Kỷ niệm một thời trên đồng quê lại dội về trong tim
2017-06-03 01:20
Tác giả:
Đi qua những tháng ngày giông bão, ai lại chẳng đôi lần ngược dòng thời gian trở về với những ngày thơ bé. Có lẽ, không gì đẹp bằng những ký ức tuổi thơ. Đó là những tháng ngày đi bộ tới trường, là những lần lẽo đẽo theo gánh khoai của mẹ đi bán khắp đường làng ngõ phố, nhất là những ngày hè được thả sức vui đùa trên đồng quê yêu dấu…
Nhà tôi ở nhìn ra đồng làng, nhớ những ngày tôi chập chững bước những bước đầu tiên, mẹ thường dắt tôi ra đầu ngõ hóng gió. Từng cơn gió nồm nam dưới đồng đưa lên mơn man mát lạnh cả da thịt tựa như bàn tay mẹ vẫn thường vuốt ve, vỗ về tôi.
Tôi nhớ những ngày hè oi ả. Bữa cơm chiều, cả gia đình thường ngồi quây quần giữa sân nhà bên chiếc mâm đồng đã cũ. Chẳng cần đến quạt điện, gió ngoài đồng từng cơn thổi vào mang lại một cảm giác thật dễ chịu. Nhất là những đêm trăng thanh nằm trước hiên nhà nghe mẹ kể chuyện ngày xửa ngày xưa. Gió đồng vòng tay âu yếm và giọng kể của mẹ cứ thế dìu tôi vào giấc ngủ lúc nào chẳng biết.
Thời đó, lũ trẻ quê nghèo chúng tôi, đứa nào mà chẳng mong đến mùa gặt, nhất là vào mùa gặt tháng 5. Lúc đó, đồng quê sẽ là một không gian lý tưởng để cho chúng tôi thỏa niềm vui của mình. Chúng tôi rong ruỗi khắp đồng bắt chuột, đốt rơm, tìm những cây cỏ gà ven bờ mà chơi trò chọi gà. Mặt ruộng là sân bóng, và quả bóng bằng bưởi xanh cứ thế lăn trong tiếng reo hò inh ỏi đến khàn cả giọng. Gặp những chiều hè lộng gió, những con diều giấy tự làm của chúng tôi lại có cơ hội vi vu trên đồng chiều cuống rạ. Chúng thỏa sức bay lượn, hít gió, ngắm mây, chở bao ước mơ của chúng tôi suốt một thời thơ trẻ.
Nhớ hồi còn học cấp 1 cấp 2, vào những ngày cuối tuần hay những hôm rảnh rỗi, anh em tôi thường ra đồng bắt cua, tát cá. Dọc theo những bờ mương, bờ ruộng chừng nửa buổi, kiểu gì anh em tôi cũng kiếm đủ một nồi canh cua cho cả nhà. Hay chỉ cần đắp ngăn một đoạn mương, tát cạn nước thì có thể thu được cả tôm, cua, cá, ốc,… Những hôm trời thật nắng, nước ruộng nóng đến sủi tăm, cua ngoi lên bờ, cá rúc vào hang, anh em tôi cứ thế mà bắt bỏ giỏ mang về. Một đĩa cá đồng kho khế, một tô canh cua đồng nấu lá rau bợ trong bữa cơm đã là niềm ao ước một thời của anh em tôi.
Lớn lên, tôi đã sớm theo ba mẹ ra đồng làm ruộng. Đó là những hôm cuốc đất in hằn những chai tay mọng nước, vỡ ra rát bỏng. Những hôm đi cấy, làm cỏ ruộng đến còng cả lưng. Hay những hôm vác lúa, thồ lúa về nhà mà chân tay mỏi đến rã rời. Thế mà, suốt một đời, ba mẹ tôi mùa nối mùa cứ cần mẫn làm ruộng. Dù nắng hay mưa, dù sáng sớm, trưa trật hay tối mò, trên cánh đồng mênh mông, ba mẹ vẫn bán mặt cho đất bán lưng cho trời, vui buồn trên từng mảnh ruộng. Nghĩ lại, tôi thấy thương ba mẹ biết nhường nào.
Về thăm quê vào những ngày hè ngập nắng, bước chân tôi lại không quên ra đầu ngõ ngắm nhìn cánh đồng làng như thói quen năm nào. Vẫn là những cơn gió dưới đồng thổi lên mát rượi, vẫn là cánh đồng bát ngát dưới bầu trời quê trong xanh, cao vợi... Bao kỷ niệm một thời trên đồng quê yêu dấu lại dội về trong tim thổn thức.
© An Viên – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu