Lòng bình yên trong hoài niệm cũ
2017-11-07 01:25
Tác giả:

Hà Nội vào mùa trời nắng nhẹ hanh hao, em lặng nghe từng bước nhẹ thu qua êm đềm tĩnh lặng. Tiết trời Hà Nội độ này dễ làm con người vấn vương, nhớ nhung và hoài niệm. Trong những chuỗi kí ức cuồn cuộn đổ về, có lẽ kí ức về anh vẫn sâu đậm nhất. Mỉm cười trước gió, em quyết định vứt bỏ mọi gánh nặng lo toan cuộc sống và giành lấy một ngày để cô đơn.
Em không nhớ từ bao giờ mình xa nhau, rất gần nhưng cũng rất xa. Cũng mới đây thôi mà ngỡ hàng hà sa số. Em chỉ nhớ mình từng có những giây phút bên nhau hạnh phúc, là ký ức mà thẳm sâu trong trái tim mỗi người là những dư vị ngọt ngào và cả nuối tiếc không nguôi.
Em nhớ lại quãng thời gian có anh, nhẹ nhàng và hạnh phúc. Nhớ ánh mắt long lanh lần đầu làm trái tim em loạn nhịp, nhớ cái nắm tay ấm nồng siết chặt lấy bàn tay em. Lời thủ thỉ tâm tình cứ thế gieo vào lòng em những yêu thương tuổi trẻ bình yên và hạnh phúc thật nhiều.
Em nhớ như in những ngày có anh bên cạnh. Mình từng đi qua những con đường có mùi hoa sữa, nắm tay nhau bình yên, để những ánh đèn đường chiếu rọi hai tâm hồn đồng điệu rồi cùng kể nhau nghe những điều vụn vặt của cuộc đời.
Anh không phải mẫu người hoàn hảo nhưng là tất cả yêu thương. Có những khảnh khắc mà dù trải bao nhiêu thời gian xa cách vẫn không thể phai mờ trong ký ức nhớ thương của em. Mình đến bên nhau lặng lẽ, ở cạnh nhau bình yên rồi xa nhau trong im lặng.
Em từng mong sẽ yêu anh bình yên như thế đấy, đã từng nghĩ rằng chỉ cần anh nắm chặt tay em thì sẽ không có lí do gì để mình rời xa nhau. Vậy mà giữa những yêu thương ngỡ như sâu đậm nhất, thứ em có thể làm được là buông tay anh, chấp nhận từ bỏ đoạn tình cảm đẹp nhất để bước đi mà không có anh bên cạnh.
Em vẫn nhớ những lời anh nói, vẫn giữ những lời ca anh hát cho em nghe, vẫn lặng nhìn Hồ Tây những đêm lên đèn lang thang rồi để lòng thảnh thơi như thế. Ngắm nhìn những con sóng mênh mông mang những kỉ niệm vào một miền xa ngái. Những kỉ niệm chẳng thể nào phai mờ để rồi mỗi lần nghĩ lại, cảm xúc trong em vẫn vẹn nguyên như ngày nào.

