Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tạm biệt đoạn hồi ức tươi đẹp nhất của em

2022-02-19 01:30

Tác giả: Nguyễn Hà


blogradio.vn - Người đã chọn đến với ga tàu hạnh phúc của đời mình, em chọn an nhiên với cuộc sống hiện tại. Rồi mai đây sẽ có người lại tới, chắp vá cho những hồi ức vụn vỡ của riêng em. Tất cả hoài niệm giờ chỉ đành gói gọn trong hai chữ đã từng. Tạm biệt đoạn hồi ức tươi đẹp nhất của em.

***

Có những cuộc gặp gỡ để lại không gì nhiều hơn những kỷ niệm. Kỷ niệm thì có buồn, có vui, có người chóng quên nhưng có người lại nhớ hoài không dứt. Có người gấp gọn trang sách cuối cùng vào một góc, nhưng bỗng một ngày lật giở từng trang, đoạn hồi ức tươi đẹp ấy lại ùa về làm sống lại những ngày thanh xuân tươi đẹp ấy.

Đôi lúc, người ta ngỡ đã bị lớp bụi thời gian phai mờ nhưng lật giở từng trang, từng lớp, trọn vẹn những ký ức vô hình chung vẫn hiện hữu, có chăng chỉ là cảm xúc đã chẳng còn như xưa.

Trong chuyện tình cảm, không có đúng lúc hay không, chỉ có sự lựa chọn ưu tiên và hành trình đó có hợp với người hay không. Chúng ta đã từng trải qua những ngày nắng, cả những ngày ảm đạm mây mù, những ngày bão giông của tuổi đôi mươi ấy vẫn đẹp đến mức có sống lại bao nhiêu lần nữa vẫn nguyện đi đến cuối cùng.

Ngày ấy, chúng ta yêu nhau đơn giản vì những rung cảm của con tim và những cảm xúc chân thành của tuổi trẻ. 

ben_-_nhau_37

Ngày ấy, em và anh bên nhau chẳng cần vật chất, không suy nghĩ thiệt hơn, chắt góp những đồng lương ít ỏi để nghĩ về một tương lai bền chặt.

Ngày ấy em và anh trải qua những trận cãi vã, những giận dỗi của tuổi trẻ rồi lại vui vẻ nắm tay nhau làm hòa, dẫn nhau ăn vội bát bún chả và  lặng ngắm hồ Tây đêm về.

Ngày đó, trong ánh mắt anh, em nhìn thấy sự chân thành. Trong vòng tay anh, em cảm được hơi ấm. Trong hành trình mà anh bước, em thấy có một chỗ đủ để mình có thể nương náu suốt những ngày tháng dài rộng về sau.

Nhưng rồi sau những ngày tươi đẹp ấy, anh lựa chọn rời bỏ em, mối tình gần 5 năm gắn bó để sát vai cùng người mà anh thấy phù hợp nhất. 

Em đã không còn là cô gái duy nhất trong lòng anh. Nét suy tư, lưỡng lự trong đôi mắt anh đủ để em biết, mình cũng chỉ là một trong những sự lựa chọn.

Cuộc sống đã mang chúng ta đi xa, thứ mà tình yêu tuổi 20 không thể giữ lại. Anh cần một người có thể lo toan cho cuộc sống gia đình, anh phân vân, tính toán rồi anh bận công việc, anh có vô vàn lý do khiến em mệt mỏi. Những lần giận dỗi không còn người nắm tay, những giọt nước mắt tủi thân không ai lau vội.

Chúng mình chọn cho nhau cơ hội mới và anh quyết định lập gia đình.

Khi mà em vẫn đang hoang hoải trong mớ cảm xúc không tên, anh đã chọn cho mình một tổ ấm. Khi những giọt nước mắt của em còn mặn chát nơi khóe môi, thì anh đã là chú rể, hạnh phúc nắm tay người con gái của cuộc đời mình lên lễ đường.

Khoảnh khắc ấy, em  biết mình chẳng thể nào thắng nổi cái gọi là tình yêu của người trưởng thành.

hen_-_ho_37

Người ta có trăm ngàn lý do để đổ lỗi cho sự chia ly, là do duyên phận, do hoàn cảnh, do thời gian mang tình yêu đi xa, hay bởi vì lòng người đã nguội đắng từ lúc nào không hay biết.

Em cũng từng chôn vùi cuộc sống của mình trong những ngày hoang hoải để đi tìm cho mình một lý do toàn vẹn. Em không dám đối diện với sự thật là anh đã bên một ai khác không phải em. Em thu mình vào một góc kêu gào khi mà đoạn tình cảm mà mình trân quý giờ là những mũi dao găm vào lồng ngực nơi trái tim đang đau, rồi tự xót xa cho mình sao dành trọn tình cảm ngỡ là mãi mãi thì nhận về hai chữ xót xa.

