Thì thầm bên bàn phím - Cảm ơn em, nhân tình của anh ấy!
Cảm ơn em đã đến để chị nhận thấy chị nên giữ người đàn ông ấy như nào, không có em có lẽ chị đã không nhận ra anh ấy yêu chị đến nhường nào,không có em có lẽ chị đã đánh mất đi hạnh phúc thật sự vì chị đã gò bó anh trong hai từ ‘’gia đình’’ chặt quá.
Cảm ơn em vì đã biết chọn thời điểm đúng để dừng lại. Em dừng lại đã không khiến cho ai trong ba chúng ta thêm tổn thương, em dừng lại đã giữ cho một mái ấm được nguyên vẹn cho dù em đã đau đớn nhiều thêm phần nào… cảm ơn em, đã nâng niu hạnh phúc của người mà em yêu một cách thật lòng.
Cảm ơn em, thật lòng chị cảm ơn em đã bước vào thế giới hạnh phúc của chị để chị nhận ra chị đã dược sống và được hạnh phúc như nào. Người ta nói hạnh phúc mong manh, nhưng giờ thì chị hiểu, hạnh phúc mong manh đó có vỡ tan hay không là do cách người ta chạm tay vào…
***
Lời tác giả: ‘Tình yêu của đời tôi giống như một bộ phim truyền hình dài tập, có những xúc cảm như thế đấy, có buồn đau có hạnh phúc, có dằn vặt có vị tha. Người con gái ấy, người đã bước vào tình yêu của tôi, của anh và của gia đình chúng tôi một cách nhẹ nhàng, ra đi cũng nhẹ nhàng như thế… Với tôi, trên đời này không phải ai là nhân tình cũng xấu, không phải người thứ ba nào cũng giống nhau cũng có thể là do tôi may mắn, nhưng may mắn đâu dễ dàng gì… Chỉ là cô gái ấy đã biết trân trọng hạnh phúc của người khác để nhận lấy phần khổ đau về phía mình, nhưng sự thật có mấy ai làm được như cô ấy đâu. Tôi cảm ơn nhưng tôi không khoan dung, bởi vì nếu như tôi không may mắn thì có lẽ ngày hôm nay tôi đã không đủ bình tĩnh để nói lời cảm ơn thật tâm như này… Nhưng dù có thế nào thì cũng đừng làm người thứ ba,nếu có trót lỡ làm người thứ ba thì hãy biết điểm dừng đúng lúc để kịp quay đầu lại…’
Cảm ơn em đã đứng phía sau người chị luôn yêu thương!
Biết phải nói sao đây em, thứ tình yêu có ba người, hai người cùng yêu một người còn một người thì chẳng thuộc về ai trong số hai người kia. Xem là trớ trêu cũng được mà coi là ngang trái cũng đúng. Nhưng có lẽ điều đúng hơn cả là em rất tuyệt, thật sự rất tuyệt cô gái ạ…
Chị không nhớ rằng mình đã chết lặng đi như nào khi thấy người chị yêu- anh ấy- chồng chị đã dành một nửa cuộc sống của mình cho em. Chị chỉ nhớ rằng, những dòng tin nhắn anh ấy gửi em luôn đầy ắp tình cảm, chị chỉ biết rằng em luôn được ở bên anh vào những lúc anh nhàn dỗi, chị cũng chỉ thấy rằng anh ấy luôn nhớ về em cho dù đang kề vai ngay cạnh chị… Chị đau lắm chứ, chị đâu có thở nổi khi tình yêu mà chị luôn cố gắng để vun đắp gần 10 năm qua cho anh, cho chị và cho gia đình nhỏ bé bây giờ của chị lại có thể sẽ mất đi vì em-người thứ ba. Gia đình ấy có một tình yêu thật sự, có hai con người thật sự yêu, thật sự chân thành để tiến tới hôn nhân. Nhưng rồi, thứ tình cảm đó nhanh chóng nguội lạnh khi anh ấy gặp em. Là do chị bất hạnh hay vì em may mắn, là do anh ấy đổi thay hay vì chị không được như anh ấy mong đợi… Chị không mong có được câu trả lời nhưng chị mong chúng ta sẽ không đi quá xa vào những lỗi lầm để đến khi nhìn lại chúng ta sẽ mất đi nhiều thứ đáng trân trọng hơn trong cuộc sống.
