Blog Radio: Anh không phải người duy nhất cần em (Bản Full)
2021-09-10 14:38
Tác giả:
Nguyễn Thị Loan
Giọng đọc:
Thắng Leo, Bạch Dương
- Em sắp đi công tác!
- Đi đâu, lâu không?
- Vào Sài Gòn. Theo đoàn tình nguyện.
Vòng tay Đức ôm tôi bỗng nhiên cứng lại. Một lúc, anh mới cất lời:
- Bao giờ em đi?
- Tuần sau.
Tôi chờ mãi không thấy Đức trả lời, bèn nói tiếp:
- Người dân ở đó, họ cần chúng em.
- Ừ. Anh biết
Sau câu đó, anh trầm tư hẳn. Cả buổi tối, anh dường như chìm vào suy nghĩ của riêng mình. Lúc về đến cổng, tôi tưởng anh sẽ vẫn im lặng ra về. Nhưng khi tôi vừa chào tạm biệt, vòng tay anh đột ngột siết chặt lấy tôi, một nụ hôn thật sâu rơi xuống , in lên môi tôi bỏng cháy. Thật lâu, anh mới buông tôi ra, khàn giọng:
- Em nhớ cẩn thận!
Nói rồi Đức quay đi, còn tôi đứng bần thần nhìn theo bóng anh khuất dần trong ánh đèn đêm…
Sáng hôm sau, tôi xin nghỉ phép tranh thủ mua sắm, dọn đồ tuần sau còn theo đoàn vào trong TP. Mẹ biết chuyện tôi đăng ký vào tâm dịch, lúc đầu thì phản đối. Nhưng nói chuyện một lúc, mẹ cũng hiểu. Chỉ là, mặt mẹ buồn hơn hẳn. Đức tranh thủ đưa tôi đi chơi nhiều hơn, tận dụng mọi lúc rảnh rỗi tạt qua thăm tôi. Tôi trêu anh:
- Anh định đi chơi bù hay sao thế, ngày nào cũng phải rẽ qua chỗ em?
Đức vuốt tóc tôi:
- Ừ, anh chỉ tiếc mình gặp em muộn quá.
Nói rồi, anh ôm ghì lấy tôi vào lòng, vòng tay ấm ôm siết lấy tôi. Hơi thở anh phả lên trán tôi ngưa ngứa:
- Anh rất muốn giữ em lại, nhưng anh biết mình không nên, và không thể làm như thế. Người cần em, không chỉ có anh. Bởi vậy, nhất định phải thật cẩn thận và khỏe mạnh nhé!
Sống mũi tôi chợt cay cay, thì ra, có người ngóng đợi mình, lại có thể vừa hạnh phúc, vừa đau lòng như thế.
(Nghe Audio để theo dõi toàn bộ truyện ngắn này)
Truyện ngắn: Anh không phải người duy nhất cần em (Bản Full)
Tác giả: Nguyễn Thị Loan
Giọng đọc: Bạch Dương, Thắng Leo
Thực hiện: Hằng Nga
Thiết kế: Hương Giang
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau
Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.

Tổn Thương Theo Năm Tháng Sẽ Lành, Nỗi Đau Theo Thời Gian Sẽ Nhạt (Blog Radio 818)
Đúng hay sai đâu còn quan trọng, vì thế nào cũng chẳng thể ở bên nhau. Nhưng rồi tổn thương theo năm tháng sẽ lành, nỗi đau theo thời gian sẽ nhạt. Ai rồi cũng phải gạt nước mắt, tự mình đi qua nỗi đau để đến với bến bờ khác bình yên hơn, hạnh phúc.