Ngày anh đi, trong em chỉ còn là những mảnh vỡ mà càng cố chắp vá bao nhiêu lần nữa, vết nứt lại  rỉ máu  không ngừng. Là em đã tự trói buộc mình vào một đoạn tình cảm mà đến cuối cùng người nhận về thương tổn là em.

5 năm so với đời người là quá ngắn, nhưng với em nó là cả thanh xuân rực rỡ, là thời khắc tuổi đời xinh đẹp nhất, em chọn trọn vẹn tình cảm với anh.

Đến hôm nay, khi lòng đã nguội, vết thương lòng khâu vá đôi lần cũng trở nên chai sạn, em biết mình nên cất lại những tâm tư ấy để người đi được nhẹ lòng, em chọn giữ lại cho riêng mình một đoạn tình cảm giống như gấp lại một cuốn tự truyện.

Người đã chọn đến với ga tàu hạnh phúc của đời mình, em chọn an nhiên với cuộc sống hiện tại. Rồi mai đây sẽ có người lại tới, chắp vá cho những hồi ức vụn vỡ của riêng em. Tất cả hoài niệm giờ chỉ đành gói gọn trong hai chữ đã từng. Tạm biệt đoạn hồi ức tươi đẹp nhất của em.

© Nguyễn Hà - blogradio.vn

Xem thêm: Nếu anh vẫn cô đơn vậy có thể nắm tay em được không? | Radio Tình yêu

Nguyễn Hà

Đừng bao giờ gục ngã trước bất cứ điều gì và nếu cuộc sống không mỉm cười với ta thì ta hãy học cách mỉm cười với cuộc sống

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Con nhà nghèo

Con nhà nghèo

Càng lớn nó càng nhận ra nghèo không phải là một cái tội, vì ai sinh ra cũng mong mình được sống sung sướng đủ đầy, chẳng ai mong một cuộc sống nghèo khó túng thiếu. Nhưng đúng là khi người ta quá nghèo thì người ta hay có những suy nghĩ cực đoan và bi quan, rồi người ta hay so sánh này khác. Nó mong sau này nó sẽ đi làm để mẹ nó được nghỉ ngơi, nó chỉ nghĩ đơn giản vậy thôi.

8 đặc điểm đáng ngưỡng mộ của những người luôn lạc quan nhưng không hề ngây thơ

8 đặc điểm đáng ngưỡng mộ của những người luôn lạc quan nhưng không hề ngây thơ

Có một sự khác biệt đặc biệt trong sự lạc quan của những người đã từng thất vọng nhưng vẫn chọn sống đầy hy vọng. Sự lạc quan của họ khác với sự lạc quan tươi sáng, chưa từng bị thử thách của những người thiếu kinh nghiệm. Nó sâu sắc hơn, có chủ đích hơn và đáng tin cậy hơn.

Một kiếp thương nhớ, một đời đợi mong

Một kiếp thương nhớ, một đời đợi mong

Từng là tất cả của nhau, từng câu hứa vẹn tròn, từng yêu đến điên dại. Giờ đây, kẻ khóc người cười, người hận đến xương tuỷ, kẻ đau thấu tận tâm can.

Bình dị hoa sen

Bình dị hoa sen

Tuổi thơ của mẹ ngọt ngào như những đóa sen thơm ngát trong đầm. Diệu vợi miền nhớ với mẹ chẳng phải là những vất vả, lo toan, thiếu thốn chạy ăn từng bữa mà là những mùa sen thanh khiết yên bình nơi quê nhà.

Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”

Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”

Phim điện ảnh “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ” đặt ra một câu hỏi lớn cho các gia đình Việt hôm nay: không trao độc lập và tự do cho con, sao mẹ lại kỳ vọng con có được hạnh phúc?

Tình yêu – Một lần và mãi mãi

Tình yêu – Một lần và mãi mãi

Ta yêu theo bản năng, yêu bằng tất cả những gì mình có, mà quên mất rằng tình yêu cũng cần học cách vun đắp, cần hiểu, cần lắng nghe, cần hy sinh đúng mức. Nhiều người mất nhau không phải vì không còn yêu, mà vì không biết cách giữ gìn.

Can trường

Can trường

Trong một thế giới đầy biến động, nơi sự lo lắng và bất an trở thành trạng thái thường trực, “Can Trường” của Osho là lời mời gọi người đọc bước vào hành trình sống can đảm, sống thật, sống toàn vẹn với chính mình.

Anh đi làm xa xứ

Anh đi làm xa xứ

Anh đi làm xa xứ Em ở dưới nông thôn Tóc tai thêm bề bộn Hương lúa nhạt trong hồn

Hạnh phúc buồn

Hạnh phúc buồn

Hai con cứ xem như đây là một khoảng lặng chung của gia đình ta. Mà chắc cũng chẳng có gia đình nào có thể êm đềm suốt bao nhiêu năm tháng, thì Si và Siu hãy xem như đây là khoảng thời gian hạnh phúc gia đình mình đang lắng xuống, lắng thật sâu trong lòng mỗi người.

Điều đúng đắn

Điều đúng đắn

Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.

back to top