Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng 5 kỷ niệm ai có thể chạm vào

2017-05-23 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Kỉ niệm tuổi học trò - nó là cái gì mà sao khiến người ta nhớ nhớ, quên quên. Lúc muốn nhớ thì không nhớ được, lúc muốn quên thì lại đương hiện hữu, bủa vây, khiến người ta không sao điều chỉnh được cảm xúc trong mình. Nhưng nếu tuổi học trò là những yêu, những thương, những ghét, những giận, thì hãy ví những thương yêu ấy là những ngày nắng yên bình, ta sống trong nó bằng sự an yên, hạnh phúc. Còn những ghét, những giận, hãy coi nó là những ngày mưa, điểm xuyến, nêm nếm cho tháng năm học trò bớt phẳng lặng.

***

Những ngày cuối tháng 5 theo tiếng ve giục gọi đang tới rất gần, báo hiệu những tuần học cuối cùng trong cuộc đời học sinh của một ai đó.

Tháng 5, chia xa là cuộc hẹn đã định với tất cả chúng ta, những người đã, đang và sẽ một ngày bước tới tuổi học trò với rất nhiều mơ mộng và cả những ước mơ.

Ngày lần đầu bước tới cổng trường rộng mở, tương lai là một cái gì đó còn rất mơ hồ làm ta háo hức muốn khám phá.

Những tiếng ve rạo rực lại sắp cất lên báo hiệu một mùa Hạ mới, sẽ là thỏa mãn niềm háo hức của một ai đó, cũng sẽ là khúc hoài niệm khôn tả của một ai khác. Còn với những người năm nay phải chia xa tuổi học trò thì lại sẽ thấy thật buồn, thật luyến tiếc. Đó là những khi ngơ ngẩn bên dãy hành lang dài ngắm nhìn những dãy bằng lăng nở rộ, hàng nối hàng, nhuộm tím màu áo học trò ai, nhuộm tím cả những năm tháng chờ đợi một ai đó, tím cả cuốn tập với những dòng chữ nghiêng ngả bóng hình thơ. Là nhìn giỏ xe ai chở đầy cánh phượng hồng mới thảng thốt nhận ra, tháng 5 đổ bóng hoang hoải cả một con đường dài mà không chờ ai cả. Để rồi lỡ dở những yêu thương, có ai đó quên nói một câu thật lòng, một câu cảm ơn khó nói…

 Tháng 5 kỷ niệm ai có thể chạm vào

Tháng 5 về, gợi nhắc những tiết học qua đi trong không khí sôi nổi, của những mùa Đông lạnh lẽo kéo dài, của những trận mưa Xuân hối hả làm ướt áo ai, của cái vàng sắc lá mùa Thu hay vội vàng trong cái nắng tinh khôi ngày chớm Hạ. Mới biết rằng thời gian là cái chớp mắt của nhân gian. Thời học trò cùng cô thầy, bè bạn bận bịu bài vở là thế, mà giờ đây những cuộc chia xa dài hạn đã sắp điểm. Phải kết thúc tuổi học trò ở đây hẳn sẽ vấn vương lắm những giọt nước mắt nuối tiếc những điều chưa làm, những dự định sẽ làm nhưng chưa thành hiện thực.

Trong những giờ phút cuối cùng của đời học sinh được đếm ngược bằng tiếng ve và những cánh phượng rơi, có ai vẫn miệt mài với cuốn tập và đề thi, mong sao cho kì thi quan trọng nhất đời học sinh sẽ diễn ra tốt đẹp. Còn có ai đó đang tranh thủ gom nhặt nốt những kỉ niệm của những năm tháng tuổi trẻ, hơn một lần nhìn lại trước khi cất sâu vào một nơi bí ẩn. Có lẽ sẽ có rất nhiều khi, ai đó nhắc lại, nhưng sẽ không thể chạm vào, hay được trải nghiệm nó thêm một lần nào nữa. Bởi thời gian trôi không bao giờ chịu dừng, để thỏa nỗi ước ao, khát khao được tiếp tục gắn bó cùng thầy, cùng bạn và mái trường thân yêu.

