Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thơ Radio: Tháng chín về rồi, em có trở về không?

2017-09-14 01:30

Tác giả: Nguyễn Duy Phú Giọng đọc: Titi, Tuấn Anh

Đã từ rất lâu, thời gian với anh dường như không còn tồn tại nữa. Anh chỉ còn sống trong không gian - từ nhà đến công ty, từ công ty về nhà, trong vòng lặp của những thói quen thường nhật.

Đến nỗi, sớm nay, anh mới nhận ra mùa thu đã ngập vàng lối cũ. Tháng Chín rồi đấy – anh tự nhắc mình. Buông trôi mình cho công việc, anh chẳng biết mùa thu đến tự bao giờ, cũng như ngày ấy, anh chẳng còn nhớ mình đã đánh mất cô tự lúc nào. Chỉ biết, ngày cô mất hút khỏi cuộc đời anh, màu áo vàng của cô cứ nhòa vào những sắc lá tàn phai trên phố…

Để rồi, khi mùa thu mang những chiếc lá vàng trở lại, anh tần ngần trong niềm hy vọng mơ hồ, thấy lại màu áo cô, bóng dáng mỏng manh của cô… “Tháng Chín về rồi, em có trở về không?”

Các bạn thân mến, giữa những ngày tháng Chín, mời bạn cùng ngồi lại, lắng nghe những vần thơ, những câu chuyện tâm tình của các tác giả.

Thơ Radio: Tháng chín về rồi, em có trở về không?

Tháng Chín của riêng em (Trang Tran)

Tháng Chín mùa thu...
Lá ủ màu buồn...
Gió se lạnh đưa em vào nỗi nhớ
Những câu thơ những lời yêu dang dở
Những nụ hôn nồng đón đợi bờ môi.

Em vẫn đi về trong nắng sớm tinh khôi
Khi bên em không còn anh chung bước
Xoè tay đếm những điều em có được
Thiếu mất rồi vòng tay ấm của anh.

Tháng Chín mùa thu hoa sữa vẫn xanh
Cây bàng đỏ sắp sang mùa trút lá
Hương cốm quen mà sao nghe vẫn lạ
Vắng anh rồi con phố rộng thênh thang.

Tự mỉm cười chân em bước lang thang
Kỷ niệm xưa phố Nhà Chung vẫn thế
Hà Nội đẹp trong bao câu chuyện kể
Như em.....
Đợi anh về....
Tháng chín.....
Của riêng em.....

Tháng Chín của biệt ly. Tháng Chín của những nhớ thương khắc khoải. Tháng Chín của sự chờ mong và hy vọng mơ hồ. Nếu trong bài thơ của Trang Trần có một cô gái lang thang trong nỗi nhớ, trong sự chờ đợi, thì trong bài thơ tiếp theo của Lê Hoài Phương, cũng vẫn là những nhớ thương, ngóng đợi ấy, nhưng là của một chàng trai. Mời bạn cùng lắng nghe bài thơ Tháng Chín về rồi, em có trở về không?

Thơ Radio: Tháng chín về rồi, em có trở về không?

Tháng Chín về rồi, em có trở về không? (Lê Hoài Phương)

Tháng Chín lại về trên những nẻo đường quen
Vẫn phố đông người, vẫn hàng cây đứng lặng
Nhưng góc phố giờ nhuộm một màu trầm lắng
Như thể phố buồn khi vắng bóng hình em.

Tháng Chín lại về, em sẽ nhớ hay quên
Những kỉ niệm thiết tha, ngập tràn hạnh phúc
Sao giờ đây chỉ còn dòng nước mắt
Rơi giữa lòng người, rơi giữa phố thênh thang.

Tháng Chín lại về trong cơn gió miên man
Vì hờn dỗi nên tạt vào con phố
Thổi tung bụi đời lên cuộc tình dang dở
Tạt thẳng vào duyên nợ của đôi ta.

Tháng Chín lại về, em ơi! Trong những buổi chiều tà
Cho đau đớn lòng anh, cho xót xa con phố
Cho cơn mưa Hạ cũng vội vàng trút đổ
Giữa mùa Thu tàn - manh hơi thở của Đông.

Em à! Tháng Chín về rồi, em có trở về không?

