Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu thương rồi sẽ đến bên em (Thì thầm 377)

2014-07-20 21:00

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Bum Bum

Nhưng từ nay em sẽ cất anh vào kí ức, vào một góc kỉ niệm của riêng em, ai đó đã từng nói ‘ Đừng mơ ước những ai ngoài tầm với, mây của trời cứ để gió cuốn đi’, mây của trời giờ đây gió đã cuốn đi, anh của yêu thương nay đã ở bên người khác và em tin hạnh phúc rồi sẽ đến bên em, rồi sẽ có chàng trai khác đến và  nắm tay em bước qua mọi giông tố cuộc đời và khi đó, em sẽ lại cho phép mình được yếu mềm, lại được khóc như những cơn mưa, giận như những cơn bão và người đó sẽ xoa dịu mọi nỗi đau trong em.

Gửi cho tình đầu của em

Hôm nay, lại một mình em lang thang trên con đường xưa cũ, con đường  anh đã từng nắm tay em thật chặt, ôm em thật hạnh phúc, đặt lên môi em nụ hôn nồng cháy và ngọt ngào nhất, thì thầm vào tai em, anh nói rằng anh yêu em nhiều lắm, cần em nhiều lắm, con đường  đó đã lưu giữ bao kỉ niệm của đôi ta nhưng giờ đây anh đã mãi mãi xa, anh đã xa em thật rồi và hôm nay lại là một buổi chiều chủ nhật chỉ có mình em với nỗi cô đơn nghẹn ngào, em đang đi trên con đường mang tên tình yêu của Hà Nội- con đường đã minh chứng cho tình yêu của đôi ta, cho anh và cho em, em chỉ mong tìm lại  được một chút kỉ niệm và kí ức năm xưa khi anh cùng em sánh bước đi bên nhau, càng nhớ, càng cố tìm kiếm trái tim em lại càng đau đớn và hình như nó đang rỉ máu anh àh?

Từng cặp tình nhân đang nắm tay nhau đi trên con đường tình yêu đó, hình ảnh ấy thật giống với chúng ta ngày trước, em như một kẻ lạc lõng và bị lãng quên trong thế giới tình yêu. Anh giờ đây chắc đang hạnh phúc bên người, đã phút giây nào anh chợt nhớ tới cô học trò một thời yêu anh chưa, tình yêu của chúng ta cứ ngỡ chỉ là một trò đùa, là một tình yêu qua sự thách đố của lũ bạn và tính hiếu thắng của một con bé kiêu ngạo như em, vậy mà chúng ta lại yêu nhau được 3 năm, đó không phải là một khoảng thời gian quá dài nhưng đủ để chúng ta hiểu được về nhau và có quá nhiều kỉ niệm bên nhau để giờ đây em không thể quên.
 
Nhớ lại ngày mình mới quen nhau, em chỉ là một cô nhóc học sinh lớp 10, vừa mới vào trường còn nhiều bỡ ngỡ và rụt rè lắm, còn anh lại là một thầy giáo dậy toán giỏi, anh có nét gì đó của sự lạnh lùng và kiêu ngạo, điều đó khiến em rất ghét anh, lại thêm cái khoản anh là giáo viên dạy toán nữa, cái môn mà em ghét cay, ghét đắng và thề không đội trời chung với nó rồi chẳng biết có phải em là kẻ sinh ra để  minh chứng cho cho chân lí ‘‘ghét của nào trời trao của ấy” không mà trời xui đất khiến thế nào em lại đi đem lòng yêu ông thầy giáo khó tính và lạnh lùng ấy, rồi hạnh phúc biết bao khi tình yêu của em đã được anh đáp trả, một mối tình thầy- trò -  cái thứ tình yêu mà xã hội  vẫn còn nhiều định kiến



Tình yêu của chúng ta nhẹ nhàng trôi qua trong suốt ba năm em học phổ thông, có đôi lúc cũng giận dỗi, cũng hờn ghen nhau nhưng cũng chỉ được một lúc thôi vì anh luôn nhường nhịn và quan tâm em nên em cũng chẳng có lí do gì mà giận anh lâu, có đôi lúc em cũng thấy ghen khi anh tươi cười với một cô giáo trẻ mới về trường hay tận tình giảng dậy bài cho một học sinh nữ nhưng đó chỉ là một phút giây thoáng qua bởi em tin tưởng anh, tin vào tình yêu của đôi ta. Em và anh như hai cực trái dấu, em thích sự bay bổng, lãng mạn của văn chương, anh lại yêu những điều thú vị, kì bí trong những bài toán học, có đôi lúc em bảo anh rằng: tại sao chúng ta trái ngược nhau thế mà lại yêu nhau được nhỉ, anh cười và xoa đầu em nói: hai cực trái dấu thì mới hút nhau vì thế mà chúng ta yêu nhau, em chẳng hiểu gì về Vật lí cả nhưng rồi yêu anh, em cũng học cách yêu luôn môn toán anh dậy, yêu những công thức, những con số trìu tượng của toán học, còn anh tuy là một giáo viên dậy toán nhưng anh rất thích và am hiểu văn thơ, chính vì thế mà càng ngày chúng ta càng yêu nhau và hiểu nhau nhiều hơn.
 