Tháng 5, tháng của mùa chia xa với những nỗi nhớ, niềm thương thật đẹp. Có nỗi nhớ nào đẹp hơn nỗi nhớ về một thời áo trắng với thấp tháng những kỉ niệm từ ngày hôm qua và cho tới hôm nay vẫn còn đương hiện hữu. Nỗi nhớ ấy là cái gì mà sao khiến người ta mất ngủ, quên ăn, sẵn sàng bỏ thời gian để đắm mình trong nỗi nhớ về thầy cô, bạn bè, để sống lại miền kí ức chập chờn khắc khoải ngày hôm qua.

Kỉ niệm tuổi học trò - nó là cái gì mà sao khiến người ta nhớ nhớ, quên quên. Lúc muốn nhớ thì không nhớ được, lúc muốn quên thì lại đương hiện hữu, bủa vây, khiến người ta không sao điều chỉnh được cảm xúc trong mình. Nhưng nếu tuổi học trò là những yêu, những thương, những ghét, những giận, thì hãy ví những thương yêu ấy là những ngày nắng yên bình, ta sống trong nó bằng sự an yên, hạnh phúc. Còn những ghét, những giận, hãy coi nó là những ngày mưa, điểm xuyến, nêm nếm cho tháng năm học trò bớt phẳng lặng.

***

 Tháng 5 kỷ niệm ai có thể chạm vào

Tuổi học trò với những bận bịu bài vở, bài kiểm tra và những kì thi ngày nối ngày, để rồi khi kết thúc, ai cũng sẽ là người chiến thắng. Những bạn gái xúng xính trong tà áo trắng, những bạn nam sinh trước nay chỉ bù đầu trong những cuốn tập, những đề thi nay cũng đã tập tành thắt cà vạt cho buổi kỉ yếu, tri ân. Để rồi sau đó ai cũng sẽ được cầm trên tay những bức ảnh kỉ yếu thật đẹp. Có ai đó muốn nhìn vào nó thật lâu, mơ hồ nhận ra giữa những gương mặt thanh tú, xinh xắn vô tư kia, tuổi học trò với ai mà không đã từng trót phải lòng với một người học trò ngoan hiền hay nghịch ngợm nào đó, trót nặng lòng chỉ bằng một ánh mắt bối rối ngần ngại, để rồi vì khó nói mà mùa chia xa vội vàng qua mau. Ấy là cái nuối tiếc khi chưa thổ lộ cùng người mà ta thích, trong một chiều Hạ nào bắt gặp cậu ngồi trong lớp học bài, gương mặt thanh tú đăm chiêu suy nghĩ, đẹp mê hồn trong bóng chiều bảng lảng. Buổi chiều đó ta cố ý về trễ hay vì sơ ý mà để quên tập bài trong ngăn bàn.

Là bông hồng thật đẹp ta nhận từ người ấy nhân ngày con gái, mà ta quên cảm ơn, quên nói rằng có một bông hồng khác cũng đang nở rộ trong tim ta. Là ánh mắt vì vô tình hay cố ý, lướt qua nhau chỉ vài giây lại vội ngoảnh mặt đi nơi khác, giật mình nhận ra, gương mặt ấy cũng đang đỏ ửng lên vì ngại ngần. Là niềm tiếc nuối khi không thể có thêm một lần nào khác, được ngồi cạnh cậu ấy hỏi han bài vở, để nghe hai trái tim đơn điệu đập loạn nhịp vì điều khó nói. Là cái chạm tay vô hình hay lời chúc phúc thật dài cậu ấy dành tặng trong buổi lễ chia tay.

Có phải cậu ấy cũng thích tôi. Hay chỉ là tôi đang tưởng tượng để tự làm mình vui trong những ngày trẻ nhất của tuổi 18 nhiều mộng mơ. Để rồi chỉ thật sự lặng đi, ngại ngùng và thẫn thờ khi nhận ra, cậu ấy thích một người khác, người cậu ấy thích không phải là tôi.

Thì tôi tin, giữa những năm tháng đã qua, tháng năm đang tới và cả những tháng năm về sau này, có miền kí ức nào đẹp hơn những kỉ niệm về tuổi học trò: vui, buồn đan xen lẫn lộn cả.

Viết cho tôi hôm nay, viết cho tháng năm chia xa thầy cô, bạn bè, và mãi trường mến yêu!

© Không Thích Bon Chen – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Date to marry

Date to marry

Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường

Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan

Hắn và Lan

Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành

Chậm một nhịp để chữa lành

Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ

Bao giờ đáp bến đỗ

Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu

Vượt qua thử thách của tình yêu

Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

back to top