, tớ nghe thấy tiếng khóc của tâm hồn mình, nghe thấy tiếng rơi vỡ loảng xoảng của từng mảnh ký ức ít ỏi cậu để lại, nghe thấy tiếng lòng đang gào thét.

Sau chuỗi ngày dài sống trong nỗi buồn và sự hỗn loạn, cuối cùng tớ cũng đã có thể tĩnh tâm và học cách chấp nhận, rồi chờ đợi. Đợi một ngày cậu có thể trở về cùng tớ viết tiếp câu chuyện tuổi trẻ đang còn dang dở. Đợi một ngày đẹp trời tớ lại tìm thấy cậu giữa sóng gió cuộc đời một lần nữa.

Cảm ơn cậu vì đã cùng tớ đi đến lưng chừng của thanh xuân…

© Maris – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

back to top