Nhưng rồi sóng gió đã đến với tình yêu của chúng ta, khi ngày em chuẩn bị thi đại học cũng là ngày em nhận được thiệp hồng của anh, có quá đáng và bất công với em không anh khi anh trao cho em món quà nghiệt ngã vào đúng ngày em chuẩn bị cho kì thi quan trọng, em đã chết lặng người đi khi nhận được tin anh lấy vợ, em đã khóc, khóc rất nhiều nhưng em không hề níu kéo anh, lúc đó em tưởng như mình có thể chết đi được, em tưởng như mình đã mất tất cả, trời đất quanh em như sụp đổ và ước mơ trong em tan biến, mọi thứ như chẳng còn ý nghĩa gì với em, nhưng nghĩ  tới bố mẹ, bạn bè, thầy cô và những người đang kì vọng, đặt niềm tin tuyệt đối vào em thì em đã không cho phép mình gục ngã, không cho phép mình từ bỏ ước mơ, từ bỏ tương lai và niềm tin mà em đã ấp ủ suốt 6 năm tuổi thơ và 12 năm đèn sách, rồi em đã cố gắng và em đã thành công, em cũng không hiểu tại sao ngày đó anh lại chia tay em, em không hiểu vì sao anh lại chọn đúng thời gian đó để rời bỏ em, cho tới bây giờ em cũng không hiểu, không biết lí do nhưng em cũng không dám đối diện để hỏi anh vì em sợ, em sợ mình sẽ lại đau khổ thêm lần nữa, thôi thì cứ để em nghĩ rằng anh có nỗi khổ riêng, anh phải bắt buộc làm thế để em được thanh thản phần nào. Giờ đây em đã chuẩn bị là cô sinh viên năm hai đại học còn anh thì đã hạnh phúc và yên ấm bên gia đình cùng với một người vợ xinh đẹp, giỏi giang và giàu có hơn em rất nhiều, một cậu con trai kháu khỉnh mới được 3 tháng tuổi, anh hạnh phúc không anh?



Mình chia tay nhau cũng được một năm rồi anh nhỉ, một năm qua không có anh bên cạnh, đôi lúc em cũng thấy hụt hẫng và mất thăng bằng trong cuộc sống nhưng qua mỗi lần như thế em lại trưởng thành và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Xa anh, em học cách tự mình quyết định và giải quyết mọi việc mà không phải phụ thuộc quá vào ai, không có anh bên cạnh em tự học cách chăm sóc bản thân, tự biết mặc ấm vào mỗi mùa đông và mang theo ô khi đi ra ngoài mà không cần anh nhắn tin nhắc nhở như trước đây, không có anh, em học cách  tự mình đi chọn đồ, gọi món ăn, tự đi khám bệnh, mua thuốc…, nói chung tất cả những gì trước đây em thụ động và anh phải làm cho tất cả thì nay em đã tự mình học được, tự mình làm được rồi anh ạ!

Anh à! em không phải là người quá cao thượng để ngày đêm cầu nguyện cho anh hạnh phúc và bình yên bên chị ấy vì chính anh là người đã phụ bạc em, chính anh đã khiến em đau khổ và tim em tan vỡ nhưng em cũng không muốn anh phải chịu đau khổ đâu, thôi thì anh cứ hạnh phúc nhưng đừng xuất hiện trước mặt em, anh nhé, em sẽ khóc và đau khổ đấy. Em đã tự nhủ sẽ không gặp lại anh nữa vì em sợ mình sẽ bị tổn thương thêm lần nữa, sợ tim mình rỉ máu thêm một lần nữa, em chịu đựng những đau khổ và tổn thương cho mối tình đầu thế là đủ rồi, phải không anh.Thế mà hôm vừa rồi, em lại gặp anh trong siêu thị sau hơn một năm em lẩn tránh anh, sau hơn một năm em không dám trực tiếp đối diện với sự thật phũ phàng là em đã mất anh sau 3 năm mình yêu nhau, anh đi cùng chị ấy, có lẽ là đi mua đồ cho em bé, em nghĩ thế vì em thấy hai người đang lựa đồ trong gian hàng ‘mẹ và bé’, em cố  gắng đi ra ngoài để không phải trạm mặt anh, để mình không phải khó xử với nhau khi có chị ấy đang ở đó, thế mà mình lại gặp nhau ở bãi gửi xe của siêu thị, có lẽ đó là ý trời, là sự trêu đùa của tạo hóa mà cả anh và em đều không thể thay đổi được, ánh mắt anh nhìn em đượm buồn, em cố lảng tránh ánh mắt đó và cố nở nụ cười gượng gạo để chào anh, em đã tự nhủ lòng phải mạnh mẽ và tươi cười bước qua anh nhưng sao tim em nhói đau quá anh à và về nhà em lại khóc rồi!

