Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đi qua đời nhau thật an nhiên

2015-10-07 09:32

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi và anh, hai đường thẳng chỉ cắt nhau duy nhất một lần trong đời rồi cứ mãi trôi xa về hai phía. Đi qua nhau trong đời thật an nhiên, để mỗi khi nhìn lại, tuổi 20 của tôi đã có thêm rất nhiều những dịu dàng.

***

"Hai người nếu giống như hai đường thẳng song song - không duyên không phận, thực chất không đáng sợ. Hai người, hai đường thẳng cắt nhau chỉ một lần rồi đi mãi về hai hướng xa, đó mới thật đáng sợ hơn gấp trăm ngàn."


Khi 20, người ta sẽ tràn đầy sức sống hoặc ngập đầy nỗi đau. Và không may, tôi ở cái hoặc thứ hai kia. Tôi cũng đã từng rất mộng mơ về tuổi 20 kia, khi mà tôi đã được tự do bay nhảy, đủ lớn để thử những điều mới mẻ trong cái cuộc sống đầy sắc màu kia, vui thú và hưởng thụ. Tôi đã từng vẽ ra viễn cảnh đầy mộng mơ của tuổi 20 ấy. Nhưng khi thực sự sống với nó, tôi nhận ra rằng: quan điểm của kẻ quan sát và người trải nghiệm thật chẳng giống nhau. Tôi 20 - mang trong mình những vết thương sâu, biết cách đeo trên khuôn mặt mình không chỉ một chiếc mặt nạ và biết cách tỏ ra mình thật hạnh phúc. Khi nỗi đau bất ngờ ập tới, mỗi người đều có những cách rất riêng để đối mặt, tôi cũng vậy. Bạn có thể cho rằng tôi tiêu cực, cho rằng tôi ngu ngốc. Nhưng bạn của tôi à, bạn đâu phải là tôi, bạn chỉ là người quan sát, tôi mới thực sự trải nghiệm nó.




Những người đã bước qua tuổi 20 tôi, tôi thậm chí chẳng có mấy ấn tượng. Họ như những cái bóng mờ nhạt, bước vào câu chuyện 20 của tôi thật tình cờ và ra đi rất bất ngờ. Tất nhiên, câu chuyện đó là của tôi, người chính, kẻ phụ cũng đều do tôi. Nhưng tôi đã buông xuôi câu chuyện dang dở ấy, buông xuôi cả chính bản thân mình, cứ để nó mặc nhiên sống chết. Tôi không buồn, tôi không tủi hờn, không đau khổ, tổn thương gì hết cả. Tôi chỉ không quan tâm thôi.

Và anh xuất hiện vào những ngày tháng ảm đạm cuối cùng của tuổi 20 tôi, vô tình mang cho nó chút ít dịu dàng hiếm hoi. Khi mà tôi thì cứ gai góc, anh lại quá dịu dàng, tôi quá lạnh nhạt, anh lại cứ ấm áp, tôi xa cách, anh lại như càng gần. Nhưng, vậy đó, cuộc đời vốn luôn tồn tại những từ "nhưng" rất nhưng thế đấy, bạn có thấy cái chữ "vô tình" được tôi in đậm gạch chân kia không? Anh, hoàn toàn tình cờ. Anh không cố ý, không chủ đích, không cố tình, không cố gắng, không cưỡng cầu. Anh chỉ an nhiên và bình thản nhưng không biết từ khi nào đã càng bước càng sâu.

Tôi như con bướm yếu ớt trong lồng kính, cứ cố sức, vùng vẫy muốn xuyên qua tấm kính trong suốt để thoát ra ngoài. Nhưng tôi mãi mãi bị nhốt lại nơi đáy mắt anh. Tôi cứ âm thầm ngây ngốc dõi theo anh từng ngày. Rồi tự mình đa tình, tự khóc, tự cười, tự nhớ, tự thương, tự vui, tự buồn, tự ảo tưởng, tự thất vọng, tự hờn dỗi, tự trông mong... Tình yêu, đôi khi chỉ là chuyện một người.


