Khi ba tôi dùng Facebook
2018-05-06 02:56
Tác giả:
Giọng đọc:
Việt Nho
Hầu hết thời gian dùng Facebook của tôi dành để chat chit với bạn bè, đọc thông tin, xem thông báo lớp và làm bài tập. Tôi đã có ý định xóa Facebook bởi thấy quá mất thời gian và chán ngán khi đọc được những bài báo nói về hậu quả của việc sử dụng Facebook không đúng cách ngày nay.
Và tôi luôn có một suy nghĩ bảo thủ trong đầu khi cho rằng Facebook là dành cho giới trẻ, nó không thật sự phù hợp với người lớn. Nhưng suy nghĩ này đã thay đổi hoàn toàn vào ngày tôi nhận được lời kết bạn từ ba tôi, chính là ba của tôi đấy không đùa đâu.
Thật bất ngờ vì ba tôi vừa tạo nick Facebook cách đó vài giờ và ông lập tức gửi lời mời cho tôi. Tôi không quan tâm ba tạo tài khoản cách nào, ai đã giúp người. Điều tôi quan tâm ở đây ba tôi chính thức tham gia dùng Facebook
Ba tôi là một thợ hồ, ông đã gắn bó với nghề này mãi đến tận ngày nay. Hằng ngày phải đi làm từ sớm và về nhà lúc chiều tối. Sau một ngày dài làm việc vất vả ngoài nắng, thời gian ít ỏi ông thường dành cho việc xem thời sự và chơi cùng em tôi. Nhưng giờ đây khi bắt đầu sử dụng Facebook ông bắt đầu buổi tối với việc call video cho tôi. Bất kể lúc nào ông rảnh và bất cứ lúc nào tôi online ba tôi lập tức call video chỉ để thấy tôi và hỏi thăm vài ba điều nhỏ nhặt trong ngày.

Rồi ba tôi biết đăng status, status đầu tiên của ba với vài lỗi chính tả cùng nội dung ngộ nghĩnh làm tôi phải bật cười và không quên kể cùng lũ bạn thân vì độ dễ thương: “Một mùa xuân tràn đầy hạnh phúc”. Sau bài viết đầu tiên đó là những bài viết khác đáng yêu không kém. Khi đăng nhập ảnh đại diện là ba và mẹ không quên ghi chú “Một mùa xuân của mình” và kèm theo đó là ảnh bìa em trai tôi.
Tôi vẫn thường nghĩ ba tôi không thích mạng xã hội của giới trẻ này vì một phần ông không rành sử dụng máy tính hay điện thoại thông minh, ông cũng không tỏ ra vui vẻ khi tôi lướt Facebook cả ngày và hay chụp hình đăng lên. Điều đó đã làm tôi mặc định rằng: “Ba tôi sẽ không bao giờ dùng Facebook”.
Gần đây tôi có thói quen, sau mỗi ngày đi học về tôi đều qua tường nhà ba để xem hôm nay ba thế nào, có đăng gì mới không, hay đã biết sử dụng chức năng nào mới của Facebook. Có lần tình cờ thấy ba chia sẻ một video từ trang Yêu gia đình với lời dẫn nếu bạn có con gái, đừng bỏ qua bài viết này. Video dài 6 phút hơn với nội dung là lời ba dặn con gái không chỉ biết yêu thương người khác không mà phải biết yêu thương chính mình nữa. Xem video tôi đã không khỏi xúc động. Nếu như đây chỉ là video do một người bạn chia sẻ tôi đã không mấy chú ý nhưng vì đây là ba tôi.
Cũng từ khi ba dùng Facebook, tôi đã thôi viết linh tinh, than vãn trên trang cá nhân về việc học, chuyện yêu đương hay việc chụp hình đi chơi với lũ bạn. Dừng hẳn việc like và đọc linh tinh hay online quá thường xuyên. Tôi sợ ba tôi sẽ gọi điện bảo sao bảo bận học lại đi chơi lắm thế hay đại loại là không đi học sao online mãi vậy con. Nhưng đó chỉ là tôi lo lắng quá, sau mấy tháng trời tôi cũng quyết định đổi ảnh đại diện với nội dung là bài thơ Trưởng thành của tác giả Huyền Thư. Chỉ sau vài phút ba đã nhận được thông báo từ ba. Ba đã bình luận một nhãn dán mặt khóc và sau đó nhắn tin liền cho tôi. Ba nhắn “Sao con chụp hình buồn quá. Hình đẹp nhưng buồn, hình như tâm trạng nhớ nhà.” Con bé sinh viên năm hai đang xa nhà bỗng có chút xao xuyến chạnh lòng. Ba hiểu được tâm trạng của tôi lúc này.

Dù ba tôi tóc đã bắt đầu điểm bạc, đuôi mắt đã xuất hiện nếp nhăn. Dù cả ngày ông bận bịu đi làm và tối có chút ít thời gian cho mình. Nhưng vẫn dành thời gian để tập sử dụng điện thoại và Facebook. Để có thể trò chuyện với tôi, dành thời gian cho tôi khi tôi đang học ở xa nhà. Ông đã kết nối với đứa con xa nhà như vậy đấy. Cũng nhờ đó tôi biết ba tôi là người vô cùng lãng mạn, yêu gia đình và luôn quan tâm, yêu thương tôi.
Giờ đây, tôi đã thôi suy nghĩ Facebook chỉ dành cho giới trẻ và ba tôi sẽ không bao giờ dùng Facebook. Tôi cũng đã thôi có ý định xóa Facebook và ngừng nghĩ đến những mặt xấu nó đem lại. Giờ đây tôi phải cảm ơn Facebook thật nhiều vì đã cho tôi cơ hội hiểu ba tôi hơn. Facebook thật sự tốt hay xấu đều do cách sử dụng của bản thân.
Ba mẹ bạn khi mới chơi Facebook thế nào, liệu có đáng yêu thế không nào?
© Nguyễn Thị Khánh Huyền – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)
Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay
Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)
Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)
Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương
Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)
Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ
Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)
Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ
Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)
Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.