Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những khoảng trời lấp lánh

2017-03-17 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Có lần trên một ngọn đồi rất xa thành phố, cách biệt hoàn toàn với những văn minh và tiện nghi phồn náo, tôi ngắm nhìn trời đêm cạnh những người chỉ toàn xa lạ, mãi trầm trồ rằng mình chưa bao giờ thấy được những ngôi sao to và lung linh đến vậy, ai mà biết được rồi người ta cũng có ngày trở thành một ngôi sao xa xôi trên đó.

***

Trời đêm chả biết tự bao giờ đã thân thuộc lạ thường. Không giống những đứa trẻ khác, màn đêm với tôi chưa bao giờ là điều chi sợ hãi. Tôi nhớ lúc mình còn rất nhỏ, mỗi đêm tôi đều ngồi trên vai mẹ để đi về từ nhà bác Hai. Khi ấy cả xóm chỉ vài nhà khá giả nhất mới có chiếc ti vi đen trắng, người ta hay tập trung lại những nhà ấy để xem phim đến tận khuya mới về. Sau những đêm như thế, mẹ đặt tôi lên vai rồi đi về nhà. Trời đêm ở miền cao nguyên thật trong và những ngôi sao thì lấp lánh đến lạ kì, cả thế giới của tôi khi ấy chỉ còn tôi và mẹ.

Sau này tôi chuyển về quê ngoại, trời đêm là những hôm tàn gánh hát, bọn tôi đi bộ về trên con đường làng quen thuộc, bầu không khí mát trong dễ chịu và cát dưới chân thì mịn như một thứ vải lụa nhiệm màu được dệt nên từ nước. Nhóm bọn tôi cứ thưa dần thưa dần khi đi ngang nhà từng đứa, chỉ có mỗi đứa nhà xa nhất là tôi thì bắt đầu cắm đầu mà chạy ngay sau khi chào tạm biệt đứa bên cạnh cuối cùng. Rồi có những đêm ở nhà ngoại, tôi nằm cạnh mẹ trên cái chõng tre đặt bên hiên nhà, mấy anh bắt những con dơi ăn quả từ cây mận sau vườn dọa tôi khóc thét.




Ở quê ngoại còn có cả những đêm tháng Chạp trước nhà chất đầy rơm mới, tôi với ngoại mang cái bao đệm ra nằm dưới cái chòi làm bằng rơm mới thơm thiệt là thơm, tôi lặng im nghe ngoại kể chuyện ngày xưa đất này rừng thiêng nước độc, người ta đi rừng bị sấu bắt, cọp tha. Những lúc cuối năm dạo ấy nghe gió chướng thổi bên hiên nhà, mùi rơm mới trộn lẫn với mùi của những cái hoa sầu đâu tím trước ngõ thơm thơm ngồ ngộ, là nghe cái Tết đã đến ngay sát sau hè.

Về sau tôi chuyển về sống ở một cái thị trấn nhỏ, trời đêm với tôi là những tối bọn tôi ngồi ở cái công viên gần nhà, chơi đủ thứ trò đến khi mệt lử thì ngồi bệt xuống, nói với nhau mọi chuyện trên đời. Có những đêm ở thị trấn, tôi hái những chùm bọ cạp nước rực vàng gắn đầy rổ xe rồi đạp vòng quanh cái thị trấn nhỏ của mình, những đêm thị trấn sao mà yên tĩnh và thanh thản đến lạ kì. Rồi có những tối mưa hè giăng giăng ở góc đường, những vệt nước dài và cái đèn đường tạo nên thứ khúc xạ kỳ diệu vô cùng, rất lâu sau này tôi vẫn mơ về cái gì rực rỡ như thế giữa một đêm lạnh mưa to và giông thì rất dữ.

Rồi sau này khi tôi bắt đầu vươn ra khỏi cái thị trấn nhỏ của mình, tôi ít ngắm nhìn trời đêm hơn khi cuộc sống buộc tôi phải thế, họa chăng đôi ba lần nhìn lên để tìm về những điều xưa cũ thì cũng chỉ thấy được bầu trời mịt mờ xám xịt vì ô nhiễm. Có lần trên một ngọn đồi rất xa thành phố, cách biệt hoàn toàn với những văn minh và tiện nghi phồn náo, tôi ngắm nhìn trời đêm cạnh những người chỉ toàn xa lạ, mãi trầm trồ rằng mình chưa bao giờ thấy được những ngôi sao to và lung linh đến vậy, ai mà biết được rồi người ta cũng có ngày trở thành một ngôi sao xa xôi trên đó.



Những khi tôi rời khỏi giảng đường về nhà trên chiếc xe buýt chật người đến khó thở, quăng mình trên nền nhà trần trọi, tôi nằm đó, từ chiều đến mãi khuya lặng im trên một tầng cao ngắm nhìn những đám mây trôi ngang qua ô cửa sổ, ngắm nhìn những mái nhà san sát, tôi hỏi một ngôi sao xa mờ trên ấy rằng có phải người ta đang ở đó hay không? Nước mắt lưng tròng. Chả biết quãng ấy đã kéo dài bao lâu mà dàn nho trên sân thượng của ngôi nhà màu xám có gắn những thanh sắt sơn đen đã một lần trụi lá rồi lại mọc ra những cái mới xanh um. Rồi một đêm cứ trằn trọc mãi thôi trong cái thành phố toàn điều xa lạ, tôi bật tung cửa sổ và bắt gặp trời đêm như một người cố nhân xưa cũ lại gặp nhau và thấy thân tình như muôn vàn hồi trước. Cũng chỉ vậy, trời đêm cùng tôi chuyện trò những niềm thầm rồi cuốn đi mớ bòng bong rối rắm. Lôi quyển sổ tay rồi bật cái đèn bàn, tôi vội ghi lại đôi ba dòng suy nghĩ. Dẫu sau này tôi và trời đêm sẽ gặp nhau ở muôn vàn chân trời khác, dẫu ở một cái thành phố xa lạ bọn tôi vẫn sẽ nhận ra nhau và tiếp tục những câu chuyện kể...

© Seo Kai Meng – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top