Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thơ Radio: Về đi em phố xá đã lên đèn

2017-09-22 01:30

Tác giả: Giọng đọc: Tuấn Anh

Còn nhớ, những ngày đầu em đặt chân xuống thủ đô huyên náo và hoa lệ này, em kể cho tôi rất nhiều về nỗi nhớ, về sự cô đơn và thèm cảm giác bình yên khi đi trên con đường quê trải vàng rơm ngày gặt.Tôi an ủi em, rằng em sẽ nhanh chóng làm quen thôi, rằng sẽ đến lúc em thích thành phố này hơn cả làng quê của mình nữa. Nói vậy, chứ tôi cũng chưa chắc mình đã quen được với nơi đây, dù đã lăn lộn xứ người hơn 5 năm. Thành phố này chẳng có gì của tôi. Không mái nhà, không người thân, mọi thứ đều là đi thuê, đi mượn. Đôi khi, cảm thấy mình lạc lõng giữa nơi này, tôi lại bắt chuyến xe về nhà, để biết mình vẫn còn thuộc về một nơi nào đó.

Còn bạn, đã bao lâu rồi bạn chưa về quê? Về với mái nhà bình yên, với những ngõ phố quen thuộc, với những người vẫn luôn yêu thương và ngóng đợi mình. Thơ Radio của tuần này với những bài thơ đầy cảm xúc về nỗi nhớ quê, hy vọng sẽ là chuyến xe – đưa bạn trở về với mảnh đất dấu yêu mà ta tưởng chừng đã lãng quên giữa những tháng ngày tất bật. Mở đầu chương trình, mời bạn cùng lắng nghe bài thơ của tác giả Mai Vàng.

Thơ Radio: Về đi em phố xá đã lên đèn

Về đi em phố xá đã lên đèn (Mai Vàng)

Về đi em phố xá đã lên đèn
Đô thị ồn ào có chi mà lưu luyến
Nơi làng quê yên bình xao xuyến
Sao em không về mẹ đợi cha mong

Về đi em dù công việc vẫn chưa xong
Cuộc sống tham lam biết thế nào là đủ
Lũy tre làng dù nhọc nhằn lam lũ
Nhưng ấm tình người sau mảnh đất cằn khô

Về đi em khi đã ghét những cảnh xô bồ
Ghét thói đời bon chen và lừa lọc
Quê hương đây dù cuộc đời khó nhọc
Ta sẽ về xây lại cuộc sống đẹp tươi

Về đi em khi khắp nẻo nơi nơi
Em chỉ thấy buồn đau và lo lắng
Xung quanh em là nỗi niềm trống vắng
Vậy về đi còn vương vấn làm gì...

Về đi em những cánh đồng cỏ xanh rì
Dải đất thân quen cánh cò bay thẳng cánh
Lúa vàng đơm bông mẹ cha đang gánh
Đang chờ em về cùng góp sức chung tay

Về đi em...buông bỏ những cơn say
Phố xá ồn ào đèn xe hoa ngột ngạt
Khi tình người họ cho nhau mờ nhạt
Vậy về đi...về đi nhé! Em ơi!

Bài thơ của Mai Vàng giống như lời động viên, an ủi dành cho cô em gái nhỏ giữa những mệt mỏi, bất an. Có lẽ không chỉ cô gái nọ, mà ai trong chúng ta cũng cần những lời thơ an ủi, vỗ về như vậy. Lắm khi, chỉ muốn trở về làm đứa trẻ, vô tư không muộn phiền, bởi lẽ nhà là nơi duy nhất bình yên – như tên bài thơ của tác giả Song Nhi.

Thơ Radio: Về đi em phố xá đã lên đèn

Vì nhà là nơi duy nhất bình yên (Song Nhi)

Con về làm đứa trẻ thôi mẹ ơi
Người lớn chẳng có gì là vui cả
Thế giới của họ đầy rẫy giả trá
Toan tính dối lừa tranh đoạt thua hơn

Cho con làm đứa trẻ hay dỗi hờn
Ngồi chờ mẹ những buổi chiều tan chợ
Để rồi sau đó mừng vui hớn hở
Khi mẹ trao tay gói bánh làm quà

Cho con về thời lên năm lên ba
Đong đưa ngon giấc theo từng nhịp võng
Mặc kệ mai này có bao biến động
Hồn nhiên quá nên chẳng biết lo âu

Làm người lớn thấy đời buồn gì đâu
Chênh vênh hoài giữa cung tầng cảm xúc
Phân vân đắn đo nghĩ suy nhiều lúc
Trước hai ngã rẽ mang tên đúng - sai

Cho con về. Về ngay ngày hôm nay
Dù đường có xa và nhiều đồi dốc
Về ôm lấy mẹ, vỡ òa ra khóc
Như mới vừa bị vấp ngã té đau

Cho con về lại chái bếp hiên sau
Ăn bữa cơm chiều thơm mùi rơm rạ
Lãng quên năm tháng bôn ba vất vả
Vì nhà là nơi duy nhất bình yên.

Trở về tuổi thơ luôn là một giấc mơ thật đẹp. Trong tuổi thơ ấy, có sự hồn nhiên, không toan tính, có lũ bạn nhất quỷ nhì ma, có cả những dại khờ, nông nổi… Tác giả Thụy Du cũng đã có một ước mơ giống như bao người – được trở lại thời ấu thơ. Mời bạn cùng nhắm mắt lại và để tâm hồn trôi về những tháng ngày thơ bé.

Thơ Radio: Về đi em phố xá đã lên đèn

Mơ về ngày xưa (Thụy Du)


Ước mình quay về ấu thơ
Gọi réo nhau chơi trò ô quan, kéo co, cướp cờ chạy trước
Đứa xuôi đứa ngược
Đuổi bắt nhau í ới cả góc trời

Nhớ trưa hè trốn mẹ đi chơi
Dỏng tai nghe tìm ve sầu đuổi bắt
Nắng trên vai đỏ bừng cả mặt
Môi ửng hồng trán lấm tấm mồ hôi

Tuổi dại khờ như gió thoảng mây trôi
Đâu còn xách giỏ đi mò cua bắt ốc
Chiều chiều dắt trâu ăn, đơn sơ áo cộc
Củ sắn lùi gọi lại bẻ chia đôi.

Lớn lên rồi tình nghĩa hóa xa xôi
Ngày sắm mấy vai như kẻ hề giữa chợ
Đời sống bon chen vốn người nặng nợ
Chốn hồng trần đầy rẫy những bán mua.

Về chốn xưa tìm lại tiếng cười đùa
Con đường nhỏ vẫn im lìm ngơ ngác
Mây lặng trôi, xóm nghèo ru khúc nhạc
Chợt nghẹn ngào ơi ngày cũ xanh xao.

Giấc mơ có thể không giống hiện thực, chốn thị thành có thể chẳng bình yên như căn nhà nhỏ của ta, nhưng hành trình của ta còn dài, ta vẫn phải bước tiếp, đi thật xa, thật xa để có thể tìm thấy, hoặc tìm lại nơi mình thuộc về. Trên chặng đường ấy, quê hương, gia đình và những người yêu thương ta sẽ luôn là điểm tựa để ta vững bước, đủ sức để đi đến cái đích mà ta muốn. Tác giả Ku trong bài thơ Nghĩ đến mẹ con mỉm cười vững bước có lẽ cũng có chung một suy nghĩ như vậy.

Thơ Radio: Về đi em phố xá đã lên đèn

Nghĩ đến mẹ con mỉm cười vững bước (Ku)

Giận mưa rơi ướt áo.
Giận nắng xéo chói vai.
Giận ngày dài mỏi mệt
Đôi chân ta lê lết.
Mặt ta ngó đời.
Gió tơi bời.
Đêm dài trằn trọc.

Giận kẻ khóc than.
Giận nước mắt ngập tràn.

Đôi tay ta nắm.
Đập vỡ tràn khát khao
Gió rì rào ta bước.

Một bước trước.
Một bước sau.
Bước nhịp bước
Chân nhịp chân.
Hân hoan nhé.
Chớ sầu lo.

Đi nhanh nào. Bước nhanh nào.
Cho tuổi trẻ.
Cho tuổi thơ.
Cho ước mơ ngày ấy!

Nhớ ngày bé còn trên lưng mẹ.
Mẹ ước rằng ta sẽ lớn khôn.
Mẹ ôn tồn dặn ta chóng lớn.
Lớn lên rồi, còn cõng mẹ nha con.

Rồi thằng con lớn.
Rồi thằng con đi.

Đi mãi xa, xa ở tận chân trời.
Cám ơn mẹ. Cám ơn đời.

Ta rời đất mẹ
Ta đi xa mãi.
Ngày không xa con về.
Con cõng mẹ trên lưng.

Ngàn khó, khó không vì việc khó.
Ngàn khó, khó vì ta chùn bước chân ta.
Một, hai, ba ta bước.

Giọng đọc: Tuấn Anh
Thực hiện: Tuấn Anh, Hằng Nga

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bình yên ai mua mà bán, ai thừa mà xin

Bình yên ai mua mà bán, ai thừa mà xin

Bạn thân mến đừng cố tìm kiếm sự bình yên vì vốn dĩ bình yên ở rất gần với chúng ta ngay từ những điều đơn giản nhất. Bình yên giống như một luồng gió mát thổi vào tâm hồn của bạn, xua tan đi nỗi lo toan mệt mỏi đang phải gồng mình gánh chịu để có thể thả hồn vào những điều mình đang có và cảm thấy hạnh phúc.

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)

Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay

Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)

Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

back to top