Hôm nay, em sẽ để lòng bình yên với hồi ức có anh. Sẽ nhớ anh theo cách riêng của mình. Có những ký ức đủ để con người ta thấy hạnh phúc. Một chút nuối tiếc em nhận ra cần phải nỗ lực hơn trong cuộc sống, tự phải mạnh mẽ bước đi dẫu anh chẳng còn cạnh bên.
Người ta vẫn mải tìm kiếm thứ hạnh phúc xa xôi, chạy theo những thứ phù phiếm của cuộc sống để rồi đánh mất đi hạnh phúc ở ngay cạnh mình. Em không đổ lỗi cho duyên phận mỏng manh, có chăng là mình không đủ yêu thương để bình yên mà bước tiếp.
Ký ức về anh không chỉ là nụ cười, đó còn là nước mắt và khoảng lặng vô hình giữa hai trái tim. Có những điều giản dị nhưng khi xa rồi em cơ hồ mới nhận ra
Hạnh phúc không ở đâu xa, chỉ cần mỗi lần nghĩ về anh lòng em lại bình yên như thế. Bình yên ngay cả trong nỗi nhớ chẳng thể nào nguôi ngoai. Không phải em không thể quên anh, mà đơn giản hoài niệm cũng là một phần trong hành trình của cuộc sống. Nhớ về anh trong những ngày nổi gió, em lại thấy mình như được sống trong những ngày có anh, có thể bất giác mỉm cười nhớ thương.
Trong giây phút chênh vênh, em chợt muốn gửi lời cảm ơn đến anh vì đã đến bên em trong những tháng ngày thanh xuân êm đềm nhất. Cảm ơn vì đã cho em biết cuộc sống này vẫn còn nhiều hơn những chông gai.
Em sẽ vẫn giữ yêu thương vẹn nguyện như thế, cất giấu vào một góc thật sâu thật lâu để mỗi độ thu về em lại khẽ cất lên những lời ca cũ vấn vương về một người từng là tất cả trong em.
Mỗi người có một cách sống rất riêng không hòa lẫn với ai. Riêng em, hạnh phúc đơn giản là bình yên trong hoài niệm cũ, có thể an nhiên mỉm cười.
Hôm nay thôi, em sẽ yêu anh bình yên như thế nhé!
© Nguyễn Hà – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đông về lại thấy cô đơn
Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi
Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu
Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh
Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.

Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn
Bây giờ ngồi đây viết những dòng tâm sự này trái tim tôi bỗng cảm thấy bình yên đến lạ, dường như tất cả những thách thức vất vả trước kia sảy đến để tôi thay đổi, trưởng thành. Tôi từ một con người lạc lõng mỏng manh nay đã trở nên kiên cường, từ một cô gái khép lòng nay đã mở rộng trái tim. Tôi biết yêu đời yêu mình, tôi rạng ngời hơn bao giờ hết, tôi thầm cảm ơn cuộc sống đã cho tôi vấp ngã cho tôi đau đớn để tôi trưởng thành, tôi nhận ra sau cơn bão tố đau thương dù bị vùi dập nhưng ngọn cỏ ven đường như tôi lại trở nên xanh hơn thắm hơn, cảm ơn cuộc đời.

Đôi lúc ta ngoảnh lại
Đến đây thì tôi tin người bạn của tôi chắc đã hiểu và biết dù chưa trọn vẹn lắm, rằng một người làm công việc về chính trị là như nào. Là người có một cái đầu và một trái tim lớn hơn những người khác đó bạn.

Sáo sang sông
À ơi ơi à, à ơi Sổ lồng chim sáo, lả lơi hiu buồn Bậu đi em xót, em thương Ruột gan quặn lại, thiên đường mở ra.

Mẹ của em
Mẹ nấu ăn, ngon không chê vào đâu Dạy con học thì rất là kiên nhẫn Mẹ dạy em vươn lên bằng học vấn Biết nỗ lực, kiên trì sẽ thành công.

Thương!
Nếu ai đã thiếu thốn quá nhiều tình thương của người thân ruột thịt mới có thể hiểu được những run rẩy, những chơi vơi mà cậu bé ấy dồn hết vào những câu hỏi với Ngân. Còn cô thì cố nuốt xuống những xúc động đến nghẹn ngào và cố nói ra những điều mạnh mẽ, những điều cứng cỏi

Nuôi dưỡng lại những rung động trong mình
Hình như ta đã đi thật xa để tìm một vì sao mơ ước đâu đó trong vũ trụ ngoài kia. Nhưng sau một hành trình dài gian nan, ta nhận ra vì sao ấy đã luôn đồng hành với mình từ thuở ban đầu. Hãy bước đi để hiện thực hóa những ước mơ trong đời, sống quyết liệt để không hối tiếc vì điều gì cả. Nhưng đừng bỏ quên những rung cảm, những yêu thương trong trái tim mình. Nếu có lỡ "bước xa bờ cỏ", hãy tìm lối trở về.