Chị đã lục tung lên để đi tìm em, người đã đến vội vã cướp đi cuộc sống phần nào yên ấm của chị. Ban đầu chị nghĩ nhiều lắm, chị như mất đi cân bằng trong những suy nghĩ đó, chị luôn cho rằng em là hạng người chẳng ra gì, chị luôn tin rằng em chỉ đến để mua vui với chồng chị, là em lẳng lơ, là em xấu xa, em tồi tệ không đáng nói đến trong xã hội… Dù đã từng nghĩ vậy, dù thấy em với chồng chị như vậy nhưng chị không thể làm ầm lên, chị biết anh ấy sẽ thế nào nếu bị chị ‘’vạch mặt’’, nhưng chị đã gặp em và…chị không tin, không thể tin trên đời lại có kẻ thứ ba nào như em, cô gái ạ.
Em nói đúng, yêu một người đã có gia đình chẳng có gì hạnh phúc cả khi mà em không thể giữ trọn vẹn lấy anh ấy bởi vì anh ấy đã có sự rằng buộc với vợ con, bởi vì nhân tình thì không đáng để nhận lấy thứ gọi là tình yêu thật sự. Người đàn ông ấy may mắn phải không em vì đã gặp em, người con gái luôn trân trọng giá trị thực của cuộc sống thay vì thứ mông lung xa vời gọi là tình cảm. Để rồi em bảo em sẽ đi, đi xa khỏi anh, xa khỏi những gì đã thoáng qua, đã từng qua…
‘’Chị à, em thấy em sai nhiều quá, sai vì đã nhắm mắt đưa chân vào gia đình nhỏ bé đang hạnh phúc ấy, sai vì thấy thế mà không biết đường tránh lại còn lao đầu vào dù biết trước kết thúc không hay và cái sai lớn nhất là đã dám nghe lời con tim để yêu anh để trót dại mà chiếm lấy anh cho dù em không bao giờ có được anh. Em xin lỗi, em sẽ đi, đi xa khỏi anh, xa khỏi những gì đã thoáng qua trong anh, đã từng qua với anh. Em đi để chị yêu anh ấy nhiều hơn, để anh ấy nhận thấy người mà bấy lâu nay anh yêu thương nhiều hơn cả vẫn luôn là chị. Em chẳng thể nào làm gì hơn đâu, em chỉ có thể nói lời xin lỗi thôi. Nhưng em tin, nếu em đi anh ấy sẽ quay đầu lại… Em còn trẻ mà, em còn nhiều lắm những cơ hội khác, những con người khác, em sẽ không lãng phí đi tuổi thanh xuân của mình cho một người đàn ông không dành cho mình. Hãy chỉ yêu anh ấy thôi chị à, hãy quan tâm anh ấy nhẹ nhàng nhưng dứt khoát chị nhé, đừng quá mỏng manh và đừng quá mạnh mẽ, dù chị giữ anh ấy như gió, nắm anh ấy như cát bụi nhưng anh ấy luôn có điểm tựa vững chắc nhất là chị. Chị biết không người duy nhất yêu anh ấy là chị, người duy nhất bên anh ấy dù có ra sao vẫn chỉ là chị, người bạn đời là người bạn bền lâu nhất. Em đi, nhưng chị phải ôm anh ấy từ phía sau để anh ấy không thấy em đã đi, để anh ấy không nuối tiếc nhé…’’
Phải thế nào đây em, thế nào thì mới phải, em có yêu chồng chị không? Nếu yêu sao lại nói ra những lời đó, sao lại đi dễ dàng như vậy? Nếu không yêu sao lại bên chồng chị bấy lâu nay? Chị không thể hiểu em, sao đến và đi như thế, đến mà không đủ để làm rạn nứt một phút nào tình yêu của chị? Em có thật sự mạnh mẽ như em đang thể hiện không? Em có làm được không? Xa người mà em nói là em yêu, là người mà em đã có tình cảm…
Có lẽ chị không đủ bao dung để tha thứ cho em, nhưng chị có đủ lòng tin em à, tin rằng em sẽ đi và sẽ để lại anh sống những năm tháng còn lại bên gia đình. Em là người con gái tốt, sự trải nghiệm này đã làm em đau lắm phải không, nhưng duyên phận mà em, nếu em gặp anh sớm hơn, nếu chị không đến với anh…nhưng chỉ là nếu thôi.
