Tháng 5 rồi, mùa hè sao đến vội?
2017-05-10 01:35
Tác giả:
Ngỡ ngàng tôi nhìn cái nắng hạ đầu mùa, phải khi người ta mệt mỏi, phải khi ngươi ta cần một nơi để trở về, cần một vài điểm tựa bình yên mới nhớ đến những thứ lỡ đánh mất.
Tháng 5, tôi vội ngước lên cao phát hiện hoa sấu đã nở tự lúc nào, mà dưới đất những nụ sấu chưa kịp bung bị gió đưa đẩy rải khắp mặt đường, cúi xuống nhặt vài bông vừa rụng xuýt xoa tiếc thay cho nụ sấu chưa nở trong lòng tay. Hà Nội mùa thu có hoa sữa, mùa đông có hoa cải nở rộ, mùa xuân có hoa đào đua sắc, mùa hè lại có hoa loa kèn, hoa sấu. Hôm nay hoa sấu đã nở, hè đến rồi sao? Tôi ngờ ngợ nhìn sang những chậu hoa loa kèn đủ màu sắc trên những ban công, hoa loa kèn cũng đã nở.
Hè đến thật rồi! Hè năm nay sao mà đến vội.
Tôi chợt nhớ đến những mùa hè đến muộn năm tôi học cấp một. Tôi chạy lon ton trước sân nhà ngoại. Nhà ngoại có cây nhài trước cửa, hè đến hoa nhài nở rộ hương thơm của nó bay khắp căn nhà nhỏ. Ông kêu tôi ngắt vài bông đem cho ông ướp trà, tôi thường nghịch ngợm chọn bông đẹp nhất cài lên tóc chơi làm công chúa. Những mùa hè đến muộn, tôi háo hức những chùm roi xanh ngọt lịm sau vườn nhà ngoại. Bà ngắt cho tôi vài chùm thật to, tôi hứa phần cái Béo ở nhà mà cuối cùng chỉ còn lại toàn hạt trong giỏ. Những mùa hè đến muộn năm ấy, tôi ra ngóng vào trông mẹ đi làm về sẽ đèo tôi sang ngoại để cùng thằng Tít ra đê thả diều. Thế rồi mẹ cũng về, tôi được đi thả diều cùng thằng Tít, nó nghịch dại lấy đất ném con bò của bác Hải, bò lồng lên, tức giận đuổi theo khiến cả lũ sợ chạy toán loạn. Tôi nhớ những mùa hè đến muộn năm ấy sao mà vui vẻ, sao mà háo hức...
Những mùa hè của sau này đến nhanh dần, kịp giờ và thật đúng lúc. Tôi vẫn sang ngoại, vẫn ngắt hoa nhài cho ông ướp trà, vẫn nghịch ngợm trèo lên cây roi đã có phần già cỗi ngắt những chùm quả ngon mắt xuống biếu bà. Những mùa hè đến kịp này tôi không còn trông ngóng mẹ về nữa, tôi tự đạp xe và đèo cái Béo sang ngoại. Thằng Tít không còn nghịch dại nhưng thay vào đó là em nó. Em nó nhặt hòn đá to mất nửa bàn tay lém con bò của chú Hải. Dường như chú bò đã quen với việc bị anh em nhà nó chêu trọc nên lé được và chẳng thèm giận dữ.
Những mùa hè kịp giờ của những năm 13, 14 tuổi đến như một lẽ thường tình. Vẫn vui, vẫn chơi, vẫn cười nói bên bạn bè. Nhưng bớt những trò ngốc nghếch. Bớt trẻ con và có phần trưởng thành hơn những mùa hè trước. Những mùa hè đó, tôi và bạn kịp mỉm cười chào nó đến, kịp tiếc nuối tiễn hè đi như một người bạn tri kỉ.
Hè cứ qua đi, cứ chạy nhanh dần để đến một ngày ta chợt thấy nó đến sao mà vội vã như thế. Chẳng có mùa hè nào vội vã như mùa hè của những cô cậu cuối cấp. Tôi đưa tay ngắt từng cành bằng lăng, ngắm nhìn màu tím biếc của nó. Màu tím như màu mực trên những trang giấy học sinh. Hè qua rồi hoa cũng tàn phai sắc tím, những dòng lưu bút nghiêng ngả mực cũng sẽ nhạt nhòa. Góc sân trường hoa phượng đỏ rực như vui vẻ tiễn lớp học sinh cuối cấp đã một phần trưởng thành bước khỏi cánh cổng trường thân thuộc. Những mùa hè năm ấy, nghe tiếng trống sao hóa vội vàng. Mùa hè năm ấy, vội vã một cơn mưa của tuổi trẻ, vội vã một tiếng trống trường, vội vã một lời thương chưa kịp nói...
Hè lại qua, hè lại đến, hè lại đi, rồi có một ngày mệt mỏi tiếng gọi thân thương của những kỉ niệm cũ chợt ùa về khiến bạn giật mình như tôi hôm nay, lại vội vàng nhìn về những mùa hè đã qua mà lòng tự vấn: Hè năm nay đâu rồi? Nó đến bao giờ thế? Ta chưa kịp thấy mà nó đã vội đi. Chỉ còn bóng dáng những kỉ niệm lỡ bỏ quên của những cái hè xưa cũ.
Gió thổi nhẹ những bông hoa sấu thớt thớt rụng xuống đường. Tôi ngỡ ngàng nhìn cái nắng đầu hạ tự nhủ: "À, thì ra khi ta đủ trưởng thành hè không đến nữa, hay có đến nhưng đi thật vội vàng!"
© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Là vì em yêu anh
Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.
Chuyện ngày mưa
Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.
Đất và nước
Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.
Mùa thu vắng em
Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.
Người thầy đầu tiên
Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.
Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa
Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.
Anh yêu Đất nước, anh yêu em
Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.
Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+
Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?
Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta
Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.
Mẹ còn trong trái tim con
Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.