Có lẽ nặng duyên nợ với tháng Chín, mà Lê Hoài Phương đã viết thật nhiều về khoảng thời gian này. Trong một bài thơ khác của Phương, tháng Chín được khắc họa như một cô gái – cũng biết hờn giận và yêu thương. Mời bạn cùng đến với bài thơ “Tháng Chín giận rồi, anh có biết hay không?”

Thơ Radio: Tháng chín về rồi, em có trở về không?

Tháng Chín giận rồi, anh có biết hay không? (Lê Hoài Phương)

Tháng Chín giận anh rồi, anh có biết hay không?
Nó kéo Thu đi và gọi trời Đông nhanh đến
Bởi nó buồn anh đã từng yêu từng mến
Mà bây giờ, em quyến luyến... anh đi.

Tháng Chín giận anh, nó khóc ướt đôi mi
Hóa những cơn mưa rơi trên con đường ngày cũ
Kéo heo may đi cho trời Thu ủ rũ
Phải giật nảy mình bởi giá phủ nhân gian.

Anh à! Tháng Chín giận anh, nó cũng rất hoang mang
Khi chỉ thấy mình em lang thang ngõ vắng
Anh nơi đâu, sao không về, để mưa kia im lặng
Ghé cõi lòng em... hỏi: "Ánh nắng đâu rồi?"

Này anh! Tháng Chín chẳng giấu anh, sao anh lại tự giấu mình?
Sao không về đây cho tình bồi hồi cảm xúc?
Sao không về đây cho tình ngập tràn hạnh phúc?
Cho quả tim hồng ấm áp giữa lạnh Đông?

Anh à! Tháng Chín giận anh rồi, anh có biết hay không?


Giận dỗi đấy mà vẫn ấm áp những quan tâm, yêu mến. Những ai còn yêu nhau, còn thương nhau, đừng để cả hai phải khắc khoải nhớ thương, đợi chờ. Câu hỏi ở đầu chương trình: “Tháng Chín về rồi – em có trở về không?” có lẽ đã được tác giả Nguyễn Duy Phú giải đáp trong bài thơ “Tháng Chín kéo thu đến bên anh”.

Thơ Radio: Tháng chín về rồi, em có trở về không?

Tháng Chín kéo thu đến bên anh (Nguyễn Duy Phú)

Tháng Chín về kéo thu đến bên anh.
Em có nghe cái lạnh hơi sương sớm
Nắng nhẹ rơi nuôi nỗi buồn thêm lớn
Hoa sữa trắng trời, nhớ mái tóc em bay.

Tháng Chín về mang cơn gió heo may
Đôi bàn tay vẫn còn nguyên hơi ấm
Mái tóc bay hoa sữa rơi lấm tấm
Ngả vai anh giấc ngủ thật yên bình.

Tháng Chín về em khẽ hát một mình
Bản tình ca có tình yêu đôi lứa
Một gia đình quây quần bên bếp lửa
Anh khẽ mỉm cười, hạnh phúc thật nhỏ nhoi.

Em thẹn thùng đôi má ửng hồng tươi
Ánh nắng chiều soi bóng dài hai đứa
Trên con đường ta đi tìm một nửa
Hạnh phúc thật gần đôi lúc chẳng nhận ra.

Vậy là cuối cùng chúng ta cũng có một cái kết có hậu. Mùa Thu đâu phải chỉ có chuyện chia ly, mùa Thu còn có những hội ngộ, tin yêu. Mùa Thu đâu phải chỉ là sự tàn phai, mà còn là hương hoa sữa nồng nàn trong gió. Ai đó nói mùa thu là một điệu nhạc buồn, nhưng với ta, thu là bản hòa tấu dịu nhẹ sâu lắng của trời xanh, mây trắng và gió heo may vi vút….

Các bạn thân mến, để kết thúc chương trình, mời bạn cùng lắng nghe một bài hát được viết dành riêng cho tháng Chín – ca khúc Try To Remember qua sự thể hiện của ca sĩ Emi Fujita.

Đây cũng là bài hát từng xuất hiện trong chương trình Cảm xúc âm nhạc: Try to Remember – Hãy nhớ mùa đã qua. Bạn có thể lắng nghe chương trình tại đây.

Giọng đọc: Tuấn Anh, Titi
Thực hiện: Tuấn Anh, Hằng Nga

Minh họa: Tuấn Anh

Nguyễn Duy Phú

Hãy luôn sống hết mình vì bạn sinh ra đã là một điều kì diệu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)

Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

back to top