Cảm ơn em, nhân tình của anh ấy!
Cảm ơn em đã đến để chị nhận thấy chị nên giữ người đàn ông ấy như nào, không có em có lẽ chị đã không nhận ra anh ấy yêu chị đến nhường nào,không có em có lẽ chị đã đánh mất đi hạnh phúc thật sự vì chị đã gò bó anh trong hai từ ‘’gia đình’’ chặt quá.
Cảm ơn em vì đã biết chọn thời điểm đúng để dừng lại. Em dừng lại đã không khiến cho ai trong ba chúng ta thêm tổn thương, em dừng lại đã giữ cho một mái ấm được nguyên vẹn cho dù em đã đau đớn nhiều thêm phần nào… cảm ơn em, đã nâng niu hạnh phúc của người mà em yêu một cách thật lòng.
Cảm ơn em đã từng ở bên anh ấy những lần anh thấy cô đơn. Cảm ơn em vì đã luôn nhắc anh về nhà sớm với gia đình, cảm ơn em vì đã không quên nhắn anh ngày sinh nhật của chị…cảm ơn em vì đã không chiếm chọn vẹn lấy anh trong những ngày tháng qua.
Cảm ơn em, thật lòng chị cảm ơn em đã bước vào thế giới hạnh phúc của chị để chị nhận ra chị đã dược sống và được hạnh phúc như nào. Người ta nói hạnh phúc mong manh, nhưng giờ thì chị hiểu, hạnh phúc mong manh đó có vỡ tan hay không là do cách người ta chạm tay vào…
Sau bao năm, mọi chuyện đã qua vẫn yên bình trong thế giới bon chen chật chội. Kể từ ngày em đi, chị không còn trách móc hay buồn khổ vì những tổn thương trong quá khứ kia nữa, còn anh, anh vẫn là anh là người đàn ông hạnh phúc bên gia đình mà em mong muốn. Ở nơi xa ấy em vẫn đang sống vui chứ? Em vẫn mạnh mẽ, vẫn là người dám làm dám chịu như đã từng chứ? Cho dù tình cảm có xô đẩy cuộc đời về phía nào thì em vẫn hãy cứ là mạnh mẽ, hãy cứ là em như đã từng có được không?
Khi chị viết những dòng này, cho dù biết em không đọc được, không nghe thấy được nhưng chị vẫn muốn được nói hết ra thật tâm lời cảm ơn mà chị còn nợ em bấy lâu nay. Trên đời này thật lắm điều kì lạ, em là một trong số những điều giống vậy, em đến và đi như một diễn viên bước ra từ trong phim với một đoạn kết có hậu, em đã không gieo rắc vào cuộc đời của người khác những đau khổ, những ngang trái mà em đã ươm mầm thứ hạt giống hạnh phúc vào tâm hồn của những con người không nhận thấy hạnh phúc.
Cảm ơn em, thật tâm cảm ơn em vì những trải nghiệm trân thành về tình yêu thật sự. Cảm ơn em!
- Hoa Mộc Thiên Hương - Thì thầm bên bàn phím được thực hiện bởi Chit Xinh và phát triển bởi blogradio.vn - VNNPLUS
Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.