Nhưng từ nay em sẽ cất anh vào kí ức, vào một góc kỉ niệm của riêng em, ai đó đã từng nói ‘ Đừng mơ ước những ai ngoài tầm với, mây của trời cứ để gió cuốn đi’, mây của trời giờ đây gió đã cuốn đi, anh của yêu thương nay đã ở bên người khác và em tin hạnh phúc rồi sẽ đến bên em, rồi sẽ có chàng trai khác đến và  nắm tay em bước qua mọi giông tố cuộc đời và khi đó, em sẽ lại cho phép mình được yếu mềm, lại được khóc như những cơn mưa, giận như những cơn bão và người đó sẽ xoa dịu mọi nỗi đau trong em. Thay vì ngồi than thở, khóc lóc ỉ ôi và đăng những dòng status tâm trạng lên trang facebook thì  từ nay em sẽ bước ra ngoài đường, tự trang điểm thật đẹp, diện những  bộ váy thật xinh rồi đi chơi, rồi chụp ảnh, rồi hẹn hò với bạn bè, em sẽ đi đến  những nơi mình thích, làm những việc mà mình đã từng bỏ qua. Em sẽ dành thời gian viết một cuốn sách, học nấu những món ăn em thích. Cám ơn anh đã từ bỏ em để người khác coi em là tất cả, cám ơn anh đã rời xa em để em biết yêu thương này không dành cho em và cám ơn anh đã im lặng để em biết lựa chọn ngã rẽ phía trước để đi của em chưa bao giờ là sai.

  • Thì thầm được gửi từ bạn đọc Bùi Thị Tuyết Loan

Mời bạn lắng nghe thì thầm Trả lại yêu thương về chốn cũ

Thì thầm số 377 được thể hiện qua giọng đọc Bumbum và Nhóm sản xuất Dalink Studio

(...)





Click vào đây để tìm hiểu thêm thông tin chi tiết

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radicũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.














--







Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bình yên ai mua mà bán, ai thừa mà xin

Bình yên ai mua mà bán, ai thừa mà xin

Bạn thân mến đừng cố tìm kiếm sự bình yên vì vốn dĩ bình yên ở rất gần với chúng ta ngay từ những điều đơn giản nhất. Bình yên giống như một luồng gió mát thổi vào tâm hồn của bạn, xua tan đi nỗi lo toan mệt mỏi đang phải gồng mình gánh chịu để có thể thả hồn vào những điều mình đang có và cảm thấy hạnh phúc.

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)

Kể từ giờ em có thể sống hạnh phúc rồi (Blog Radio 808)

Biết đâu chỉ vì bạn cố gắng cứu vãn những gì không thể mà bỏ quên hạnh phúc của mình. Biết đâu người vẫn ở bên cạnh quan tâm, an ủi, đối xử với bạn thật tốt, nhưng đó chỉ là cảm giác muốn dựa vào ai đó những lúc yếu lòng chứ không phải là yêu.

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay

Khi bạn thay đổi thế giới tự khắc đổi thay

Tôi có một người bạn thân, cô ấy chia tay bạn trai sau bốn năm họ bên nhau, cô ấy nói rằng bản thân đã rất lưỡng lự khi đưa ra quyết định đó nhưng khi cô nghe anh bạn trai nói: Vì em quá yêu anh, nên những năm qua em đã thay đổi quá nhiều đến mức em không còn là chính em nữa.

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)

Tình bỏ lỡ là tình đắng cay (Blog Radio 807)

Tôi chỉ mong sao, cả đời này của tôi và bạn, đều sẽ không bỏ lỡ người mà mình yêu thương nhất.

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

back to top