Tháng 5 ru anh vào cõi nhớ của riêng em
2016-05-31 01:20
Tác giả:
Nỗi nhớ vốn là vô hình đúng không anh? Càng vô hình trong tiềm thức lại càng hữu hình, quặn thắt trong trái tim bấy nhiêu. Chẳng có thước đo nào đong đếm được nỗi nhớ: đâu là rộng, là dài, là sâu…
Cho em đặt tên tháng 5 là tháng 5 nhớ. Tháng 5 vốn quay quắt nỗi nhớ, tháng 5 vốn trầm ngâm yêu thương. Tháng 5 đi giữa lòng em là những ngày hạnh phúc, là những phút giây có nhau, là những khoảnh khắc riêng mình ta biết.
Tháng 5 xanh xao những hàng cây, miên man những con đường. Tháng 5 dịu dàng với phố ướt mưa, ồn ào với tiếng ve trên hàng cây chói nắng, tháng 5 e ấp giấu nụ cười, tháng 5 rì rào nhớ. Tháng 5 đi ngang hiên nhà một ngày nắng hạ xôn xao cho em biết: màu nắng cũng là mài nhớ quắt quay.
Anh biết không anh, nơi tháng 5 em đang đứng? Có hàng cây con đường mùa nắng, có những lối đi mãi vòng về phía nhau, có mái hiên đầy nắng, có tiếng chuông gió khúc khích cười vang.
Và tháng 5 trong em có lênh đênh nỗi nhớ. Em đang nhớ anh, khi lang thang trên những con đường thân thuộc, khi một mình giữa con đường đầy nắng gió. Em nhớ anh trong tất cả những khúc nhạc nói về nỗi nhớ. Những bản piano không lời sóng sánh một định nghĩa vô hình trong em.

Em nhớ anh, anh yêu! Có nỗi nhớ nào đủ đầy đến thế, để người ta nói thẳng, chân thành, không bóng gió, cầu kì, hoa lá. Em nhớ từng kỷ niệm nơi anh, nhớ từng ánh mắt, tiếng nói, nụ cười. Em nhớ anh như thế, đơn giản, không đắn đo, buồn phiền. Chỉ là nhớ, vậy thôi anh!
Em nhớ anh, ngay cả khi xa nhau. Ngay cả khi kỷ niệm có thể làm em đau đáu khôn nguôi, ngay cả khi giấc mơ hạnh phúc chẳng thể nào đến thật. Thì em vẫn mơ, mơ những giấc mơ có nhau trong đời, vẫn mơ thêm một lần được nắm chặt tay, thêm một lần được chung bước đi về.
Em nhớ anh khi mùa dậy nắng, khi nắng dậy cơn mưa, khi cơn mưa làm ướt mèn tiếng hát, khi tiếng hát lấn át nỗi đau. Chỉ còn lại những xôn xao kỷ niệm, những vẫy gọi tha thiết, những nốt nhạc nhớ nhung vọng về trong tiềm thức.
Này anh, cơn mưa phố lại ùa về chiều nay. Mưa thênh thang những nẻo đường, mưa hòa tan kỷ niệm. Gương anh bỗng trở nên nhạt nhòa quá. Mưa gọi em về giữa cuộc đời gió bụi, giữa những vẩn vơ thường nhật, giữa thực tế em vẫn đang sống rằng em không còn anh.
Em chỉ có anh trong giấc mơ, em chỉ dám mơ những điều xa lắc. Cơn mưa chiều nay tái tê, lạnh buốt và khắc khoải khôn chừng. Trong tiếng mưa, em nghe những cảm xúc vỡ òa, những nốt nhạc ngừng chạy trên phím đàn. Em biết, đó là giấc mơ và mãi mãi ta chẳng thể có nhau…
Anh yêu, tháng 5 lê từng bước chậm chạp, nặng nhọc như kẻ lang thang hè phố rao bán nỗi nhớ. Đâu còn nỗi nhớ nào đủ đầy và đau đáu hơn thế. Chỉ có thể là nỗi nhớ của em, nỗi nhớ mang màu tháng 5. Và tháng 5 biết. Và tháng 5 ru những cơn mơ, ru những kí ức chìm sâu trong lồng ngực. Tháng 5 ru anh vào trong cõi nhớ của riêng em…
© Trần Diệu Hiền – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Date to marry
Tôi rất thích trải nghiệm, nhưng tình yêu thì không. Đối với một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình tan vỡ, tôi càng không muốn chơi đùa với trái tim của chính mình.

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường
Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo
So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!
Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ
Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu
Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.