Thơ Radio: Em muốn làm cô dâu của anh
2019-01-18 10:52
Tác giả:
Giọng đọc:
Titi, Tuấn Anh
Bạn thân mến, ai cũng cần một ai đó trong đời, người yêu thương và thấu hiểu ta, trở thành mái ấm bình yên để ta tìm về sau ngày dài bộn bề tất bật. Có thể nhiều người trong chúng ta còn cô đơn, cũng có thể bạn vừa nói lời tạm biệt với tình yêu của mình, nhưng dù sớm hay muộn, chúng ta cũng sẽ gặp được một ai đó ở lại trong đời ta, cùng nhau trải qua cả niềm vui và nỗi buồn, cả hạnh phúc và khó khăn. Thơ radio hôm nay sẽ gửi đến bạn những bài thơ về một giấc mơ hạnh phúc: ngày mà chúng ta tìm thấy một nửa của cuộc đời mình và cùng người ấy dựng xây một mái ấm.

Hai lăm rồi sao em còn chưa yêu?
Hay em sợ tình yêu mình rẽ lối?
Hay không có người em đứng chờ đợi
Để em yêu suốt quãng đường về sau.
Hai lăm rồi thấm thía những niềm đau
Trải qua đủ thăng trầm mưa gió
Em thôi bước về bao lời tình ngỏ
Để em về với những lặng thinh.
Hai lăm rồi em sợ những chuyện tình
Em quen rồi cái cảnh một mình bước
Cứ lủi thủi không cần ai đón rước
Em vẫn vui, vẫn hạnh phúc đó thôi.
Hai lăm rồi, ngắm tuổi xuân mình trôi
Em có thấy cuộc đời mình lạc lõng
Em có thấy tim mình cũng muốn rộn
Cũng muốn yêu một ai đó cả đời.
Hai lăm rồi, chênh vênh vẫn bên đời
Vẫn lạc lõng bên em từng nhịp thở
Em vẫn biết tim mình cũng muốn ngỏ
Những yêu thương từ trong trái tim này.
Hai lăm rồi, nó cũng sẽ đổi thay
Em hãy yêu và bước về người ấy
Dù mai này, trái tim thôi thổn thức
Hãy mỉm cười vì còn biết mình đau
Hai lăm rồi, em muốn làm cô dâu...

Thực ra không có một độ tuổi cố định nào để ta yêu thương một ai đó. Có thể sớm, có thể muộn, quan trọng là khi trái tim ta thực sự rung động, tìm được người thực sự phù hợp. Cũng trong mùa cưới, tác giả Lê Việt Hà đã viết về ước muốn hóa cô dâu – một giấc mơ về hạnh phúc
Mùa cưới đến rồi hay mình cưới đi anh (Lê Việt Hà)
Mùa cưới đến rồi hay mình cưới đi anh
Bạn bè em đợt này lên xe hoa nhiều quá
Nhìn tụi nó xúng xính váy đầm, chụp ảnh cưới, rồi chuyện trò rôm rả
Tự dưng cũng thấy thèm, cũng muốn “hoá” cô dâu.
Cưới nhau rồi em sẽ không bắt nạt anh đâu
Chỉ cần anh hàng ngày đi làm về sẽ cùng em vào bếp
Cùng nhau nấu nướng, ăn cơm rồi dọn dẹp
Cùng kể nhau nghe về một ngày rất bận rộn của mình.
Cưới nhau rồi vào mỗi sớm bình minh
Mình sẽ đánh thức nhau bằng một nụ hôn rất khẽ
Em sẽ vùi đầu vào ngực anh nhỏ nhẹ
“Cho em ngủ năm phút nữa thôi mà.”
Cưới nhau rồi mình sẽ về chung nhà
Không phải lo đón đưa mưa nắng
Cũng không còn những lần oẳn tù tì thua thắng
Để chọn chỗ đi chơi trong mỗi bận hẹn hò.
Cưới nhau rồi ai cũng có vai trò
Để cùng nhau góp nên lời ca về gia đình hạnh phúc
Có em, có anh và những đứa con cho nhà mình thêm đông đúc
Chỉ như vậy là an yên.
Cuộc sống này vốn dĩ lắm ưu phiền
Hay là mình về bên nhau đẩy bão giông ngoài cửa
Sau tất cả những sẻ chia, những yêu thương từ hai đứa
Cũng đến lúc để chuyện mình sang trang mới phải không anh?
Mùa cưới rồi, hay mình cưới đi anh.

Nếu em đã sẵn sàng làm cô dâu, thì anh cũng sẵn sàng làm chú rể, sẵn sàng trở thành chồng của em. Tác giả Nguyễn Trọng Thanh với bài thơ “Nếu sẵn sàng rồi mình cùng nhau nắm tay” dường như đã trả lời cho bài thwo của Lê Việt Hà
Nếu sẵn sàng rồi mình cùng tay nắm tay (Nguyễn Trọng Thanh)
Chúng mình cưới nhau rồi liệu tình yêu lớn nữa không anh?
Hàng cây vẫn xanh...
Hay nắng chiều xuống vội?
Anh sẽ về nhà ăn cơm cùng em mỗi tối
Dù cá thịt dù đạm bạc rau dưa?
Chúng mình nhắn tin hỏi han nhau khi rảnh vào buổi trưa
- Chồng đã ăn chưa?
- Vợ đang làm gì vậy?
Em sẽ hạnh phúc và vui biết mấy
Nếu như vậy đó anh.
Cưới nhau rồi anh có chán nhanh
Này nọ ngoài kia về nhà hậm hực
Mắng chửi vợ con làm em chịu ấm ức
Phải thức chờ anh những cuộc nhậu dài?
Em và anh không thể tự cho mình quyền xét đoán một ai
Sau cuộc sống vợ chồng ai cũng có khoảng lòng muốn giấu
Cũng giây phút xao lòng nhưng xin đừng hậu đậu
Làm vỡ tan ngôi nhà nhỏ chúng mình.
Cưới nhau rồi em chẳng còn xinh
Việc chợ búa bếp núc bù đầu
À! chuyện con cái nữa
Thật lòng em không dám hứa
Sợ có đôi khi em lần lữa những việc này.
Nếu sẵn sàng rồi mình cùng tay nắm tay
Cùng khóc cùng cười cùng vượt dâu bể
Em cô dâu anh là chú rể
Chung gối chung chăn chung thầy mẹ
Chung nhà.

Cuộc sống sau hôn nhân sẽ rất khác khi ta sống một mình. Có thêm “bạn cùng phòng”, ta có người để san sẻ niềm vui, nỗi buồn, khó khăn. Tác giả Hoàng Huy Lâm đã viết bài thơ “Mượn em cả cuộc đời” như một lời cầu hôn khéo léo
Mượn em mượn cả cuộc đời (Hoàng Huy Lâm)
Mượn em những buổi sớm hôm
Anh đây xin trả cái ôm nồng nàn
Mượn em những ánh chiều tàn
Anh đây xin trả muôn vàn lời thương.
Mượn em kí ức mùi hương
Anh đây xin trả nhớ thương mỹ miều
Mượn em những buổi tím chiều
Anh đây xin trả những điều thủy chung.
Anh mượn em nửa chừng xuân
Mượn luôn cả những bâng khuâng nỗi lòng
Trả em một tấm thiệp hồng
In tên hai đứa vợ chồng bên nhau.
Giọng đọc: Titi & Tuấn Anh
Thực hiện: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)
Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)
Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.