Người đến sau trong cuộc đời nhau
2014-12-20 00:15
Tác giả:
Hàn Vi
Giọng đọc:
Chit Xinh
Có một loại cảm xúc đau đớn của kẻ thứ ba, nghe nói đó là cuộc tình trong hiện tại đang thuộc về mình nhưng dáng hình của quá khứ vẫn còn lấp ló đâu đó.
Tôi và anh, những kẻ đến sau trong cuộc đời nhau.
Sự ích kỷ trong bản chất con người lúc nào cũng muốn đạt đến cảnh giới là tối cao nhất chăng? Càng muốn chạm đến hạnh phúc của hiện tại lại càng có ham muốn chiếm giữ tất cả. Đứng trước sự ích kỷ của tình yêu, đôi lần tôi tự cho phép mình được ghen, muốn ghen và có lý do để ghen.
Lý do ư? Một cuộc tình nếu không có chân tình thật sự, không cam nguyện yêu một người thì hẳn nhiên không có lý do gì để đi tiếp. Nhưng rồi tôi đã vội giấu nhẹn đi thứ cảm xúc ghen tuông ấy. Tốt nhất là càng phải chôn nó đi thật sâu. Bởi chính tôi cũng trong những khoảnh khắc ngỡ như là hạnh phúc nhất bên anh, lại mặc nhiên để tâm trí tìm kiếm những ý niệm về người xưa. Một chút xót xa, nhớ nhung và có khi lại tự hỏi hiện tại này tại sao không phải là mảnh ký ức đẹp đẽ ngày xưa…

Tôi mới chính là hiện tại của anh. Phải! Nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả và có thể xóa bỏ những gì đã từng là duy nhất. “Duy nhất” ấy mà. Chỉ vì hai con chữ ngắn củn cỡn mà tâm trí bao người đã chẳng thể an yên, tôi chắc thế. Có những năm tháng tôi không ngự trị trong cuộc sống của anh, những năm tháng anh sống cuồng nhiệt và say đắm bên một người khác. Cũng giống như tôi không thể dùng thứ tình cảm nhiệt thành nhất, ngây ngô nhất để yêu anh một cách bất chấp tất cả như đã từng. Có những điều rất giản đơn, rất thường nhật, có những thói quen rất bình dị nhưng khi ta ở bên cạnh người hiện tại, lại đôi lần mong muốn nghĩ rằng “Giá như…”. Một người có thể giơ bàn tay ra với ta và một người đang giữ lấy bàn tay này muốn được nắm chặt. Cảm giác này liệu có ai hiểu không? Rốt cuộc hiểu được không? Vốn dĩ không có sự lựa chọn nào ở đây cả, chỉ là ta không cam tâm đó thôi.
Thật ra tôi cảm thấy thứ dũng khí mà chúng ta cần nhất khi yêu không phải là cố chấp mà là biết chấp nhận. Chấp nhận với những trọn vẹn không thể vẹn tròn, hài lòng với tình cảm hiện tại thôi. Bởi vì khi bắt đầu một cuộc tình mới, nghĩa là chúng ta lại chấp nhận một hành trình mới. Mọi thứ lại quay trở về khởi điểm và tôi nhận ra những chông chênh phía trước vẫn tiếp tục muốn thử thách lòng người. Nếu cứ tìm kiếm câu trả lời cho một vài câu hỏi, cuộc tình này có lẽ không thể bước tiếp kể cả khi tôi và anh chưa kịp gặp phải một trắc trở nào để cùng nhau vượt qua.
Đáng tiếc thay, đứa con gái như tôi kiêu hãnh quá đỗi. Tham lam cũng nhiều. Nhưng tôi vẫn đang học cách biết hài lòng với cuộc sống có anh của hiện tại…
- Hàn Vi

Click vào đây để theo dõi thông tin chi tiết
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Blog Radio 769: Chúc cậu một đời hạnh phúc nhé, mặt trời nhỏ của tôi
Mưa đầu mùa thật lạnh. Bây giờ tôi mới biết vừa ăn kem vừa đi trong mưa cũng ngon thật. Cô gái đó rất hợp với cậu ấy, chúc cậu hạnh phúc, mặt trời nhỏ của tôi.

Có lẽ em là một thói quen nhưng anh chưa bao giờ muốn bỏ
Đừng tìm trong người con gái ngày hôm nay, bóng hình của người con gái ngày hôm qua. Bởi ai sinh ra cũng muốn được sống như chính mình.

Replay Blog Radio: Hãy cho anh cơ hội lau những giọt nước mắt của em
Sau cơn mưa, lại có cầu vồng, phải không Lin, anh sẽ làm chỗ dựa cho em bước tiếp, dù anh biết khó khăn thế nào.

Blog Radio 768: 5 năm bên nhau đổi lại 3 từ ‘Anh xin lỗi’
Là cô yêu nhiều hơn, là cô đem tất cả tấm chân tình dành cho anh, nên người đau khổ hơn cũng là cô mà thôi. Đó là tất cả những gì còn sót lại trong ký ức của cô. Mối tình 5 năm của cô chỉ đổi lại vỏn vẹn 3 chữ “Anh xin lỗi”.

Nếu bố mẹ ly hôn, con sẽ chọn ở cùng ai?
“Nếu bố mẹ ly hôn, con sẽ chọn đứng ở phe nào?”. “Con sẽ đứng ở giữa nhìn bố mẹ rời đi.”

Chúng ta còn quá trẻ để nói nếu như
Hắn chỉ cảm thấy tiếc nuối, hắn tiếc những tháng ngày còn lại biết sẽ có ai sẽ bầu bạn, ai sẽ cùng hắn viết tiếp câu chuyện hai kẻ yêu nhau và tính chuyện lâu dài. Hắn cảm thấy ân hận, vì nếu như hắn biết kiềm chế bản thân, biết chọn điểm dừng đúng lúc thì có lẽ đã không cần nói nếu như.

Blog Radio 767: Bỏ lỡ nhau vì mẹ anh bắt chia tay
Tôi hỏi “Có phải do bố mẹ của anh không chấp nhận chúng ta yêu nhau phải không?” Anh chẳng bảo gì chỉ khẽ gật đầu và cũng không giải thích thêm một điều gì.

Tình yêu đẹp nhất khi đứng ngoài ánh mặt trời
Tôi mỗi ngày đang trưởng thành và hiểu hơn về chính mình, về cảm xúc của mình và những trải nghiệm trong tình cảm. Để rồi một ngày, khi tình yêu quay trở lại, tôi có thể nhẹ nhõm và vui vẻ đón nhận, có thể tình yêu đến rồi tình yêu lại đi, nó sẽ đẹp khi ta có thể cùng nhau đứng quang minh chính đại dưới ánh sáng mặt trời.

Những ngày biết đau lòng
Tôi nhắm nghiền mắt để gió đi qua. Tiếng gió luồn qua mái tóc đưa tôi về những ngày chưa biết đau lòng.

Blog Radio 766: Khoảng cách giữa chúng ta không thu hẹp được nữa rồi
Ngày đầu tiên anh gặp cô, anh bước lên một bước muốn lau đi giọt nước mắt sắp trào ra, nhưng cô lại lùi về một bước, hai người trước sau như một cách một bước chân. Dường như khoảng cách này vĩnh viễn sẽ không bao giờ thu hẹp được.