Phát thanh xúc cảm của bạn !

Trao anh tương lai của em, anh có chấp nhận không?

2018-01-23 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Lạ lắm, cứ trời trở gió trở mưa một chút thôi, không khí có vẻ ẩm thấp, cái hơi lạnh vấn vít ở quanh mình, con người ta lại cứ co mình vào với nỗi nhớ. Hóa ra nỗi nhớ tuy vô hình nhưng giống một sợi dây mảnh, có thể thít chặt vào tim, cảm giác nghèn nghẹn, tưng tức.

***

blog radio,   Trao anh tương lai của em, anh có chấp nhận không?

Cuối năm, dòng người nhộn nhạo ngoài kia tất bật với niềm vui của họ, nỗi buồn của họ, những ngày cuối năm như thế này, đi qua những tất bật, tôi không còn đủ sức ngồi lại kề cận bên ai.

Vội vã thu vén mọi thứ, kể cả những cơn sóng lòng đang ầm ì vỗ. Trọn một năm, tôi lại ngồi đây viết đôi dòng cho những ngày tháng cũ kỹ đã qua. Chính thức ở một mình.

Kỳ thực là tôi thích ở một mình. Nghĩa là, dù có ở ngoài đường gần như 15 giờ/ một ngày thì vẫn có một nơi “hoàn toàn thuộc về mình”. Tôi chưa bao giờ tự nhận mình là người cô độc. Hoặc vì tôi không thực sự thế. Hoặc vì tôi là chính sự cô độc ấy mà chưa bao giờ nhận ra. Chúng ta làm sao nhận thấy được chính mình, trong khi hàng ngày chúng ta nhìn vào gương với biết bao nhiêu khát vọng chói lóa làm mờ mắt và biết bao nhiêu vội vã do số phận đẩy đưa. Liệu chúng ta đã từng thấu hiểu sâu sắc bản chất của chính mình.

Nhưng cũng có những khi nhận ra một mình, bất chợt thấy mình bơ vơ như đứa trẻ không nhà. Chạy xe lang thang trên phố, phố đông nghịt. Giữa những ngã tư đường, dừng lại lẫn vào dòng người, tự dưng cũng muốn khóc mà chẳng cần biết lý do gì.

Những khi ấy sợ phải ăn một mình. Mỗi ngày, như một thói quen, lẳng lặng vào bếp, một mình, cứ nấu cứ ăn như nuốt tất cả cô đơn và phiền muộn vào lòng. Có đôi khi nhận thấy mình không còn sức lực để bước đi, không còn hân hoan với những đắm say vốn dĩ. Những cuộc gặp gỡ thoáng qua, nhanh chóng chìm dần vào khoảng không quên lãng nào đó. Tôi vẫn ngồi đấy, huyên thuyên và mỉnh cười nhưng thanh âm thì xa vắng.

Tôi có thói quen im lặng khi không còn chút sức lực nào sải cánh trên vòm trời ưu phiền này. Đừng vì thế mà trách cứ bản thân bởi những khoảng lặng vô hình đó. Không phải vì ta không yêu thương, không phải vì ta lạnh lùng đến độ ấy... mà là không thể tìm ra cách chia sẻ cùng ai. Cuộc sống đã đưa đẩy mình trở thành một cô gái có thế giới nội tâm hoàn toàn khác so với vẻ ngoài. Ở một mình rồi sẽ có nhiều không gian và thời gian riêng hơn, đồng nghĩa với việc sẽ nhớ người yêu hơn. Lạ lắm, cứ trời trở gió trở mưa một chút thôi, không khí có vẻ ẩm thấp, cái hơi lạnh vấn vít ở quanh mình, con người ta lại cứ co mình vào với nỗi nhớ. Hóa ra nỗi nhớ tuy vô hình nhưng giống một sợi dây mảnh, có thể thít chặt vào tim, cảm giác nghèn nghẹn, tưng tức.

blog radio,   Trao anh tương lai của em, anh có chấp nhận không?

Nhớ một người quá nhiều cũng mệt mỏi lắm đúng không?

Dù không phải nỗi nhớ lúc nào cũng là một điều dễ chịu, và có lắm kẻ mắc kẹt mãi trong nhớ thương.

Những buổi chiều tà hay một sáng chủ nhật tinh khôi, bất kể là ngày lãng đãng hay bù đầu bởi những việc cần làm, khi nào thấy cô đơn tôi sẽ tìm cho mình một tách cà phê. Ta tìm gì trong một tách cà phê: một chút tỉnh táo, một chút lãng du nghênh ngang ngồi lại bất động giữa phố thị cứ vồn vã trôi đi, tìm giây phút lặng yên cạnh ai đó, cái thở dài trước ngày cứ trôi qua hay một nỗi nhớ ngọt đắng vơi đầy. Nỗi nhớ vẫn ở đó ngay cả khi ta ngồi cạnh nhau, mắt chạm mắt mà thương nhớ cứ dài ra mênh mang.

Bạn bè vẫn bảo sao lúc nào cũng đi uống cà phê một mình? Bạn bè vẫn quở cái dáng ngồi bên ly cà phê và nhìn vào một khoảng không nào đó sao mà cô độc thế! Em chẳng hiếm những lần cà phê với đám bạn, nhưng nhiều hơn vẫn là đi cà phê một mình. Vậy mà… chưa bao giờ ngồi một mình. Em ngồi với ký ức. Khi bước vào quán cà phê quen, ngồi xuống cái bàn xưa cũ và gọi thứ thức uống vẫn thường gọi, em thấy mọi thứ vẹn nguyên dù anh không ở đây bên cạnh em. Rồi như thể đang hẹn hò nhau trong cùng một không gian ở những khung thời gian khác nhau. Anh đang ngồi trước mặt em, mờ nhạt như ảo ảnh, chân thật như một giấc mơ, ta trò chuyện bằng nỗi nhớ. Đó cũng là một lý do vì sao em thích uống café đến vậy. Em không phải là một người thích hứa hẹn, cũng không giỏi nói lời ngon ngọt, em cũng không thể hứa với anh những thứ to lớn mà em chưa chắc chắn mình có thể thực hiện được hay không. Mặc dù anh vẫn hay nói rằng em không đủ lãng mạn như những người khác, em chỉ biết sống thực tế và đôi khi chẳng thể nói những chuyện khiến anh vui. Vì em nhận ra rằng cuộc đời làm sao biết trước. Có những chuyện chúng ta không thể lường hết được kết cục. Dẫu cho tương lai phía trước còn dài lắm, nhưng em vẫn muốn rằng chúng mình có thể bình an mà nắm tay nhau đi đến cuối chặng đường. Điều em cần trao cho anh là thứ hạnh phúc giản đơn mà bền vững, chứ không phải hứa hẹn để rồi khiến anh thất vọng và tổn thương. Anh à, mặc dù không hứa hẹn, nhưng em sẽ trao cho anh cả tương lai sau này của em, anh có chấp nhận không?

© Bùi Phương Dung – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

back to top