Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lặng im và lắng nghe chính là niềm an ủi lớn nhất

2018-05-16 08:48

Tác giả: Nguyễn Hằng Nga, Bie Giọng đọc: Việt Nho

blogradio.vn - Hãy lặng im thôi, lắng nghe người ta nói là đủ lắm rồi. Hãy cho nhau niềm tin khi ai đó trong chúng ta đang yếu lòng, để cho nhau biết đâu đó chúng ta vẫn có người cạnh bên và lắng nghe chúng ta.

Lặng im và lắng nghe chính là niềm an ủi lớn nhất

Lặng im và lắng nghe chính là niềm an ủi lớn nhất (Bie)

Đừng bao giờ bảo người khác “mạnh mẽ lên”, vì đơn giản bạn có bao giờ làm được điều đó đâu. Mạnh mẽ không phải lúc nào cũng có thể làm được, tùy hoàn cảnh, thời điểm và những xúc tác xung quanh. Chẳng ai muốn mình yếu đuối đâu, nhưng thật sự thì để có thể mạnh mẽ thì khó lắm.

Đừng bảo người khác “đừng buồn nữa”, vì thực chất nỗi buồn không phải là chiếc xe, muốn dừng lúc nào cũng được. Có người buồn cả đời chỉ vì một câu nói. Nhưng có người lại vì một câu nói mà vui hết một đời. Có những thứ đừng nên quá khắt khe, đừng nên quá bó buộc. Vui cứ cười, buồn cứ khóc, đó là đặc ân mà ông trời dành cho bạn hãy trân trọng điều đó như hơi thơ và nhịp đập của trái tim mà tồn tại.

Cũng đừng bảo người khác “quên đi, nhớ làm gì chuyện cũ” nhưng có những câu chuyện không cần cố quên nhưng cũng sẽ tự biến mất không dấu vết. Lại có những câu chuyện là cả một hành trình dài, một vết thương sâu thẳm và có khi là cả một đời thì làm sao có thể nói quên là quên ngay được. Nếu bạn không đứng ở vị trí người khác đừng ép họ làm theo suy nghĩ của chính mình. Vì lí trí và trái tim của mỗi người không giống nhau và câu chuyện của tất cả chúng ta cũng vậy. Rất khác nhau!

Chúng ta – những người từng là trẻ thơ hồn nhiên, từng trưởng thành và trong chuỗi hành trình đó, chúng ta dã đi qua những biến cố và những buồn vui khác nhau. Vậy thì chúng ta hãy cứ là mình đi, đừng bắt mình khác đi vì ai cả. Hãy lặng im thôi, lắng nghe người ta nói là đủ lắm rồi. Hãy cho nhau niềm tin khi ai đó trong chúng ta đang yếu lòng, để cho nhau biết đâu đó chúng ta vẫn có người cạnh bên và lắng nghe chúng ta.

© Bie – blogradio.vn

Chỉ cần có người lắng nghe ta (Nguyễn Hằng Nga)

Có khi nào bỗng dưng bạn cảm thấy mệt mỏi, chán nản giữa cuộc sống bề bộn này? Nỗi chán nản mơ hồ, không có một lí do cụ thể nào cả. Chỉ là đi quá nhiều, đôi khi bước chân cũng chùn, cũng mỏi.

Tôi luôn sợ mình biến thành một cái máy trong xã hội này, chỉ biết cắm cúi kiếm tiền, tiêu tiền, nhiệt huyết ban đầu dần dần bị bào mòn đi. Rồi việc lao động kiếm tiền cũng chỉ nhằm đảm bảo cuộc sống, có nơi ở, cơm ăn, áo mặc, chỉ như vậy.

Những khi mệt mỏi, chán nản, ta làm gì cũng không thấy hứng thú, ta hời hợt với tất cả mọi người, ta cáu kỉnh khi họ quan tâm đến ta. Ta tự thu mình trong lớp vỏ cô độc và ngày càng xoáy sâu hơn vào nỗi cô độc của chính ta. Càng làm như vậy, ta càng trở nên tồi tệ hơn.

Nhưng, liệu ta có thể mở lòng sẻ chia với một ai đó?

Những khi mệt mỏi, tâm không an, chỉ cần có người lắng nghe ta.

Không cần họ phải đưa ra lời khuyên, không cần họ phải giúp đỡ, chỉ đơn giản là ngồi lắng nghe ta.

Bạn hãy cứ nói về đủ những chuyện trên trời, dưới biển, về những điều tủn mủn, vụn vặt trong cuộc sống, những câu chuyện không đầu không cuối tưởng như không có điểm dừng. Rồi bạn sẽ thấy cảm xúc dần được cân bằng, niềm vui sẽ đến, nỗi buồn sẽ từ từ qua đi. Bạn hãy ngủ một giấc thật sâu và sáng hôm sau tỉnh dậy, bạn sẽ thấy điều kì diệu.

Tôi có từng đọc ở đâu đó rằng, điều mà con người cần nhất không phải là tiền bạc, nhà cửa, đất đai,... Điều con người cần nhất chính là…con người. Vì vậy đừng tự nhốt mình trong bức tường do chính bạn tạo ra. Chỉ cần có người sẵn sàng lắng nghe, bạn hãy mở lòng chia sẻ. Nhưng không phải ai cũng có thể ngồi nghe bạn than vãn và huyên thuyên đủ thứ trên đời. Chỉ những người yêu quý, quan tâm hay đồng cảm với bạn mới có thể làm được điều đó. Thời gian là vàng bạc, hãy trân trọng những người dành thời gian cho bạn.

© Nguyễn Hằng Nga – blogradio.vn

Giọng đọc: Việt Nho
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang
Lặng im và lắng nghe chính là niềm an ủi lớn nhất

Nguyễn Hằng Nga

Blog: https://iamnga.home.blog/

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)

óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số

Duyên duyên số số

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

back to top