Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ta có hẹn với tháng 5

2017-05-03 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Ta có hẹn với tháng 5, có hẹn với cảm xúc chơi vơi, bồi hồi, xao xuyến chẳng nói lên lời. Tháng 5 khiến tôi nhận ra nhiều ý nghĩa thực sự về cuộc sống, khiến cho ai đó bất giác nhớ về mới tình đầu, nhớ về gia đình, nhớ về những kỉ niệm quen thuộc… Tôi đang nghĩ liệu mùa hè của 10 năm sau, 28 tuổi, đủ trưởng thành và lí trí, tôi có còn muốn quay trở về những tháng ngày 17 này không? Dù có thế nào hôm nay tôi cũng sẽ sống hết mình để khỏi phải lãng phí thanh xuân.

***



Nghe bài hát Ta có hẹn với tháng 5 - Nguyên Hà

Ngày 1/5, tôi vẫn bù đầu ở nhà với đống bài tập sắp đến hạn nộp. Tôi phát cáu lên mất. Dừng lại nghỉ ngơi một chút, tôi mở list nhạc lên, chẳng biết có phải tình cờ không, điện thoại phát bài hát mà tôi từng rất yêu thích: “Ta có hẹn với tháng 5” - Nguyên Hà. Nhạc lạ tai, ca từ giản dị, mộc mạc, giọng hát ấm áp đó đã chạm vào trái tim tôi ngay từ lần đầu nghe trên Radio. Kì lạ lắm, nghe xong tối cứ thấy long buồn nhè nhẹ, nỗi buồn không dữ dội mà da diết từ từ thấm vào từng tế bào. Mỗi khi rảnh tôi lại mở lên nghe, thi thoảng ngân nga vài câu ngẫu hứng, nó đến với tôi nhẹ nhàng tự nhiên như thế đó, giống như ngoài kia trời đang chuyển dần sang mùa hè.

Tôi vươn vai, mỉm cười đứng dậy nhìn ra ban công, chậu hoa dừa cạn vốn tưởng đã chết trong mấy ngày mua đông, gần đây đang sống dậy xanh tốt. Tôi tưới nước cho nó, vô tình nhận ra những nụ hoa nhỏ bé, hồng nhạt đang lấp ló nhô ra. Lại nói về loài hoa dừa cạn, mùa hè của tôi bắt đầu là khi hoa dừa cạn bắt đầu nở. Tôi thấy loài hoa này khá hợp với mình, chẳng cần chăm sóc cầu kì, chẳng cần tưới nước quá nhiều, nó là kết quả của một cuộc dạo phố để tìm một loài cây mới thế chỗ cho mấy cây hoa mười giờ chết khô vì tính đãng trí của tôi. Nói thì cũng thật nực cười, tôi quên tưới mấy ngày, nó héo lại trông như mấy que củi khô. Hơn nữa tôi cũng cần một việc gì đó để làm mỗi khi căng thẳng, tỉa cây chẳng hạn…

  Ta có hẹn với tháng 5

Ta có hẹn với tháng 5, hẹn với cái nóng mới chớm của mùa hè. Nó làm chậu hoa của tôi héo rũ, ả mèo nhà tôi cũng vì thế mà lười hơn, nằm dài ở sân để tận hưởng ánh năm sớm. Chợt nhớ hồi còn nhỏ cứ hôm nào nắng nóng là lại hì hục tự làm vài con búp bê cầu mưa treo lên khung của sổ gần bàn học. Hồi đó tôi khá trẻ con và dễ tin vào mấy truyền thuyết trong các bộ phim hoạt hình của Nhật. Tôi có một niềm tin mạnh mẽ rằng cái gì chỉ cần muốn là đều có thể thực hiện được nhưng mãi về sau mới nhận ra rằng cuộc đời thực sự chẳng giống như hồi bé tẹo nào. Tôi vẽ lên mặt nó mắt, mũi, môi cười để mỗi khi có gió, nó sẽ được tự do tha hồ mà xoay xoay. Thói quen đó tôi đã không còn giữ từ lâu rồi, nhưng thực lòng tôi vẫn muốn trở về cái thời vô lo vô nghĩ đó… Tháng 5, mùa hè, bầu trời trở nên trong xanh hơn, cũng vì thế mà con người dễ mở lòng để đón nhận những điều qúy giá.

