Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những kỷ niệm còn giấu

2017-08-05 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Những tấm ảnh với khuôn mặt quen thuộc đập vào mắt, những tờ giấy nhỏ xé vội ngoằn ngoèo đầy chữ đập vào mắt. Và những giọt nước mắt rơi khỏi khuôn mặt tôi... Cậu đã giữ điều này cho riêng mình bằng cách nào, bằng cách nào hả Leo?

***

Một chiều cuối thu đầu đông, thời tiết se se lạnh, người ta ra đường với những cái áo khoác nhẹ cùng chiếc khăn choàng cổ mỏng làm điệu thêm cho bộ cánh. Những tia nắng yếu ớt cuối ngày đã sắp cuộn mình nhường chỗ cho màn đêm.

Cancer, quán cà phê sách cũng làm ấm mình với ánh đèn vàng. Một bàn nhỏ bốn chỗ ngồi, một lớn một nhỏ - tôi và con gái đang giành giật nhau chiếc bánh dừa.

Hôm nay Leo hẹn dẫn bạn gái đến thăm tôi.

Cậu mặc một chiếc áo len cổ trái tim kẻ ngang hai màu xanh trắng. Cái sắc màu ấy, cái đường kẻ ấy làm cậu trông mập mạp hơn nhiều. Không đúng, cậu thực sự cao to hơn và cũng chững chạc hơn.

Bạn gái cậu, cũng trong màu áo xanh trắng, cũng kẻ ngang, cũng cổ trái tim nhưng cô ấy trông nhỏ bé và tràn đầy sức sống.

Họ mặc áo cặp và họ rất đẹp đôi. Quan trọng hơn, họ sắp cưới.

Đôi bạn ra về và trên tay tôi là một hộp quà cùng tấm hiệp hồng. Tôi bỏ tấm thiệp của hạnh phúc ấy qua một bên để mở cái hộp màu tím to bằng hai bàn tay.

https://media.blogradio.vn/Upload/CMS/Nam_2017/Thang_7/Ngay_12/Images/nhung-ky-niem-con-giau2.jpg

Những tấm ảnh với khuôn mặt quen thuộc đập vào mắt, những tờ giấy nhỏ xé vội ngoằn ngoèo đầy chữ đập vào mắt.

Và những giọt nước mắt rơi khỏi khuôn mặt tôi...

Cậu đã giữ điều này cho riêng mình bằng cách nào, bằng cách nào hả Leo?


Khi những giọt nước mắt đi ra từ trong giấc mơ đánh thức bạn giữa đêm lạnh... Những đoạn phim ngắn, qua nhanh và thậm chí không đầu không đuôi trong mơ đã nhắc tôi nhớ về một người, một tình bạn. Chúng tôi đi cùng nhau, là một cặp nhưng tôi không phải bạn gái và cậu ấy không phải bạn trai… của nhau.

Sinh nhật... Tôi đã tặng cho cậu một cái đồng hồ báo thức và... đặt sẵn giờ cho nó kêu, với hy vọng là lúc cậu mở quà, nó sẽ reo ầm ĩ lên. Ừa, nó đã reo thật, khi mà bọn chúng tôi mỗi đứa đang phồng má với miếng bánh kem trong miệng. Những con mắt dáo dác nhìn nhau. Những cái tai vểnh hẳn lên để định hướng chính xác cái hộp quà vô duyên ấy. Tất cả đều náo loạn, chỉ có tôi ngồi cặm cụi ăn....

Sinh nhật... Cậu dẫn tôi vào cửa hàng mỹ nghệ, xem quầy này một chút, xem quầy kia một chút. Cậu mua một bộ tượng phúc - lộc - thọ bằng ngọc cho ông bà. Cậu hỏi ý kiến tôi về một món quà sinh nhật cho một cô bạn trong Sài Gòn. Cậu dẫn tôi đến nhà ông bà để thăm và tặng quà. Cậu chở tôi về nhà và nhét vào tay tôi món quà sinh nhật của "cô bạn Sài Gòn". Ừa, tôi đã chọn quà sinh nhật cho chính mình, mặc dù ngày ấy đã qua hơn một tháng rồi.

Chúng tôi có những kỷ niệm mà bất cứ đôi bạn nào cũng có...

Và chúng tôi cũng có những tình cảm giấu giếm mà vài đôi cũng có...

https://media.blogradio.vn/Upload/CMS/Nam_2017/Thang_7/Ngay_12/Images/nhung-ky-niem-con-giau2.jpg

"Ba tui bảo, bà có gia đình rồi nên ít liên lạc thôi." Một lời khuyên thấu tình đạt lý của những bậc làm cha làm mẹ. Một lời khuyên mà qua đó, tôi cảm thấy mình may mắn vì được làm bạn với cậu, được cha mẹ cậu yêu quý và cũng cảm thấy cay cay nơi sống mũi...

Hôn nhân dường như không được "hiếu khách" với tình bạn khác giới...

Giờ đây, tôi đã có gia đình và Leo cũng đã có người yêu. Tôi thấy lòng vui lạ khi xem hình của cậu trên Facebook. Những tấm hình chụp cùng cha mẹ, em gái và người yêu. Những nụ cười tươi, những ánh mắt tràn đầy hạnh phúc. Tôi không hiểu tại sao lòng dễ dàng xúc động với những điều giản dị ấy. Có thể đó là điều tôi hằng mong ước, cũng có thể đó là tôi mừng cho bạn.

Tôi khóc, không vì tiếc cho một cuộc tình. Tôi khóc, vì đó là một tình cảm đơn phương.

Tôi khóc, không vì hai chữ "giá như" cho ngày ngày xưa ấy. Tôi khóc, vì hai chữ "hạnh phúc" cho ngày mai kia.

Hạnh phúc nhé, Leo!

© Hồng Nhi – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top