Tôi thường ngồi tào lao với anh rất lâu về những chuyện vặt vãnh, cười ngô nghê khi gần bên anh, nghe anh kể về mấy chú chó hay mấy cái cây anh trồng. Anh đôi khi vẫn nhắc tới một người. Tôi không biết cô gái đó là ai, trông thế nào, có quan hệ gì với anh, chỉ biết số máy của cô ấy được anh lưu rất đơn thuần – “Em”. Chỉ vậy thôi nhưng tôi cũng đủ hiểu: với anh, cô ấy có vị trí đặc biệt thế nào. Có một lần, anh tìm điện thoại của mình nên lấy máy tôi bấm gọi, nhưng lại vô thức ấn nhầm số cô ấy. Đến khi nhận ra, anh vội vàng cúp máy. Khi cô gái ấy gọi lại, anh nhìn tôi, đôi mắt chứa đầy nỗi buồn, nhờ tôi trả lời: "Xin lỗi bạn, mình gọi nhầm số". Sau đó, tôi phải thừa nhận rằng, dù nhỏ nhen, nhưng tôi đã ghen với cô gái ấy, rất nhiều.



Những tổn thương trong tôi đã thôi không còn nhức nhối. Khi dành trọn tâm trí cho một người, sẽ chẳng còn chút khoảng trống nào cho kí ức len lỏi được vào được nữa. Cứ thế, những tháng ngày cuối cùng của tuổi 20 tôi qua đi. Êm đềm và sóng gió. Tôi là đứa lắm tự trọng nên cứ giả vờ thản nhiên. Anh vẫn cứ vô tâm chẳng nhận ra tôi vẫn thường "tình cờ" đi qua ngôi nhà có 3 chú chó nhỏ. Anh cứ vô tình trao tôi dịu dàng. Những đón đưa, những hỏi han, những động viên, những vui vẻ, những tranh cãi, những lần vén tóc tôi buông xõa trong gió "Đừng ăn tóc, em!", những lần tôi ngủ gật sau tay lái anh "Ngồi sát vào đi em, dựa vào lưng anh mà ngủ không ngã", những cơn mưa kéo dài có tôi và anh "Em biết cầm ô không đấy? Vòng tay ra đằng trước thì mới che được cả cho anh chứ"... Kỉ niệm càng dày, càng sâu, tôi biết nỗi đau cũng sẽ càng dài.

Anh như giấc mơ. Tôi cứ muốn dệt mãi, đắm chìm vào giấc mộng mang tên anh dù vẫn biết chỉ là mơ. Tôi muốn tiến thêm một bước, để được song hành cùng anh trên từng đoạn đường mà anh sẽ đi. Nhưng tôi sợ rằng hoặc anh sẽ biến mất, hoặc đoạn đường mà chúng tôi đi được cùng nhau sẽ chẳng thể dài lâu. Tôi sợ rắn, sợ chuột, sợ đêm tối, sợ biến cố, sợ ly biệt, sợ quá khứ và rất sợ sẽ mất anh. Phải, tôi đã rất yêu anh, nhưng nỗi sợ hãi của tôi lớn hơn. Dù tôi có tỏ ra mạnh mẽ tới đâu, thì tôi vẫn luôn có những nỗi sợ hãi cùng cực. Vậy nên, dừng lại ở đây thôi. Tôi và anh, hai đường thẳng chỉ cắt nhau duy nhất một lần trong đời rồi cứ mãi trôi xa về hai phía. Đi qua nhau trong đời thật an nhiên, để mỗi khi nhìn lại, tuổi 20 của tôi đã có thêm rất nhiều những dịu dàng.

© Trâm Anh – blogradio.vn


Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.


Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
yeublogviet

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

back to top