Ta có hẹn với tháng 5, hẹn với những cơn mưa rào đầu mùa bất chợt vội đến vội đi. Mưa dễ khiến tâm trạng ta trở nên sâu sắc hơn, làm cho ta hồi tưởng về một mảnh kí ức xưa cũ nào đó. Đối với tôi, con người trên thế giới được chia làm 2 loại: một là thích mưa, còn lại là không thích mưa, tôi thuộc loại thứ nhất. Bởi lẽ tôi yêu cái mùi ngai ngái của đất trước khi mưa, yêu những bong bóng nước mưa ngoài sân, yêu cái cảm giác được bao bọc bởi làn nước mưa trong trẻo mà lạnh lẽo mỗi lần tắm mưa. Người ta bảo khi thất tình, hãy đắm mình trong cơn mưa mùa hè để nước mưa che đi những giọt nước mắt, khi đó bạn có thể tha hồ khóc mà chẳng sợ ảnh nhìn của mọi người. Mưa, tôi thường nghe Radio, ngắm những giọt mưa bay trong không trung, cuốn phăng đi những điều không tốt. Để sau cơn mưa, trời lại sáng, để ta nhìn thấy cầu vồng, lại được đón nhận những điều tốt đẹp…

Ta có hẹn với tháng 5, hẹn với mùa hoa phượng, hoa bằng lăng nơi góc sân trường. Hoa phượng đỏ rực mãnh liệt, hoa bằng lăng tím đến nao lòng, khiến cho trái tim mỗi người học trò loạn nhịp, khiến cho mỗi học sinh cuối cấp chẳng thể kìm lòng mà viết nên những vần thơ dành tặng cho tuổi học trò sắp qua.Tiếng ve cũng bắt đầu ngân nga, hòa vào tiếng trống trường níu bước chân của tuổi thanh xuân. Mai sau dù có đi muôn nẻo, ta cũng khó lòng quên được cây phượng vĩ nhuộm đỏ cả một góc sân trường, chẳng thể quên đám bạn ngồi chơi ở ghế đá dưới gốc bằng lăng. Hoa bằng lăng nhẹ nhàng đáp xuống vai họ rồi bất giác mỉm cười. Hoa phượng chất đầy giỏ xe, được ép khô trong cuốn lưu bút đầy những lời chân thành mà xúc động đến nghẹn ngào. Tuổi học trò, con đường mà mỗi người chỉ được đi qua duy nhất 1 lần trong đời, mãi về sau mới nhận ra có một số thứ dù có muốn cũng chẳng thể nào được nữa rồi. Đó là ánh mắt ngọt ngào của cô bạn cùng bàn, là nụ cười của cậu bạn bàn trên khiến cả thế giớ bỗng chốc trở nên nhỏ đi chỉ vì nụ cười đó, là mỗi lần đi học muộn, nhìn thấy bác bảo vệ thì chạy hết sức có thể vào cổng trường…

  Ta có hẹn với tháng 5

Thầy cô cấp 3 nói quả không sai chút nào: “Ba năm học cấp 3 quả thực rất ngắn, chỉ như một giấc mơ, vừa nhắm mắt đã vội vàng mở mắt ra, chỉ chậm một giây thôi là mọi thứ xung quanh, bạn bè, thầy cô biến mất, thanh xuân cũng vì thế mà chỉ còn mình ta bước đi”. Tháng 5 đến, học sinh bước vào những kì thi hết sực quan trọng, đôi khi thấy bức bối vì áp lực thi cử nhưng, mãi về sau, khi lớn lên, mới nhận ra ngoài kia còn nhiều gánh nặng thực sự đặt lên đôi vai, có khi lại thèm cái cảm giác ngồi trong phòng thi ngày nào… Vì thế khi còn có thể, hãy sống hết mình vì tuổi trẻ, vì những đam mê để mai sau khỏi phải hối tiếc bất cứ điều gì…

Ta có hẹn với tháng 5, có hẹn với cảm xúc chơi vơi, bồi hồi, xao xuyến chẳng nói lên lời. Tháng 5 khiến tôi nhận ra nhiều ý nghĩa thực sự về cuộc sống, khiến cho ai đó bất giác nhớ về mới tình đầu, nhớ về gia đình, nhớ về những kỉ niệm quen thuộc…

Tôi đang nghĩ liệu mùa hè của 10 năm sau, 28 tuổi, đủ trưởng thành và lí trí, tôi có còn muốn quay trở về những tháng ngày 17 này không? Dù có thế nào hôm nay tôi cũng sẽ sống hết mình để khỏi phải lãng phí thanh xuân.

© Vương Việt Huy - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top